41
Được rồi, sự việc phát triển thành thế này là sao đây?
Nhìn người con trai xa lạ thoải mái nằm trên giường mình, Tôn Ba cảm thấy rất khó hiểu. Sau khi mở cửa, con người này không nói một lời đã trực tiếp vào phòng ngủ nằm xuống, sắp sửa mơ mơ màng màng mới lầm bầm một câu: “Đừng ồn.
42
Kiệt Thụy Mễ ngáp một cái: “Anh dựa vào cái gì mà nói là không được… Tôi muốn ngủ. ”
“Tôi ngủ chung với cậu. ”
“Tôi không thích chen lấn với người khác, chẳng phải trước đây anh đều hay ngủ ở sô pha mà?”
“Từ hôm nay trở đi, tôi phải tiến hành quản chế cậu bất kể mọi lúc.
43
── Bạn có tin trên thế giới này có ma không?
Nửa đêm hôm qua, Niếp Bạch nhận được một bưu kiện điện tử thế này. Người gửi không biết tên, địa chỉ cũng không có.
44 Ngày đó, trong công trường suýt nữa xảy ra chuyện không may. Miếng thép treo giữa không trung chẳng biết sao lại đột ngột rơi xuống dưới, thiếu chút nữa là đè nát bươm ông tổng đến kiểm tra, may mà Dũng kịp thời đẩy ông ta ra mới tránh được một tai nạn kinh hoàng.
45
Câu chuyện đến đây vẫn chưa kết thúc. Niếp Bạch nhìn nhìn, đột nhiên lại có cảm giác rất quen thuộc. Khắc chế sự ớn lạnh vô duyên vô cớ tỏa ra từ người mình, cậu tiếp tục kéo chuột xuống:
Dũng thiết kế một khu chung cư, hình thức khá đơn giản, là một chỗ ở bình thường.