Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phật Môn Ác Thê

Số chương: 356
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Xuyên việt, tu chân, huyền huyễn, thích văn, CHỦ THỤ,1x1, HE. Tình trạng bản gốc: Hoàn( 350 chương). Convert: Lâm Phong. Edit: Tổ edit Vườn Đào (Đào Đào + Buby Park + MA + Bori).

Danh sách chương Phật Môn Ác Thê


Chương 81: Ta Muốn Nuốt Lời

81 Màn trời tối đen, dưới ánh sáng lập lòe của đèn ***g, mưa phùn tựa như những hạt phấn li ti tỏa ra sắc vàng lấp lánh lóa mắt người xem, thời điểm rơi xuống đất, chúng hóa thành từng tia từng tia ánh sáng, bao phủ trên bức tượng thần bằng đá, nhất thời, sắc vàng lan tỏa, mọi người không khỏi nhắm lại hai mắt.


Loading...

Chương 82: Thần Sử

82 Âm Tế Thiên trợn to mắt, khiếp sợ nhìn khuôn mặt tuấn tú đang kề sát.

Bắc Minh hôn hắn!

Trong mắt Âm Tế Thiên tràn ngập kinh ngạc, tức giận, chống cự, nhưng mà, tim hắn so với vẻ mặt lại biểu lộ ra rõ ràng hơn nhiều, lúc này, nó đang vì nụ hôn của Bắc Minh mà nhảy nhót, mà hưng phấn, còn có chút chút gì đó vui sướng, thậm chí chờ mong Bắc Minh có thể tiến sâu hơn một chút.


Chương 83: Thần Duyên

83 Bắc Minh chú ý tới ánh mắt của Thần sử, y bỗng cảm thấy rất không thoải mái, trầm giọng hỏi: “Thần sử, không biết khi nào thì bắt đầu cầu duyên?”

Nghe tiếng, Thần sử lấy lại *** thần, thản nhiên liếc nhìn sắc mặt đen thùi của Bắc Minh, sau đó lại quay qua Âm Tế Thiên nói: “Hai vị đạo hữu không thể cầu duyên, trở về đi thôi!”

Không thể cầu duyên?

Âm Tế Thiên không khỏi sửng sốt.


Chương 84: Ta Không Biết Bọn Họ

84 Người đi đường xung quanh thấy ba người đột nhiên xuất hiện trên đường cái đều không hẹn mà dừng bước tò mò nhìn ba người.

Có vài người nhận ra hai người Hiên Viên Duật và Bắc Minh, lập tức hưng phấn kêu lên: “Là Hiên Viên Duật và thiếu gia Bắc gia Bắc Minh!”

“Ngươi nói chính là hai người thiên tài tuyệt thế kia?”

“Không thể nào? Làm sao bọn họ lại đột nhiên xuất hiện ở đây được?”

“Ta cũng vừa thấy có vài đôi đạo lữ lên Duyên sơn cầu duyên cũng giống như bọn họ đột nhiên xuất hiện ở trên đường cái, không phải là bọn họ cũng lên núi cầu duyên đó chứ?”

“Không phải đâu? Bọn họ là một đôi sao? Không đúng! Ta nghe nói thiếu gia Bắc gia đã thành thân rồi, không thể nào lại cũng người khác đi cầu duyên!”

“Ta cũng nghe nói thiếu gia Bắc gia đã thành thân, hơn nữa đối phương cũng từng được gọi là thiên tài.


Chương 85: Hắc Độc Báo

85 Vú Liễu thấy sắc mặt Âm Tế Thiên nặng nề, còn tưởng rằng hắn đang mất hứng việc cầu duyên không thành, liền mở miệng đề nghị: “Tối nay là Đêm Cầu Duyên, trên đường lớn nhất định rất đông vui, thiếu phu nhân có thể cùng thiếu gia ra phủ giải sầu!”

Âm Tế Thiên nghe vú Liễu nhắc tới Bắc Minh, sắc mặt lại nặng nề thêm vài phần.


Chương 86: Ngươi Là Ngự Thú Sư

86 Thôn Phách kinh hãi, mau chóng lên tiếng ngăn cản: “Đừng……”

Hai chữ “sờ nó” còn chưa kịp nói xong, Âm Tế Thiên đã sờ đến đầu của Hắc Độc Báo, sau đó ngẩng đầu nghi hoặc nhìn y, hỏi: “Làm sao?”

“……” Thôn Phách kinh ngạc không thôi, nhìn Hắc Độ Báo lấy lòng mà cọ cọ bàn tay Âm Tế Thiên, không khỏi nheo mắt: “Ngươi là Ngự Thú Sư? Lại còn là Ngự Thú Sư cao cấp?”

Hiện tại y có thể ngồi trên lưng Hắc Độc Báo, hoàn toàn là do y có pháp bảo khống chế nó.


Chương 87: Ngươi Cười Cái Gì?

87 “Đi!” Âm Tế Thiên nói với Hắc Độc Báo.

Hắn không biết nên điều khiển một yêu thú như thế nào, chỉ có thể cưỡi Hắc Độc Báo này như cưỡi ngựa. Cơ mà Hắc Độc Báo là yêu thú cấp tám, linh trí của nó và con người đã ngang ngửa nhau, cho nên kêu ‘giá’ bắt nó chạy giống con ngựa thì đương nhiên là không được!

Hắc Độc Báo hưng phấn dựng thẳng hai chân trước chồm lên, lúc bay lên không trung tạo thành một đường cong đen loáng, tuy rằng lưng còn chở hai người, nhưng cơ thể vẫn rất nhẹ nhàng, cứ bước cứ chạy trên không trung, tốc độ cũng không bị chậm lại, nhượng hai người ngồi trên lưng nó cảm nhận gió đêm thổi vù vù qua tai.


Chương 88: Tóc Rụng

88 Âm Tế Thiên cảm thấy hành vi tối nay của Thôn Phách thực sự rất quái lạ! Bắt hắn ra khỏi Bắc phủ chỉ để tò mò chuyện Duyên sơn thôi sao? Âm Tế Thiên không đoán được ra ý định thực sự trong lòng Thôn Phách, bất quá có được Hắc Độc Báo cũng coi như đáng giá.


Chương 89: Hoàn Toàn Bị Y Bắt Lấy

89 Đột nhiên, một thân ảnh tựa cơn gió từ cửa phòng bay vào, nháy mắt dừng ở trước mặt Âm Tế Thiên. Âm Tế Thiên nhìn thấy người đến, hơi sửng sốt: “Bắc Minh?”

“Thiếu… thiếu gia?” Vú Liễu nơm nớp lo sợ hô một tiếng.


Chương 90: Chân Tướng

90 Lần thứ hai Bắc Minh chạm tới hai mảnh non mềm kia, con ngươi xinh đẹp nháy mắt hiện lên ý cười. Lập tức đảo khách thành chủ, dùng đầu lưỡi cạy mở môi răng của Âm Tế Thiên, vươn đi vào, cùng đôi môi mọng nước của hắn quấn quít chặt chẽ.


Chương 91: Đây Chỉ Là Mở Đầu

91 Âm Tế Thiên vừa xoay lại thì bắt gặp đám người Hiên Viên Duật, Tư Đồ Tâm đang đứng ở hành lang phía sau. Hắn hơi sửng sốt, không nghĩ tới bọn người Hiên Viên Duật cũng ở khách *** này.


Chương 92: Ngươi Muốn Làm Như Thế Nào

92 Lệnh bài bên hông Vô Tịnh chính là Lệnh bài thân phận của Bắc gia, cho dù không xem mặt tăng thì cũng phải xem mặt phật, tuy rằng được nước làm tới chèn ép hắn nhiều hơn, nhưng cũng không tạo thành thương tổn gì lớn.


Chương 93: Chấp Pháp Trưởng Lão

93 Âm Tế Thiên bước vào đại điện, lập tức cảm giác được bầu không khí nơi này đang bao phủ một vẻ gì đó rất nghiêm túc.

Các đệ tử đứng bên trong đều quay đầu nhìn hắn, ánh mắt đồng loạt hiện lên vẻ xem thường khinh bỉ.


Chương 94: Cha Chồng

94 Ánh mắt Bắc Vạn Trọng sắc lẻm, tựa như muốn xuyên thủng qua người trẻ tuổi kia vậy: “Có ghi lại trong sổ sách không?”

“Có! Có! Có!” Người trẻ tuổi nhanh chóng lấy từ túi ra một quyển sổ đưa cho Bắc Vạn Trọng xem.


Chương 95: Số Mệnh Hay Thay Đổi

95 Bắc Vũ Hoành quay đầu nhìn ra phương xa như đang hồi tưởng cái gì, một lúc lâu sau mới chầm chậm nói: “Kỳ thực quẻ bói đó là của ba mươi năm trước. ”

Âm Tế Thiên hơi sửng sốt: “Ba mươi năm trước? Nhưng không phải hôm trước ngài nói là vì thân mình Bắc Minh càng ngày càng yếu cho nên mới bất đắc dĩ tìm gặp cao nhân để xin một quẻ sao?”

Bắc Vũ Hoành cười khẽ: “Nói thế là để lừa các trưởng lão mà thôi! Nếu mà ta nói là xem từ ba mươi năm trước thì sẽ liên lụy đến rất nhiều sự tình khác.


Chương 96: Vòng Tay Màu Đen

96 Bắc Minh nghe thấy ba chữ ‘con lừa ngốc’ thì bất mãn nhíu mày, thản nhiên sửa miệng Bắc Thần: “Hắn tên là Tịch Thiên!”

Bắc Thần sảng khoái sửa miệng: “Được! Tịch Thiên thì Tịch Thiên!”

Bắc Thần biết rõ tính cách Bắc Minh rất cố chấp, nếu không sửa lại xưng hô ngay thì có thể Bắc Minh cả đời đều đối chọi với hắn! Bắc Thần cười tủm tỉm: “Thứ mà ta muốn, đêm qua ngươi đã luyện xong rồi chứ?”

“Xong rồi!” Bắc Minh nhẹ giọng nói.


Chương 97: Nghe Được Tin Tức

97 Bắc Minh và Âm Tế Thiên cứ ôm nhau như thế suốt nửa canh giờ, sau đó Bắc Minh đi bế quan.

Vào ngày thứ hai Bắc Minh bế quan, Âm Tế Thiên đến Thú viên đi dạo một vòng.


Chương 98: Chuẩn Bị Thăng Cấp Cảnh Giới

98 Ba tên đệ tử kia nghe nói thế thì gật gù.

“Lại nói, nữ tu sĩ mà mang thai sinh con thì nhất định sẽ mất một cấp tu vi. Mấy năm gần đây, các ngươi có nghe thấy chuyện Huyền Ngọc trưởng lão của Thuần Trần phái bị rớt tu vi không?”

Ba tên đệ tử trăm miệng một lời nói: “Không có!”

“Thì đó! Trừ phi Dực Đồng thiếu gia là do Hoành trưởng lão và một nữ nhân khác sinh ra.


Chương 99: Bất Ngờ Xảy Ra Chuyện!

99 Bắc Sinh vọt vào sân, nhìn thấy Âm Tế Thiên đang đứng trước cửa phòng, nháy mắt khuôn mặt trở nên vui vẻ: “Thật tốt quá! Thiếu phu nhân ngài rốt cục cũng ra khỏi phòng rồi!”

Vũ Liễu nghiêm mặt hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Sao lại vội vàng như ma đuổi vậy?”

Bắc Sinh chợt nhớ ra mục đích gã chạy tới đây, vẻ vui mừng lập tức thay bằng vẻ lo lắng: “Ta vừa nghe được tin tức truyền từ biên thành đến, báo rằng yêu thú ở Vạn Yêu Sâm Lâm đột nhiên bạo động, có lẽ Thú Triều sẽ xảy ra sớm hơn!”

Trừ bỏ Âm Tế Thiên thì sắc mặt ba người còn lại đều vụt cái thay đổi, vú Liễu vội hỏi: “Chắc chắn là ngươi không nghe lầm đấy chứ?”

Bắc Sinh vẻ mặt đau khổ: “Làm sao ta có thể nghe lầm cho được? Hiện giờ toàn bộ người trong Bắc phủ đều đang bàn tán về chuyện này, chỉ sợ không tới nửa canh giờ nữa thì các trưởng lão sẽ triệu tập các đệ tử Bắc gia đi biên thành!”

Âm Tế Thiên nghi hoặc hỏi: “Không phải chỉ sớm vài ngày thôi sao? Có gì kì quái lắm à?”

Qua khoảng bảy tám ngày nữa cũng đến ngày Thú Triều, hiện giờ chỉ sớm thêm vài hôm thì có gì đâu mà mọi người sợ hãi như vậy?

Vô Tịnh biết Tịch Thiên suốt ngày chỉ lo tu luyện cho nên có rất nhiều chuyện bên ngoài hắn không rõ ràng lắm, vì thế giải thích: “Đó là sư thúc không biết thôi, thời gian xuất hiện Thú Triều đã trở thành quy luật rồi, chưa bao giờ đến sớm hay muộn.


Chương 100: Rời Đi

100 “Ta… ta… ta…” Bắc Sinh lắp bắp, không khỏi có chút chột dạ liếc mắt nhìn Âm Tế Thiên, thấy Âm Tế Thiên không có nhìn mình, nhất thời trong lòng cảm thấy có chút ủy khuất.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Người Giám Hộ

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 50


Trà Hương Mãn Tinh Không

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 50





Tiểu Bạch Thụ Phiến Kí

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 41


[Ái Nô Hệ Liệt] Lãnh Nô Nhi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Em Chỉ Nhìn Về Phía Anh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18