221
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, cảm thấy phòng phát sóng trực tiếp nói rất đúng.
Tia sáng màu đen cùng màu xanh lục dây dưa, trong lúc nhất thời, Mạc Vân Quả cũng không biết được bên nào chiếm thượng phong.
222
Edit:Linhlady
Đồ vật trước mắt là cái gì? Là cái gì? Là cái gì!
Chỉ thấy lúc này bên trái tiểu Quả Quả da thịt trắng tinh không tì vết, da thịt hoàn mỹ làm Đại vương xem đến lạnh lùng sửng sốt, đây rã ràng là dáng vẻ con người.
223
Edit:Linhlady
Ngày hôm sau, khi phòng phát sóng trực tiếp lại lần nữa mở ra, không ít người ngủ sớm nhìn thấy dáng vẻ Mạc Vân Quả lúc này, tỏ vẻ kinh ngạc.
224
Edit:Linhlady
Đại vương cũng mặc kệ việc mình nát xương cốt, xông thẳng về phía trước tiện thể lôi kéo Mạc Vân Quả chạy ra ngoài, với suy nghĩ của hắn đó là đi ăn nhưng tua đậu Hà Lan kia! Ăn ăn ăn!
Còn Vương trung vương, nó không muốn rời khỏi Mạc Vân Quả, tự nhiên sẽ đi theo cô.
225
Edit:Linhlady
"Một màn này. . . . . . Nên nói như thế nào đây. . . . . . "
"Không nỡ nhìn thẳng a!"
"Chưa từng nghĩ tới còn có thể thấy một màn như vậy, giờ khắc này, ta lại không biết nên khóc hay cười.
226
Edit:Linhlady
"Các ngươi xem, có phải do cái đó nên bọn họ mới mạnh lên không?"
"Đúng vậy, những thứ đó không phải thuộc về bọn họ sao?"
"Đúng vậy, vốn dĩ nó là đồ của bọn họ nhưng mà hiện tại đang trong cơ thể tiểu Quả Quả, không phải là nên yếu đi sao? Vì sao lại khiến bọn họ mạnh lên?"
"Đúng vậy, cảm giác thật kỳ quái!"
"Hơn nữa, vì sao chúng nó không quay về bản thể luôn đi mà lại phân nhỏ từng chút từng chút một? Các ngươi nhìn kỹ tần suất của nó kìa, có phải là rất đồng đều hay không?"
"Nghe lầu trên nói như vậy, ta cũng cảm thấy rất kỳ quái a!"
"A a a! Có ai có thể giải thích cho ta được không! Ta nhìn thôi cũng thấy nôn nóng rồi! Tìm không được đáp án đêm nay ta mất ngủ mất a a a!"
"Giống lầu trên.
227
Edit: Linhlady
Đánh thức Mạc Vân Quả dậy, Đại vương còn không cam lòng, kéo kéo lá cây của Vương trung vương, thành công đánh thức nó.
228
Edit:Linhlady
"Các ngươi mau xem Đại vương cùng Vương trung vương!"
Những lời này trong phát sóng trực tiếp gọi suy nghĩ của Mạc Vân Quả trở về, cũng chính là lúc này, cô phát hiện cô không khống chế được thân thể của mình.
229
Edit:Linhlady
Hắn đem sờ tóc dài của mình, đối với ngồi Mạc Vân Quả nói: "Ngươi không phải người trong tộc của ta đi?"
Trở thành hình người Đại vương cũng không có dáng vẻ trung nhị bệnh như trong tưởng tượng, hiện tại hắn, càng giống như một vương giả cao cao tại thượng, mọi thứ xung quanh phải ngước nhìn hắn.
230
Edit:Linhlady
Ở nơi này cương thi cùng nhóm thực vật là vô tận, mỗi ngày lặp lại đi lặp lại chỉ có một hoạt động.
Chúng nó chiến đấu với nhau, cũng chỉ là tạo ra niềm vui cho vị tiên nhân kia mà thôi.
231
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn giọt máu kia bay lại phía mình, sau đó dừng lại trước mặt cô.
Tô Chi Cảnh nói "Cầu" hắn, mà không phải nói "Tìm" hắn.
232
Edit:Linhlady
Thời không dao động một chút, sau đó lại quay về như lúc ban đầu.
Tất cả giống như chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ giọt máu còn lơ lửng kia chứng minh tất cả từng tồn tại.
233
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả cũng không biết phòng phát sóng trực tiếp xảy ra chuyện gì, cô thu máu vào trong không gian sau đó đứng dậy.
234
Edit:Linhlady
Trong không trung mây đen vây kín cả bầu trời nhìn như muốn rũ xuống, nhìn qua dị thường khủng bố.
Ngay lúc này, một người nam nhân mặc đồ đen ôm một đứa bé mũm mĩm xuất hiện trong không trung, trên mặt hắn còn vẫn duy trì phẫn hận.
235
Edit:Linhlady
Lúc này đây trở về không gian yên tĩnh, ngoại trừ Đoàn Tử đang nhăn khuôn mặt nhỏ, còn lại tất cả đều tốt đẹp.
Đoàn Tử giờ phút này đang vô cùng rối rắm, nó không hiểu vì sao kí chủ rõ ràng không mắc sai lầm gì, thế nhưng bọn họ lại đồng loạt bỏ lưu trữ?
Rõ ràng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ rất xuất sắc a, rõ ràng ký chủ rất tuyệt a!
Vì sao những người đó lại không muốn xem nữa?
Cho nên nhất định là do những người đó có vấn đề đi? Nhất định đúng là như vậy đi?!
Đoàn Tử tự an ủi chính mình, nghĩ như vậy, khuôn mặt đang nhăn nhó mới dần dần dãn ra.
236
Edit:Linhlady
Cô cảm thấy thân thể này năng lượng thật lớn, cô cảm giác như chỉ cần nắm nhẹ tay thì mấy thứ trước mắt này sẽ biến mất.
237
Edit:Linhlady
Giờ phút này ở Đào Hoa thôn, một người con trai mặc đồ tân thủ đang ngậm một cây cỏ dại, nằm dưới một gốc đại thụ, chân bắt chéo, hai mắt híp lại.
238
Edit:Linhlady
"Nha nha nha! Không hiểu tại sao nhìn hai người tiếp xúc với nhau lại cảm thấy đáng yêu nhỉ?!"
"Thông qua chuyện này, ta học được một kỹ năng.
239
Edit:Linhlady
Dung Tu đi theo Mạc Vân Quả, nhìn hướng đi của cô hắn đoán được cô đi về nhà ông lão kia.
Dung Tu ở cái Tân Thủ Thôn này đã một năm, sớm nắm rõ thôn này như lòng bàn tay.
240
Edit:Linhlady
Dung Tu không thấy Mạc Vân Quả nói lời nào, cho rằng cô bị tư thái tự tin tiêu sái của mình thuyết phục.
Hắn hất cằm lên, một bộ kiêu ngạo.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50