41 Vừa chiếm lĩnh Đông Lai động Dương Khánh lập tức tìm nơi khôi phục pháp lực, lúc này nhất định chủ soái phải giữ vững trạng thái tốt nhất bất cứ lúc nào, để đối phó bất trắc.
42 Miêu Nghị nhảy xuống long câu, hai tay đỡ nàng dậy hỏi:- Bọn họ không có làm khó dễ nàng chứ?Lời này vừa nói ra, đám nha dịch trong đình viện bị dọa sợ đến run lên, chỉ sợ Quý Tú Phương nói ra lời không dễ nghe.
43 Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, tín đồ Phù Quang động và Đông Lai động cũng như nhau không hơn kém bao nhiêu, địa bàn cũng không có đặc sản gì, đổi thì có ích gì?Dương Khánh sửng sốt, sau đó tự nhận là hiểu, y nghĩ tới trước đó Miêu Nghị đi Thành Nguyện phủ giải cứu Quý Tú Phương, đoán chừng là để cho tiện chiếu cố.
44 - Cẩn tuân pháp chỉ! Mọi người cùng kêu lên đáp ứng. Nghị sự xong, mọi người ai cũng có được thứ mình muốn, đều vui vẻ đi ra khỏi đại điện chắp tay từ giã nhau, chuẩn bị leo lên vị trí cao hơn hưởng thụ, ai nấy đều vội vàng trở về.
45 Một ngày sau, ở địa phương đã có thể nhìn thấy Trường Phong thành từ xa, Trương Thụ Thành ngăn cản tính toán đi dạo Trường Phong thành một chút của Miêu Nghị.
46 Mạc Thịnh Đồ vội vàng tỏ ra thành khẩn nói:- Miêu lão đệ, chuyện này vốn là thêu hoa trên gấm, vì ngươi vinh thăng động chủ, phủ chủ đã buông kim khẩu ngọc ngôn, trọng điểm là ngươi.
47 - Cổ hòe thêm cổ trạch vốn là dễ dàng tích tụ âm khí. Trương Thụ Thành thuận miệng nói. Tuy là nói như vậy nhưng ba người vẫn âm thầm thi pháp, dùng pháp nhãn quét nhìn bốn phía.
48 Cặp mông cao ngất được phủ bằng một chiếc quần lụa mỏng đầy nếp nhăn màu lục, viền quần có nếp nhăn thưa hơn, được kết thêm nhiều hạt châu nho nhỏ màu vàng, phản chiếu ánh sáng lấp lánh dưới ánh lửa.
49 Mấy người vây quanh một bàn cơm đơn giản ăn say sưa ngon lành, sau khi Miêu Nghị thưởng thức qua các món ăn ánh mắt sáng lên, phát hiện quả nhiên là ăn thật ngon.
50 Bọn lão bản nương bên kia ngơ ngác nhìn nhau, không trách được tiểu tử này lại dùng thủ đoạn đánh lén, thì ra chỉ là một tu sĩ Bạch Liên nhất phẩm. Bất quá hắn cũng hết sức lớn gan, một tu sĩ Bạch Liên nhất phẩm lại dám đánh lén hạ thủ hai tu sĩ Bạch Liên tam phẩm, thật sự gan không nhỏ chút nào.
51 Bọn lão bản nương bên trong đại điện ngơ ngác nhìn nhau. Miêu Nghị cầm cán thương vung lên rút ra, thi thể Trương Thụ Thành trượt mềm nhũn xuống đất, nửa thân trên tựa vào cột đá, nước chảy dưới mái hiên mang theo máu tươi trôi đi.
52 Lão bản nương lại vịn yên ngựa cố gắng trèo lên, thế nhưng bò lên không nổi, Miêu Nghị suýt chút nữa hôn mê, đã tới lúc này rồi…Nhất thời nổi giận không thể nhịn được, Miêu Nghị vỗ thẳng vào mông nàng một cái thật mạnh, có thể nghe một tiếng bốp hết sức rõ ràng.
53 Miêu Nghị quay đầu lại liếc nhìn mấy người sau lưng, nhìn chằm chằm nữ quỷ kia nở một nụ cười nói:- Cũng được, bất quá bọn họ còn có việc gấp trong người, không bằng ngươi để cho bọn họ rời đi trước, ta ở chỗ này với ngươi, có được hay không?Trong thần sắc sợ hãi của bọn lão bản nương thoáng qua vẻ kinh ngạc, tất cả đều quan sát Miêu Nghị, ai cũng hiểu hắn muốn một thân một mình cầm chân nữ quỷ này, để cho bọn họ có thể thuận lợi thoát thân.
54 Lão Bạch từng nói đối với tu sĩ ở giai đoạn như Miêu Nghị, dưới tình huống càng phiền loạn, thị giác càng sẽ dễ dàng sinh ra sai lầm, mê hoặc hai mắt của mình, khiến cho phán đoán của mình không chính xác, nên y mới bắt Miêu Nghị phải bịt mắt đứng dưới thác nước tu luyện.
55 - Ta có thể suy nghĩ cân nhắc hay không? Miêu Nghị hỏi. Hắn vừa nói như vậy, vẻ châm chọc trên mặt lão bản nương càng nồng đậm. Nữ tử áo đỏ thản nhiên cười một tiếng:- Hy vọng không để cho ta chờ quá lâu!- Sẽ không quá lâu.
56 Không chạy không được, bằng vào mức độ tiêu hao pháp lực của hắn hiện tại không có năng lực tái chiến, chỉ hy vọng có thể dẫn dụ nữ quỷ đi giúp bọn lão bản nương, sau đó mình sẽ nhanh chóng tìm một chỗ trốn.
57 Bất quá Miêu Nghị vẫn nhanh chóng nhặt nó lên nhét vào trong ngực, bởi vì sau khi trở về còn phải giao nộp vật này cho phủ chủ Dương Khánh, đổi lấy ghế động chủ Đông Lai động.
58 Sau khi cảm nhận được ích lợi của thứ này, Miêu Nghị có vẻ nhớ mãi không quên, đã dùng qua thứ tốt, còn ai chịu dùng đồ kém cỏi. Hắn quyết định mình cũng phải giữ một viên phòng thân, để phòng bất cứ tình huống nào, dù sao một viên Nguyện Lực Châu bằng hạt gạo đối với tu vi trước mắt của mình, có thể dùng được rất là nhiều lần.
59 Cũng như lúc đầu Miêu Nghị vẫn ôm thái độ nghi ngờ về phương pháp huấn luyện của lão Bạch, nhưng sau khi ra ngoài trải qua mấy lần sinh tử, mới phát hiện ra những thứ mà lão Bạch dạy ình hoàn toàn hữu dụng.
60 - Nó không thể rời đi Vạn Trượng Hồng Trần quá lâu, trứng đang ở dưới bụng nó, lúc này không lấy, còn đợi khi nào! Lão Bạch quát nhẹ một tiếng. Miêu Nghị có chút lo lắng đề phòng hỏi:- Ngươi thật sự xác nhận sao?- Đi! Lão Bạch quát lên, giọng y không cho phép nghi ngờ.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50