101 Chap 106 “Tỷ tỷ… Cứu ta… Tỷ tỷ…“ Ngạo Mai thì thào nói mớ. “Hoàng huynh… Hoàng huynh cứu ta…“ Ngạo Mai bàn tay nhỏ bé quơ trong không trung, phảng phất dường như muốn nắm bắt được cái gì.
102 Chap 107 Trần Nhất Kiếm trong lòng như mất mát trở lại nhà trọ. Sau khi dùng qua cơm tối, Hạng Ngạo Thiên đến đang muốn bảo Liên nhi thu xếp đồ đạc chuẩn bị đưa Ngạo Mai hồi cung.
103 Chap 108 Chỉ có điều là, thân thể mềm mại như vậy làm cho hắn lập tức huyết mạch dâng lên muốn phun trào. Xoay người lại, ôm lấy Mai Tuyết Tình, nôn nóng bước nhanh tới noãn sàn, “Tình nhi, ta muốn nàng!“ Cố hết sức đè nén lại lửa lòng bản thân đang hừng hực muốn dâng trào lên, căng cứng ở bụng dưới của nàng, làm cho nàng hiểu rõ dục vọng của chính mình.
104 Chap 109 Gà trống vừa cất tiếng gáy đầu tiên báo trời vừa sáng. Tiểu Hoa miệng ư ử khúc đồng dao, ra mở cổng chính (đại môn). Tiểu cô nương này thích náo nhiệt, sau khi biết được tin Ngạo Mai muốn tới, liền vui mừng cả đêm chưa từng ngủ ngon giấc.
105 Chap 110 Mặc dù, hắn đối với Ngạo Mai không từ bỏ ý định theo đuổi, vậy không có nghĩa là hắn sau này cũng sẽ đối với Ngạo Mai bất ly bất khí*. (*không rời khỏi, không vứt bỏ) Phương diện cảm tình chuyện xấu nhiều lắm! Mai Tuyết Tình trong lòng đối đãi nhiệt tình thực vì chuyện tình cảm của Ngạo Mai lo lắng hết lòng, thật không nghĩ tới, chuyện giữa nàng cùng Hạng Ngạo Thiên còn không biết xử lý ra sao đây! “Thái tử điện cố chấp chúng ta rõ như ban ngày rồi, chỉ có điều là…” Mai Tuyết Tình thoáng dừng lại một chút.
106 Chap 111 Mùa xuân đến gần. Mưa tầm tã rơi xuống một đêm. Sáng sớm cảnh sắc đẹp không sao tả xiết. Mai Tuyết Tình cùng ngạo Mai hít thở không khí trong lành buổi sớm, đến vùng ngoại ô tản bộ.
107 Chap 112 +113 Ngay lúc nam nhân kia hướng về nàng bổ nhào tới, trong nháy mắt, Mai Tuyết Tình “vù” một cái trốn thoát. Sau đó, nàng dùng hết sức bình sinh hướng về phía tường đối diện lao đầu tới… “Ai nha…” Có tiếng nam nhân hét thảm lên một tiếng… Sau đó, Mai Tuyết Tình bị kéo ôm vào một vòng tay ấm áp… “Buông ta ra…” Mai Tuyết Tình dùng sức cắn một cái vào cánh tay đang bao bọc nàng.
108 Chap 114 +115 (***) Một lúc lâu sau. Trong nhà trọ Hưng Long. Đám người Hàn Thanh đã đặt xong phòng. Hạng Ngạo Thiên trực tiếp ôm trong lòng Mai Tuyết Tình đang mê man đi vào phòng của chính mình.
109 Chap 116 Bóng đêm dần dần buông xuống. Một bảo mã lương câu dừng lại trước sân phía ngoài đông trang. Có tiếng gõ cửa khe khẽ. “Tới ngay…” Tiểu Hoa tưởng Hạng Ngạo Thiên lại đến, vội chạy tới mở cửa.
110 Chap 117 Trong Đông trạch viện. Tiểu Hoa chuẩn bị xong thức ăn bưng đến trước mặt Trần Nhất Kiếm. “Đại ca ca, tỷ tỷ nói, nếu ngươi ăn hết những thứ này, Ngạo Mai tỷ tỷ sẽ tới gặp ngươi!” Tiểu Hoa nói một mạch những gì Mai Tuyết Tình căn dặn trước lúc đi.
111 Chap 118 Đêm xuống thâm trầm. Mai Tuyết Tình cùng Hàn Thanh, đái lĩnh từ biên cảnh mang về tới năm mươi tên quan binh, ngựa không dừng vó gấp rút trở về.
112 Chap 119 Mai Tuyết Tình không dám tiếp tục suy đoán nữa, nàng nháy mắt ra hiệu với Trần Nhất Kiếm, hy vọng hắn có thể lưu tình mà đừng lên tiếng. “Trần công tử, xem như nể mặt ta đã ra tay trợ giúp ngươi cùng Ngạo Mai, nhất định phải trợ giúp ta, cẩn thận chẩn mạch hả!” Thanh âm uể oải, nhưng mà lời nói mang huyền cơ.
113 Chap 120 Hạng Ngạo Thiên gọi Hàn Thanh, ghé vào bên tai hắn nói vài câu, Hàn Thanh lĩnh mệnh rời đi. Rất nhanh, vài con khoái mã cũng biến mất trong tầm nhìn của mọi người… Trần Nhất Kiếm bên tai Ngạo Mai nói nhỏ vài câu, Ngạo Mai kinh ngạc há hốc miệng.
114 Chap 121 Thị tập nơi biên cảnh. Một thiếu phụ thoáng có chút bụng hơi nhô lên, trong tay dắt theo một tiểu nam hài, vừa đi, vừa vui sướng cười cười nói nói.
115 Chap 122 Thiên Long Hoàng triều, mùa thu năm thứ ba mươi mốt. Mùa mưa cũng mau chóng tới. Lượng mưa năm nay đặc biệt cũng hết sức dư dả. Xem ra đúng là một năm trúng mùa sung túc.
116 Chap 123 Ban đêm trước khi Mai Tuyết Tình sinh nở. Thiên Long Hoàng triều trong hoàng cung. Hạng Ngạo Thiên tinh thần bất an, không ngừng đi qua đi lại.
117 Chap 124 “Hoàng thượng… Hoàng thượng…” Hàn Thanh vội vội vàng vàng chạy vào. Hắn đã không còn giữ vẻ lạnh lùng bình tĩnh như ngày trước nữa. “Hoàng thượng, Ngạo Sương đã trở về! Ngạo Sương đã trở về!“ Bất chấp lễ nghi quân thần, hắn hưng phấn lớn tiếng kêu lên, trong thanh âm nghèn nghẹn mang đầy vẻ ngây ngốc.
118 Chap 125 Trời vừa mới tờ mờ sáng. Một con tuấn mã chạy vội ra khỏi kinh thành. Tuấn mã thân mình ướt sủng từng giọt nước sáng lấp lánh, người ngồi trên mình con tuấn mã, càng lại như thế.
119 Chap 126: Thân nhân gặp lại Trên quan đạo. Hàn Thanh hộ tống xe ngựa của Mai gia lão nhân cùng Ngạo Sương, chậm rãi đi tới. Xe ngựa tốc độ đi không bằng kỵ mã.
120 Chap 127 Đêm khuya tĩnh lặng. Mai gia, một nhà ba người đang ngồi quây quần bên nhau. Mai gia nhị lão, vừa lại nước mắt giàn giụa. “Nếu mà biết, có thể đến nơi này, tôi đã bán quách nhà cửa, cửa hàng cho xong, còn nữa tiền bạc tiết kiệm gửi ở ngân hàng cũng đem rút hết ra! Bây giờ thì tốt rồi, chúng ta cái gì cũng không mang theo đến đây, ngay cả một bộ quần áo cũng không mang đến, con bà nó, mặc cái bộ y phục này, thật không quen, không được tự nhiên chút nào hết!“ Mai mẫu oán giận.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Số chương: 38