81 “Yên tâm, tuyệt đối sẽ không thấp. ” Long Hạo Thừa tiêu chuẩn không thấp rốt cuộc là bao nhiêu? Tô Lệ Nhã trợn mắt há hốc mồm mà nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mắt, trong đầu chỉ quanh quẩn câu kia:“Lương tháng của nàng là một tầng tiền lời của ta.
82 Có Tô Lệ Nhã phụ trợ, Long Hạo Thừa bắt đầu liên tiếp cải cách: Đầu tiên là đơn giản hoá cách thức công văn , yêu cầu quan viên của Long Viêm quốc khi viết công văn phải viết theo phương thức cố định, đồng thời quy định dùng con số cùng dấu chấm câu.
83 Đầu thu gió lạnh thổi vào trong đình viện của Long Hạo Thừa. Sàn sạt, tiếng lá cây cùng cỏ lay động, tại buổi chiều thanh u yên tĩnh có vẻ đặc biệt vang dội.
84 Trăng tròn treo cao trên bầu trời, ánh trăng nhu hòa soi sáng mọi vạn , vì vạn vật phủ lên một tầng ánh bạc. Hậu viện phủ Tể tướng, hai thân ảnh thừa dịp ánh trăng mờ ảo trèo tường mà vào.
85 Tô Lệ Nhã vẫn khiếp sợ do câu tuyên ngôn thành thân mới vừa rồi của Long Hạo Thừa, sau khi trở lại phòng mình, rốt cuộc nhịn không được xoay người đối mặt với vẻ mặt thâm tình nói:“Uy, Long Hạo Thừa, ta khi nào thì đáp ứng ngươi thành thân a?” Long Hạo Thừa trong mắt hiện lên thống khổ, giọng nói khàn khàn nói:“A Nhã, nàng không muốn gả cho ta sao?” Hắn nghĩ đến sau khi A Nhã thích hắn, hẳn là sẽ cao hứng gả cho hắn.
86 “Hô — hô — hô –” Tiếng thở dốc trở dồn dập là thanh âm duy nhất trong phòng. Bởi vì mới vừa rồi hôn mà thiếu dưỡng khí Tô Lệ Nhã liều mạng thở hào hển, bổ sung dưỡng khí.
87 Trong căn phòng tao nhã, Tô Lệ Nhã kinh diễm nhìn chính mình trong gương đồng: Hai mắt sáng, mặt trái xoan tinh xảo, da thịt trắng nõn, còn có y phục màu tím vô cùng vừa người,.
88 “Sàn sạt sa –” Gió nhẹ phất qua rừng trúc, phát ra tiếng vang rất nhỏ. “Ai nha, này không tính, không tính –” Trúc viên vốn yên tĩnh bị một thanh âm vui vẻ làm nũng đánh vỡ.
89 Ngọn đèn lập lòe chiếu xuống tầng hầm trong hoàng cung. “Đát đát đát –” Tiếng bước chân loạn nhịp phá vỡ sự yên tĩnh của tầng hầm. “Nha –” Cửa thạch phòng vẫn đóng chặt bị người đẩy ra.
90 Ánh sáng chói rọi chiếu vào rừng trúc , đem bóng dáng chiếu vào lần lượt thay đổi thành một bức tranh được vẽ bằng ánh sáng. “A ~” Khóe mắt Tô Lệ Nhã mang nước mắt vươn người ngáp.
91 Mùa thu ngày vốn là khí sảng (mát mẻ, thoải mái). Nhưng Triều Dương quốc đi vào thời kỳ màu bạc, thiên địa vạn vật đã phớt lên mình một lớp màu bạc mỏng.
92 “Ba ba ba –” Sáng sớm, trước phủ Thượng Quan pháo được châm ngòi đại biểu không khí vui mừng. “Nha –” một tiếng tiếng vang trong trẻo nhưng lạnh lùng vào sáng sớm có vẻ hơi chói tai.
93 Mặt trời nóng rực ở trên cao, làm cho hàn khí vào buổi sáng đầu thu bị xua tan. Ở Viêm Đô nơi phồn hoa nhất của Long Viêm quốc giờ phút này trên đường cái dân chúng tập trung xếp thành hai hàng.
94 Đó là một thế giới vô cùng hắc ám. Tô Lệ Nhã mặc một thân hỉ phục quơ hai tay, lớn tiếng kêu lên:“Hạo Thừa, chàng ở đâu?” Trả lời nàng chỉ là tiếng vọng lại của nàng.
95 Ánh nắng sáng rỡ chiếu vào trong điện hoàng hậu, chiếu vào hai người đang ôm nhau trên giường lớn. đồng hồ sinh lý cố định Long Hạo Thừa có chút mê mang mở mắt ra, bỗng nhiên áp lực trên cánh tay làm hắn quay đầu, nhìn thấy dung nhan ngủ say.
96 Buổi trưa mặt trời chói chan ở trên thiên không, phát ra những ánh sáng nóng rực chiếu xuống mọi nơi. Trong ngự thư phòng, Tô Lệ Nhã ngồi ngay ngắn trên ghế phượng, nhìn danh sách quan viên trong triều, cùng với chức vụ của từng người.
97 Gió đêm thổi vào trong thư phòng Lã gia Lã Trác. Ngọn đèn sáng ngời chiếu xuống hái người trong phòng — Lã Trác và Hà Huyền. Do là người nhà của hoàng hậu tiền nhiệm trước, bởi vậy, cơ sở ngầm của bọn họ ở trong cung không một gia tộc nào có sánh bằng.
98 Đó là một đêm không trăng, thiên địa vạn vật bao phủ trong bóng đêm. Bên ngoài phủ Tứ vương gia, ngẫu nhiên có mấy bóng đen ở nơi nào chớp lên. Bên trong phủ, giờ phút này chỉ có trong thư phòng Long Kình Lệ có đèn đuốc sáng trưng.
99 Trong điện hoàng hậu to như vậy chỉ còn lại có Tô Lệ Nhã. Gió đêm thông qua cửa sổ mở mà tiến vào, thổi một mảnh yên tỉnh trong phòng nghỉ. “Nhiều sái –” Âm thanh rất nhỏ tại nơi yên tĩnh này có vẻ dị thường vang dội.
100 Sau giữa trưa gió nhẹ thổi vào trong hoa viên phía sau điện hoàng hậu. Giờ phút này sau hoa viên, chỉ có ba người Mạc Trọng Hình, Tô Lệ Nhã và Lâm Tư.