241 “Nàng ta vào phòng của vương phi nương nương!”Nghe người hầu bẩm báo, Tần Tương đột nhiên cảnh giác đứng lên“Đi, đi vào xem!”Ngọc Nhi nghe thấy bên ngoài có tiếng nói chuyện, một tay túm lấy cánh tay Hữu Nhàn, ném lên giường.
242 Tần Tương nhíu mày, do dự một lát, rồi gật đầu. “Được! Chỉ cần ngươi không làm hại nương nương, ngươi đi đi!”Ngọc Nhi bây giờ đang là kẻ giãy chết, tâm tình không khống chế được.
243 “Dừng tay! Không được làm nàng bị thương!”Thuộc Phong không khống chế được gào thét, đôi mắt thâm thúy nhìn vào máu chảy trên làn da nhẵn nhụi của nàng.
244 “Là ngươi không có gì để nói?”Ánh mắt Hữu Nhàn lãnh đạm, ẩn chứa thất vọng từ lâu. Yết hầu Thuộc Phong khẽ động, nắm chặt hai nắm tay. Có chút muốn nói nhưng lại thôi.
245 Vừa định nói gì đã bị giọng nói của Giang Hữu Hạo văng vào từ cửa lớn cắt đứt. “Hữu Nhàn, thu thập đồ đạc, theo ta về!”Hữu Hạo vừa tiến đến đã nổi giận đùng đùng nói.
246 Thuộc Phong nhíu chặt mày, bàn tay to nắm chặt thành nắm đấm. “Nói chung là ta không đồng ý!”Hắn suy nghĩ một lúc, nhưng vẫn không nỡ thả người. “Phong nhi!”“Ngươi đừng nói nữa!”Hắn cáu kỉnh gắt lên.
247 “Dì. . ”Hữu Nhàn dựa vào ngực bà, nước mắt tưởng như đã khô cạn lại rơi xuống. Lần đầu tiên sau nhiều ngày nàng rơi nước mắt, những tưởng rằng nàng sẽ không bao giờ khóc nữa.
248 “Đừng, đừng làm khó hắn, đợi ta bình tĩnh lại là ổn rồi!”Hữu Nhàn mở to mắt nhìn thái hoàng thái hậu. Thái hoàng thái hậu cũng kinh ngạc mở to mắt. “Con còn trẻ, sao lại nói ủ rũ như vậy?”Loại ngữ điệu này chỉ để người đã nếm đủ chuyện đời nói thôi.
249 “Gâu gâu gâu, gâu gâu gâu!”Đang lúc Thuộc Phòng nghĩ vẩn vơ, đột nhiên nghe thấy tiếng chó kêu, bắp đùi cảm thấy có gì cọ vào. Vừa cúi đầu, thì ra là một con chó nhỏ lông trắng như cục bông.
250 Nàng như cây lục bình rồi trên sông. Khi còn bé, chỉ mong được gả cho hắn, nơi hắn ở cũng chính là nhà nàng, những mong muốn đó cũng không thành. “Hữu Nhàn quận chúa, trà nóng nô tỳ đã pha cho người rồi, nếu như không còn gì phân phó, nô tỳ cũng không dám quấy rầy nhã hứng của người, nô tỳ xin cáo lui trước!”“Được, ngươi lui xuống đi!”Chờ tiểu tỳ lui ra, Hữu Nhàn cũng không còn tâm tình ngắm pháo hoa.
251 Hữu Nhàn rút tay ra khỏi bàn tay như xiềng xích của hắn, tiện đà quay lưng đi“Hết đau rồi!”Nàng cúi đầu, nhẹ giọng đáp, giống như tự lẩm bẩm. “Cùng ta trở về, ngày mai nàng phải nói như vậy với thái hoàng thái hậu.
252 Cứ ngươi ngươi ta ta nói cái gì, hắn không nói, vĩnh viễn không nói. Nàng càng không ngừng có ý muốn buông tay, càng khiến hắn không ngừng sợ hãi. “Thì ra, ta trong suy nghĩ của ngươi là như vậy!”Hữu Nhàn lạc lõng hạ hàng mi, nhìn thẳng vào hàng gạch lát đường ngẩn người.
253 Edit + Beta: Dực
:v Mỗ dị ứng H nên chương này bị làm thao thì mọi người thông cảm nha :v ngây thơ cũng khổ lắm :v
Hắn biết nàng sẽ không gọi người tới, nếu như trong lòng nàng còn hắn!
Quả nhiên Hữu Nhàn yên lặng trở lại, tuy không đẩy ra nữa, nhưng vẫn cắn chặt môi, không để bản thân phát ra một tiếng kêu nào.
254 Edit + Beta: Dực
“Ngươi sẽ gặp phải báo ứng!”
Hữu Nhàn nói, sắc mặt ửng hồng lại pha thêm phẫn hận.
Thuộc Phong nhếch miệng cười, không nói một lúc lâu.
255 Edit + Beta: Dực
Trong lòng Hữu Nhàn khó chịu, thì ra hắn thay đổi là vì vậy.
Đêm khuya lén tiến vào hoàng cung, cũng chỉ là vì tham luyến cơ thể nàng.
256 Edit + Beta: Dực
Nàng quật cường, ngoảnh mặt sang một bên, lặng lẽ khóc.
Lần này Thuộc Phòng thực sự nổi giận, hơn nữa là còn vô cùng tức giận.
Hắn không nói nhiều nữa, ánh mắt ánh lên sự hung ác, thô lỗ trên người nàng.
257 Edit + Beta: Dực
“Vậy…” Thái hoàng thái hậu nhìn xuống nàng “Thực sự không xem xét lại sao?”
“Đúng vậy, Hữu Nhàn, muội nên làm rõ mọi chuyện trước khi giải trừ hôn nhân phải không?”
Ân Sương cũng khuyên.
258 Edit + Beta: Dực
“Chỉ là trước đây không ngờ bây giờ lại loạn như vậy, ai gia phải xem lại!”
Thái hoàng thái hậu nhíu đầu mày, thu lại tất cả biểu tình dù là nhỏ nhất của Thuộc Phong vào trong mắt.
259 Edit + Beta: Dực
Thuộc Phong dò xét, suy nghĩ một chút, vẫn không nghĩ ra.
“Theo lời ngươi đi! Y phục cứ theo dáng nàng mà cắt, châu báu, trang sức, bảo bối quý giá gì ngươi cứ đi bảo khố trong Lý Hoa các mà lấy, càng nhanh càng tốt, ta phải mau chóng đoạt lại nàng!”
Hắn xiết chặt nắm tay, khuôn mặt tuấn tú rất nghiêm túc.
260 Edit + Beta: Dực
“Nàng tới đây với ta!”
Thuộc Phong chăm chú nhìn Hữu Nhàn một lúc lâu, đột nhiên kéo tay Hữu Nhàn đi ra khỏi phòng.
“Cái gì vậy?”
Hữu Nhàn nhìn một cái xe chồng chất rương hòm trước mặt, không rõ dụng ý của hắn.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44