21 "Được rồi được rồi, chuyện này ta cũng có lỗi, chết có ích lợi gì. " Nàng đi giầy, xoa xoa cái đầu đang đau, buồn bực đi tới bàn. Gặp được cái vò rượu ngổn ngang nào, liền dùng sức đá văng ra.
22 Đời này kiếp này không bỏ rơi ngươi, nếu ngươi cảm thấy uất ức, hoặc không nguyện ý gả cho ta, ngươi có thể giết ta, xong hết mọi chuyện, coi như chuyện tối qua chưa xảy ra.
23 Nam nhân trên thiên hạ, đều biết nói láo, lời ngon tiếng ngọt, lừa gạt nữ nhân. Nhưng lúc hắn nói những lời này, mỗi từ mỗi câu đều không thể tưởng tượng nổi, khiến nàng có loại cảm giác ảo tưởng, giống như như vậy có thể chạm đến đáy lòng của nàng, đao gọt búa đục, lưu lại dấu vết, khó có thể xóa bỏ.
24 Hắn và nàng đến với nhau như thế nào đây?Sau khi thành hôn, hắn và nàng có thể cùng nhau sống đến già, cả đời không cách xa, qua cuộc đời này bình yên sao?Nàng hỏi mình rất nhiều lần, cũng không tìm thấy đáp án.
25 "Làm ơn, trước đây ngươi không phải là tiểu hòa thượng sao? Trong óc không chứa sắc tức là không, cả ngày ngươi nghiên cứu cái gì?" Mộ Lăng Không dở khóc dở cười, kể từ khi hắn quyết định hoàn tục, thay đổi của hắn, thật khiến người ta trợn mắt cứng lưỡi.
26 Thủ thế cầm dao cắt cá, thật phục hắn, một thân phong cách của hắn hoàn toàn không phù hợp với võ công cao cường, nàng lại muốn than thở. Gần đây mua bán không dễ, động một chút là động phải cao thủ tuyệt đỉnh, lấy tiền vàng, chỉ ăn uống sống qua ngày mà phải mạo hiểm tính mạng, thật không đáng.
27 Này coi như chủ quán lấy một trăm lượng, cũng được thỏa mãn, không trách được bán y phục còn đính thêm đồ trang sức như vậy, tám phần lấy tâm bất an, nhờ vào sự phối hợp rồi bán, để chứng minh hắn không cố ý gạt bạc của Tiêu Trúc.
28 Địa phương trống, khiến người đang đợi bên ngoài an phận đi vào. Xá thiên địa, tân nương bị đưa vào động phòng, tân lang cũng theo vào, không đợi được, đóng cửa lại.
29 Không rõ nguyên lành, lặp lại tiếng vô vùng lớn, "Phu quân. . . Phu quân. . . Phu quân. . . Phu quân. . . "Không phải hắn muốn nghe sao? Vậy nghe cho đã đi.
30 Nàng đột nhiên cảm thấy sợ. Tính xâm lược của hắn bức nàng lui về phía sau. Rất nhanh, lưng của nàng đã dính thật chặt trên vách tường, cái lạnh lẽo xuyên thấu cái áo mỏng, giống như huyết dịch trên người cũng đọng lại hết.
31 Hắn đang nỗ lực khiến cho cơ thể hai người giao triền với nhau, đồng thời giảm bớt sự ngăn cách bởi các lớp y phục, thỉnh thoảng cũng có nút thắt không thể cởi ra, Tiêu Trúc dứt khoát xé rách một cách dã man.
32 “Không cần sợ…. . Lăng Không…… không sợ……để ta mang ngươi bay lên trời” nhẹ nhàng mà dụ dỗ nàng, đổi lại nụ hôn nóng bỏng, đem hai cơ thể cuốn chặt vào nhau.
33 Cho dù đổi một bộ y phục có cổ áo cao nhất cũng không che được vết hôn xanh tím loang lỗ ở trên cổ nàng. Nhưng mà tên đầu sỏ tạo nên đang cúi đầu ngồi đối diện, mang một vẻ mặt vô tội, mang theo ba phần chột dạ.
34 “Đây là máu xử nữ lưu lại khi lần đầu tiên nam nữ giao hoan sao??” Hắn mang vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, nhảy dựng lên, loạn chuyển khắp phòng, cuối cùng từ trong ngăn kéo lấy ra một cây kéo, vui vẻ hớn hớ chạy đến bên giường, dùng kéo cắt mảng ga giường có lưu lại dấu vết lạc hồng kia xuống, thật cẩn thận gói lại, “Ta sẽ tìm một nơi, hảo hảo giữ lại, thật sự là có thể làm vật kỷ niệm tốt nha.
35 Mộ Lăng Không đẩy mấy cái cũng không thể đẩy cái tên nam nhân như bạch tuộc này ra, hung hăng đập vào vai hắn một cách đầy phiền não, lại lần nữa hoài nghi, hắn có thật là giống như vẻ bề ngoài hiền lành như khúc gỗ kia không.
36 Mộ Lăng Không cứ như vậy lại bị áp trở lại trên giường, y phục mới mặc xong không lâu, bị Tiêu Trúc xé rách, vứt xuống một bên, nàng mấy lần lật người, muốn lý luận một phen, cũng bị hắn dùng tư thế mập mờ quay trở về, xem ra hắn hôm nay đã hạ quyết tâm, nếu không được thỏa mãn, tuyệt sẽ không ngoan ngoãn nói chuyện cùng nàng.
37 Giường gỗ có tiếng vang két két, nếu cứ tiếp tục như vậy, có thể tưởng tượng, không bao lâu, đại khái nó sẽ phải đối mặt với số mạng giữa sống và chết.
38 Cuối cùng nhìn đúng cơ hội, kéo nàng đi ‘ vận động ’. Những cặp vợ chồng mới cưới nha, phóng túng nữa cũng sẽ không có người cười, mọi người hiểu. Nàng không tiếp tục mang mặt nạ lên.
39 Mộ Lăng Không không nhắc lại nữa, quay lại chuyện giang hồ. Nàng bắt đầu có chút quyến luyến cuộc sống bình thường không có tranh đấu này, mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ, buổi tối có hắn bên cạnh, cảm nhận được thân thể của hắn tỏa ra nhiệt độ nóng rực, còn có lực hô hấp đều đều, đang ở bên gối, hắn thậm chí sẽ như bạch tuộc, ôm lấy nàng, một giờ một khắc đều nguyện không chia lìa.
40 ''Nương tử, nàng ngoan ngoãn ở trong nhà, chờ ta trở lại, có đúng hay không?" Có lẽ nhìn thấy mộ mặt hơi khác thường của nàng, hắn lập tức chuyển đổi vẻ mặt, tội nghiệp bắt được tay áo của nàng.