21
Editor: Mai_kari
Uống xong hai chén trà, Sầm Vân nhìn người bạn đời của mình cứ lôi kéo Diệp Oanh không tha, mừng rỡ đến hai con mắt đều tỏa ánh sáng, không khỏi cười nói: “Được rồi, Chi Lan, đừng nói hoài như thế, để bọn nhỏ nó còn ăn nữa.
22
Editor: Mai_kari
Bọn họ ở lại Đào thành ngây người một tuần, Lục Vân Phong mỗi đêm đều có cùng Sầm Thiếu Hiên dây dưa, nhưng không làm đến cuối cùng.
23
Editor: Mai_kari
Uống rượu xong, Trần Hâm kiên trì muốn lái xe đưa Lục Vân Phong về khách sạn. Lục Vân Phong mỉm cười, dọc theo đường đi chỉ cùng ông nói chuyện phiếm, không đề cập đến Sầm Thiếu Hiên nữa.
24
Editor: Mai_kari
Trong phòng dần yên ắng trở lại.
Sầm Thiếu Hiên nằm ở trên cơ thể đầy mồ hôi của Lục Vân Phong, chỉ cảm thấy mồ hôi của chính mình đang từng giọt chảy xuống, hòa cùng với mồ hôi của anh.
25
Editor: Mai_kari
Bọn họ chia nhau ra rời khỏi khách sạn, Lục Vân Phong trực tiếp đi công ty Kim Hâm, cùng Trần Hâm thương lượng, nghĩ cách hủy bỏ hợp đồng, song phương đóng dấu rồi kí tên.
26
Editor: Mai_kari
Trở lại Khang thành, Lục Vân Phong cũng không bắt đầu chuẩn bị mấy việc liên quan đến khách sạn tại Đào thành, mà lại khua chuông gõ mỏ bắt đầu nói chuyện hợp tác với hai công ty khác tại thành thị.
27
Editor: Mai_kari
Lục Vân Phong thoải mái ôm lấy cậu, nhẹ nhàng hôn lên tóc cậu.
Sầm Thiếu Hiên hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bình tĩnh lại: “Ngày thứ hai, liền có tin nói là tên hung thủ kia đã chạy trốn tới Vân Nam, chuẩn bị nhập cư trái phép.
28
Editor: Mai_kari
Bất tri bất giác trời đã vào cuối thu, tất cả các ngành khách sạn, nhà hàng, giải trí đều bắt đầu vào mùa thịnh vượng.
Công nhân của tập đoàn Vân Phong ở các khách sạn đều càng thêm bận rộn, các bộ môn thuộc tổng bộ thường phải đến các cơ sở để trợ giúp.
29
Editor: Mai_kari
Đang trong lúc trò chuyện vui vẻ, quản lý nhà hàng đi tới, cười nói: “Bác trai, bác gái, Lục tổng của chúng tôi gọi tới, nói rằng muốn mời hai bác bữa cơm này.
30
Editor: Mai_kari
Trước và sau Trung thu, khắp nơi đều là bầu không khí tràn đầy vui sướng của ngày lễ, không chỉ ngành nghề dịch vụ thu nhập tăng cao, mà những ngành nghề khác cũng bắt đầu khai mào hoạt động, các sàn diễn văn nghệ, các loại hình nghệ thuật cũng lần lượt được biểu diễn.
31
Editor: Mai_kari
Hai người quay đầu lại nhìn.
Phía sau bọn họ là một người đàn ông, vẻ mặt như không thèm để tâm đến bất cứ ai.
32
Editor: Mai_kari
Sầm Thiếu Hiên cùng cán bộ bên hình cảnh tỉnh nói chuyện, bên đó mong muốn cậu quay về đại đội hình cảnh Đào thành.
33
Editor: Mai_kari
Lục Vân Phong không có đến một nhà hàng xa hoa, mà lái xe đến một quán lẩu náo nhiệt.
Sầm Thiếu Hiên vừa xuống xe, liền bị một đám nam nữ tuổi trẻ vây quanh.
34
Editor: Mai_kari
Lục Vân Phong luôn là một người theo chủ nghĩa hành động, nếu anh đã quyết tâm đem tổng bộ chuyển tới Đào thành, liền lập tức bắt tay vào làm công tác liên quan.
35
Editor: Mai_kari
Dường như Diêu Chí Như đã nhận ra, nên dù có vội vẫn thể hiện tư thái ung dung, mỉm cười hiền hòa nhìn anh.
Phản ứng Lục Vân Phong rất nhanh, liền suy nghĩ kỹ càng, thành khẩn nói: “Diêu tổng là một tập đoàn lớn, để mắt đến hạng mục nhỏ này của chúng tôi, thật khiến tôi xấu hổ.
36
Editor: Mai_kari
Sầm Thiếu Hiên xuống xe, đi vào chung cư, lên tầng trên cùng, lấy ra xâu chìa khóa.
Đã vào mùa đông, khí hậu âm lãnh, nhưng cậu cũng không mặc dày lắm, chỉ đơn giản là nội y giữ ấm cùng thêm cái áo lông bên ngoài, cuối cùng thêm cái jacket bằng lông dê vừa nhẹ vừa ấm là xong.
37
Editor: Mai_kari
Dù hệ thống sưởi hơi đang mở nhưng Lục Vân Phong vẫn cảm thấy cả người nóng bức khó chịu, mồ hôi ẩn hiện trên trán, nhanh chóng chống tay lên giường, cố gắng rời đi.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mai_kari
Nửa đêm.
39
Editor: Mai_kari
Hai người trầm mặc ngồi đó, hai bàn tay đan vào nhau, đầu dựa vào tường, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng cấp cứu đang sáng đèn.
40
Editor: Mai_kari
Sầm Thiếu Hiên tan tầm trước liền gọi cho Lục Vân Phong, nói cậu sẽ đi ăn cùng Tôn Khải.
Lục Vân Phong vừa nghe liền nhíu mi, hỏi cậu: “Ăn ở đâu?”
“Hương Mãn Lâu.