21 Run tay giũ sạch vết máu trên mũi thương, giữa ánh mắt kinh sợ nhìn chằm chằm của mọi người, Miêu Nghị lặng lẽ cầm thương trở về khoang thuyền mình. Bên ngoài còn có chuyện gì, Miêu Nghị không muốn quản, về phần những chuyện dọn dẹp rửa ráy càng không cần hắn động tay chân.
22 Long câu tâm ý tương thông với y lập tức bước tới phía sau bên cạnh xe ngựa, cữu cữu lên tiếng hỏi:- Phải chăng là bằng hữu đã cứu cháu ta trên hải thuyền?Miêu Nghị chui ra khỏi xe ngựa, đứng trên càng xe đáp:- Chỉ là tiện tay mà thôi.
23 Miêu Nghị thầm nhủ trong lòng quả nhiên không mấy thuận lợi, bất quá vẫn gật đầu một cái. Sau khi hai người tiến vào đại điện chỉ thấy trên điện là một nam tử gầy gò đang ngồi chính giữa trên cao, bên dưới có một nam một nữ đang đứng, ba người đang thương lượng gì đó.
24 Thông thường quy mô cấp Động đều là mười một người, chủ yếu là nhiều người không nuôi nổi, cần biết mỗi khi thu nạp một người, hàng năm cũng phải phân phát hương hỏa nguyện lực của tín đồ.
25 Sau khi La Trân thóa mạ xong lau đôi mắt đỏ, phất tay rời đi. Miêu Nghị không nói được gì, hắn có thể hiểu được tâm trạng uất nghẹn của La Trân, đổi lại là mình bị người khác gọi Thập Hàng chọc vào nỗi đau mãi, cũng không thể nào chịu được.
26 - Không ngại, không ngại. Miêu Nghị liên tiếp khoát tay, hắn thèm thuồng long câu đã lâu, làm sao có chuyện chê được?!Sau khi đi tới Ngọa Long cốc, Miêu Nghị mới biết cái gọi là chê kia, La Trân chỉ một thớt long câu toàn thân trên dưới đen như than, tên là Hắc Thán (Than đen), là do bà đặt tên.
27 La Trân lập tức xông lên véo nam nhân của mình một trận:- Có vô dụng tới mức nào cũng còn hữu dụng hơn lão phế vật ngươi…Cuộc sống cứ trôi qua như vậy, Miêu Nghị ở Phù Quang động rất thanh tĩnh, tu luyện và chăn nuôi long câu là được, có Tào Định Phong bảo bọc, không ai làm gì hắn.
28 Dựa theo Diêm Tu nói, bằng vào tu vi Miêu Nghị nếu muốn luyện hóa viên Nguyện Lực Châu to bằng hạt gạo này có lẽ phải mất một năm. Nhưng theo biện pháp hắn trực tiếp đốt cháy thất tình lục dục mới vừa rồi, có lẽ không cần thời gian quá dài.
29 Lý Tín và Tôn Kiều Kiều nhìn nhau không nói, Dương Khánh tạo phản, chắc chắn phủ chủ sẽ nổi trận lôi đình. Nếu như thủ hạ xuất hiện người lâm trận bỏ chạy, chắc chắn phủ chủ sẽ không bỏ qua cho.
30 Như thế chẳng những có thể thoát được trách nhiệm không đánh mà chạy, còn có thể cho Tào Định Phong dẫn người cản ở phía sau giúp mình, trì hoãn thời gian để ình chạy trốn.
31 Diêm Tu thấy vậy vô cùng kinh ngạc, từ trước tới nay lão chưa từng thấy Hắc Thán bạo phát ra tốc độ nhanh như vậy. Dương Khánh trên đỉnh núi thân mặc ngân giáp hơi có vẻ ngạc nhiên, không phải là vì Miêu Nghị dũng cảm mà là vì Hắc Thán hắn đang cỡi:- Hắn đang cỡi long câu đó sao?Có người cười nói:- Ta còn tưởng là một con heo rừng.
32 Dường như có không ít người đang nhắm vào Hắc Thán, chỉ chờ Miêu Nghị chết đi. Diêm Tu kinh ngạc sững sờ ngây người tại chỗ, bất quá hiện tại cũng không ai chú ý tới lão, toàn bộ sự chú ý của mọi người đều tập trung vào Miêu Nghị và Hắc Thán.
33 Nếu chỉ công kích bằng pháp lực thuần túy, trong cảnh giới tu vi Bạch Liên, tu vi Bạch Liên ngũ phẩm là một ranh giới rõ ràng, chỉ tu sĩ có tu vi bước vào Bạch Liên ngũ phẩm sau này mới có thể kết pháp như hữu hình.
34 Động chủ Trường Phong động Hùng Khiếu dẫn dắt người dò xét xung quanh toàn bộ Phù Quang động một lần, sau đó cũng đến bên ngoài Phù Quang đại điện nhảy xuống long câu.
35 Miêu Nghị cũng nhìn Xuân Tuyết, tuy năm xưa hai người là láng giềng hàng xóm, hắn cũng từng biết mặt Xuân Tuyết, nhưng lúc nàng bị đưa đi làm thị nữ tiên nhân chỉ mới mười lăm tuổi, hôm nay Xuân Tuyết đã gần ba mươi tuổi.
36 Miêu Nghị vẫn chưa hiểu ra chuyện gì, bèn hỏi Diêm Tu:- Chuyện gì xảy ra vậy?- Ta cũng không nghĩ tới. . . Diêm Tu nghiêng người chỉ Hắc Thán giải thích một phen.
37 Hắc Thán nhanh chân chạy như điên, Miêu Nghị không đuổi kịp, tu sĩ cấp Thanh Liên khác cũng khó lòng đuổi kịp tốc độ long câu, huống chi là hắn. - Đừng chạy! Đứng lại cho ta.
38 Bốn vó Hắc Thán trong nháy mắt tung bay như ma mị, tốc độ nhanh như hồn ma màu đen trong gió, cho dù là hồn ma mập ú nhưng tốc độ không phải là tầm thường.
39 - Nói nhăng nói càn!Lư Ngọc rống giận:- Chỉ giỏi ỷ vào miệng lưỡi lợi hại, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!- Được, hôm nay hai ta sẽ quyết một trận thư hùng!Dương Khánh đột nhiên điều khiển long câu phi nước đại ra một mình, dừng ở khoảng giữa chiến trận của hai bên, Mi Tâm toát ra quang ảnh một đóa hoa sen màu xanh nở năm cánh, thương chỉ Lư Ngọc:- Lão tặc, đừng liên lụy những huynh đệ khác, có dám một mình một ngựa quyết một trận cao thấp với ta chăng?! Miêu Nghị phát hiện Dương Khánh này thật là can đảm, lại muốn đấu một mình với Lư Ngọc, tựa hồ đánh hạ Lư Ngọc không có chút vấn đề gì, nhất thời làm cho phe mình tinh thần đại chấn.
40 - Ta không cho là Dương Khánh có năng lực chém chết yêu quái cấp bậc Hồng Liên, càng không cần phải nói trên tay y có ba viên, thật không biết y làm thế nào lấy được, không trách y dám khiêu chiến Lư Ngọc.