201
Edit:Linhlady
Diệp Hành ôm Mạc Vân Quả trở về phòng, sau đó thuận lý thành chương ở trong phòng chăm sóc nàng, thuận tiện trò chuyện với người trong phòng phát sóng trực tiếp mọi, đương nhiên, mục đích chính là khoe khoang.
202
Edit: Linhlady
Diệp Hành vừa dứt lời, Bạch đế thấy một lượng bột trắng rất nhỏ từ ống tay áo Diệp Hành bay ra, bột phấn kia giống như có ý thức, chuẩn xác bay về phía mũi Mạc Vân Quả, ngay sau đó nàng cũng mất ý thức.
203
Edit: Linhlady
Bạch đế há to miệng nhìn Diệp Hành, thật lâu sau sau, lại thở dài một hơi.
"Diệp Hành, trăm sông đổ về một biển, có lẽ nói chính là chúng ta đi?"
Diệp Hành khẽ cười một tiếng nói: "Bạch đế, ngươi lúc này lại dùng sai thành ngữ, chúng ta chỉ là dùng phương thức khác nhau để làm việc mình cho là đúng mà thôi.
204
Edit: Linhlady
Diệp Hành cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi cho rằng ta thật sự muốn quản? A. . . . . . "
"Một khi thỏa hiệp với đám huyết trùng kia, thế giới này xong rồi!" Diệp Hành một cái vỗ vào trên bàn, tức khắc cái bàn liền thành hai nửa.
205
Edit: Linhlady
Bạch đế cả kinh, còn không chờ hắn ta phản ứng lại, hắn ta đã nhìn thấy ngực mình xuất hiện một lỗ hổng.
Máu tươi ào ạt chảy ra bên ngoài, thậm chí hắn ta còn không cảm giác được đau đớn.
206
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả không có cách nào trả lời Diệp Hành, cũng không nhìn thấy Diệp Hành mang nàng đi đâu.
Diệp Hành cúi đầu nhìn hai mắt nghiễm nhiên đã không có tiêu cự của Mạc Vân Quả, trong lòng xẹt qua một tia đau lòng.
207
Edit: Linhlady
Diệp Hành nhìn đến hệ thống không trả lời, tâm lạnh một phần, hắn bế Mạc Vân Quả hôn mê lên, đi khỏi nơi này, không hề nói một lời.
208
Edit: Linhlady
Bảy ngày say ngày thứ sáu, hồi quang phản chiếu.
Mạc Vân Quả tỉnh lại liền phát hiện thân thể của mình trở lại trạng thái như xưa, tai tinh mắt thính, thật sự là quá tốt rồi.
209
Edit: Linhlady
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, Mạc Vân Quả một chút buồn ngủ cũng không có.
Nàng cảm giác cả người hưng phấn dị thường, thật giống như hút ma túy, tinh thần no đủ sung túc.
210
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả không nói gì, Diệp Hành nhìn Mạc Vân Quả, cũng không nói lời nào.
Thời gian từng giây từng phút trôi đi, gió lạnh đánh úp lại, Mạc Vân Quả đánh một cái lạnh run, phục hồi tinh thần lại.
211
Edit:Linhlady
Nếu có một ngày, có một người hỏi ngươi, khi ngươi nhìn thấy người mình thích rơi nước mắt trước mặt mình sẽ có cảm nhận gì?
Ta nghĩ đại đa số người trả lời là đau lòng, là lo lắng, là sợ hãi.
212
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả cảm thấy đầu có chút đau, cô nhìn cái miệng lúc đóng lúc mở của Đoàn Tử, không hiểu tại sao nó nói nhiều như vậy mà cũng không xong.
213
Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp các loại phun tào, tuy rằng cô không để bụng bề ngoài, nhưng hương vị trên người lúc này nhất định là một thử thách rất lớn.
214
Edit:Linhlady
Vô luận Mạc Vân Quả cỡ nào không muốn cái thân phận cương thi này, thì sự thật cô đã bám lên người thân thể này cũng không thay đổi.
215
Edit:Linhlady
Đằng trước đậu Hà Lan nhìn thấy một đám cương thi xông về phía mình, trong đó có một tên còn khiêng một cương thi khác, nó đặc biệt vui vẻ.
216
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả không dìu hắn, Đại Vương chờ đợi nửa ngày cũng không thấy Mạc Vân Quả đi dìu hắn, tức khắc cảm thấy phi thường thương tâm.
217
Edit:Linhlady
Đến nỗi Đại vương, lúc nhảy tuyệt đối so với Mạc Vân Quả còn muốn vui thích hơn, thân thể linh hoạt kia nhìn qua có chỗ nào giống cương thi.
218
Edit:Linhlady
Tại một khắc này, Mạc Vân Quả mới ý thức được, Đại vương là đặc biệt.
Mạc Vân Quả lại về bên người Đại vương, nhìn Đại vương gắt gao ôm cây đậu Hà Lan, không nói gì.
219
Edit:Linhlady
Đại vương thấy cây đậu Hà Lan không học theo lời hắn nói, tức giận hung hăng giật một ít lá của nó.
Lần này, đậu Hà Lan cuối cùng cũng nói một câu khác.
220
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả tới nơi này lâu như vậy, chưa từng có cảm giác đói, tự nhiên cũng không muốn ăn tua đậu Hà Lan gì gì đó.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79