101 Tần Vi Vi bất kể tâm trạng Miêu Nghị thế nào, quay đầu lại tiếp tục nói với Công Tôn Vũ:- Phủ chủ lệnh cho các lộ sơn chủ mang hai tên thủ hạ đắc lực đi cùng áp tải số thu nhập của Nam Tuyên năm nay nộp lên, vốn định dẫn ngươi cùng đi, nhưng hiện tại ngươi bị thương.
102 Nhưng bộ dáng của đối phương hiển nhiên là không muốn dễ dàng bỏ qua cho mình, tiếp tục như vậy không phải là biện pháp. Lúc này hắn quyết định trở về Nam Tuyên phủ, trong cả vùng này cũng chỉ có Nam Tuyên phủ mới là địa phương lánh nạn tốt nhất.
103 Phối hợp ‘tiểu tử’ hành động, Miêu Nghị sợ nó sơ suất, bởi vì trừ thiên phú dị bẩm ra, thật ra thì bản thân ‘tiểu tử’ còn rất yếu ớt, không chịu nổi công kích của loại cao thủ như đối phương.
104 Dương Khánh vẫn giữ vẻ mặt nhàn nhạt, không nói nửa lời, dù là sự thật bày ra trước mắt cũng không đưa ra quyết định cuối cùng. - Cẩu tặc! Ta xem ngươi còn có thể giả bộ tới khi nào!Miêu Nghị đột nhiên giơ thương chỉ về phía thị nữ Xuân Tuyết của Hùng Khiếu trong đám người phía sau đang âm thầm cắn môi:- Hoàng Nguyệt, từ biệt ở Trường Phong thành hơn mười năm, Miêu Nghị giết tên đệ đệ Hoàng Thành của ngươi ở chỗ này! Còn nhận ra được Miêu Nghị ta hay không?Hắn vẫn chưa ngu như vậy, chuyện giết Hoàng Thành có thể nói, chuyện giết Hoàng Bảo Trưởng tuyệt đối không thể nói ra miệng.
105 Trước đó còn có người âm thầm khinh thường bởi vì Miêu Nghị không dám hạ trường tranh đoạt lì xì, hiện tại mọi người nhìn lại Miêu Nghị có thể nói là kinh ngạc không dứt.
106 Bên trong phòng khách, Thiên nhi nơm nớp lo sợ chuyển câu trả lời của chủ nhân mình cho khách quý. Bọn Diêm Tu khoanh tay đứng dưới nghe vậy sợ hết hồn hết vía, không nghĩ tới động chủ không thèm nể mặt cả Tiểu cô cô Nam Tuyên phủ.
107 ̃i gió lướt sóng. Thanh Cúc xoay người lại, nhìn chằm chằm hắn ngồi dưới nước hai tay bưng chặt hạ thể, lộ vẻ hài hước nói:- Được, vậy ngươi mau lên đi, ta chờ ngươi đưa ta!Ặc.
108 'tiểu tử'. (1)Sau đó cũng không cách nào dựa vào tu vi Bạch Liên nhị phẩm chống lại pháp lực hai người công kích cách không, tương đương nhặt được cái mạng trở về.
109 'tiểu tử'. (2)- Động chủ, ở nơi này, ngươi mau xem, chúng nó lại đang ăn tiền tệ. Thiên nhi chỉ bọn ‘tiểu tử’ dưới đất nói. Miêu Nghị ngạc nhiên nhìn chằm chằm dưới đất, từ từ ngồi chồm hổm xuống, nhìn bọn ‘tiểu tử’ tham ăn với vẻ hết sức nghi hoặc.
110 Không ngờ rằng làm như vậy lại có hiệu quả, bọn ‘tiểu tử’ chen nhau ăn bạch tinh giống như ăn kim tinh, có lẽ chỉ cần tinh tệ là được, có lẽ chúng cũng không đến nỗi kén ăn.
111 Từ trước tới nay Miêu Nghị không quan tâm tới chuyện khác, sau khi thu nhập số Nguyện Lực Châu năm nay, chỉ để lại Đơn Biểu Nghĩa và Khâu Thiệu Quần trông chừng Đông Lai động, dẫn theo những người còn lại chạy tới Trấn Hải sơn.
112 Gặp Thiên nhi và Tuyết nhi bên ngoài, Miêu Nghị lại dừng chân trầm ngâm một hồi, lấy hai viên Nguyện Lực Châu chia ra phát cho hai nha đầu. Hai nha đầu biết đây là thứ tốt, sau khi mình luyện thành pháp nguyên sẽ có trợ giúp rất lớn, dĩ nhiên là lộ vẻ mừng rỡ cám ơn động chủ.
113 Có long câu làm động lực, lâu thuyền cưỡi gió lướt sóng một mạch trên biển, tốc độ cực nhanh. Mà phần lớn thời gian Miêu Nghị đều ở bên trong khoang thuyền, ngồi tĩnh tọa tu luyện.
114 Dương Khánh trầm ngâm một hồi, quay đầu lại hỏi:- Con muốn làm sao bây giờ?Tần Vi Vi giận không kềm được nói:- Phủ chủ, thuộc hạ thấy động chủ Đông Lai động có thể đổi người khác rồi!- Thay đổi người ư???Dương Khánh lặng lẽ hỏi lại một câu, chắp tay sau lưng đi tới đi lui trong đình suy tính.
115 - Vi Vi, lần trước sau chuyện xảy ra giữa hắn và Hùng Khiếu, ta đã bảo Thanh Cúc lén lút nói với hắn, chỉ cần hắn có năng lực, ta sẽ cho hắn cơ hội, nếu như không có năng lực, vậy cũng không thể trách ta! Con không thể để cho ta nói không giữ lời chứ?Đã nói tới nước này, Tần Vi Vi còn có thể nói gì được nữa, sau khi dựng mặt lên cáo từ bèn quay đầu bước đi.
116 Không bao lâu sau, lâu thuyền chạy ra khỏi đám sương lượn quanh trên biển, không thấy các mỏm đá ngầm kỳ hình dị trạng như trước nữa, mặt biển cũng trở lại màu xanh biếc như thường, tiếng hát du dương uyển chuyển động lòng người cũng theo lâu thuyền xông phá sương mù mà biến mất.
117 Á. . . . Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên trên không, hai người bị cuốn trong xúc tua siết chặt, thân thể vỡ tan phun máu. Mấy xúc tua của quái vật chống xuống đất, thân hình ngũ sắc khổng lồ của nó bay vọt lên không.
118 Tuy rằng chỉ là một chiếc nhẫn trữ vật nho nhỏ, nhưng phải lấy nguyên liệu tinh phấn từ một trăm vạn hắc tinh mới đủ. Huống chi cũng không phải là ai cũng biết cách luyện chế vật này, luyện chế nhẫn trữ vật cũng là luyện chế pháp bảo, tu sĩ biết luyện chế pháp bảo mới có thể luyện chế vật này.
119 Sở dĩ sử dụng da yêu tu luyện chế phù triện, là bởi vì trong đó có tính chịu đựng và thích ứng pháp lực, có thể thu nhận năng lượng luyện vào trong đó.
120 Không bao lâu sau, mùi thịt nướng thơm phức lạ lùng mê người lan ra, đã rất lâu Miêu Nghị chưa được ngửi mùi này. Miêu Nghị xoa xoa hai tay, vô cùng mong đợi nếm thử.