241 Âm Tế Thiên thấy Bắc Thần ngồi xuống điều tức, mà ở trong Bí cảnh nguy hiểm này lại không có chỗ nào khác có thể đi, cho nên hắn cũng đành học theo Bắc Thần ngồi xuống.
242 Nghe tiếng, Âm Tế Thiên và Hiên Viên Duật quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt âm u dưới lớp mặt nạ của Thôn Phách.
Hiên Viên Duật nhíu mày: “Ngươi vừa nói gì?”
Thôn Phách không dấu vết tách Hiên Viên Duật và Âm Tế Thiên ra: “Ta nói ngọn đèn kia đang ở chỗ của ta!”
“Sao Cửu Đăng Tháp lại ở chỗ ngươi?”
Hiên Viên Duật vừa thốt ra câu này, tức khắc cảm thấy mình hỏi có vẻ hơi dư thừa!
Trước đó Tịch Thiên bị bắt về Quỷ Tông Phái, Thôn Phách nhìn thấy Cửu Đăng Tháp, thì cũng không có gì làm lạ!
Âm Tế Thiên vừa vui vừa tò mò: “Sao ngươi biết mà mang nó theo?”
Thôn Phách không trả lời hắn, trực tiếp đưa Cửu Đăng Tháp cho Hiên Viên Duật.
243 Toàn thân Thôn Phách bắn ra hơi lạnh, tu sĩ chính phái đứng cạnh y rối rít dạt qua hai bên để nhường đường, còn đưa mắt cảnh giác nhìn, xem rốt cuộc tên tà tu này là muốn làm gì!
Huyền Ngọc trưởng lão và Hiên Viên Duật đang chuyên chú bàn chuyện, một chút cũng không chú ý tới tình huống xung quanh.
244 Những tu sĩ còn lại trong Bắc gia đều đưa mắt nhìn nhau, tuy không biết vì sao Chấp Pháp trưởng lão lại muốn bọn họ nghe lời một tên người thường không có linh lực.
245 Nghe tiếng, mọi người đều quay sang nhìn Quỷ Quái lão tổ, chỉ thấy y đau đớn ôm lấy mu bàn tay trái.
“Phu quân! Ngươi sao thế?” Yêu Quái lão tổ lo lắng hỏi.
246 Thang lầu của đại điện rất rộng rãi, mười người còn có thể song song đi vào. Nhưng do nó bị chia cách thành hai bên chính tà, cho nên mỗi bên chỉ an bài có ba người, làm thế để tránh không cẩn thận lấn qua ranh giới đối phương!
Lầu hai không thoáng đãng sáng sủa như lầu một, hai bên trái phải đều là hành lang, trung tâm thì là những gian phòng.
247 Chấp Pháp trưởng lão cùng vài vị trưởng lão nghe thấy tiếng đánh nhau, vội bước nhanh tới trước cửa sổ, nhìn thấy bên ngoài phòng, tu sĩ chính phái đang đấu đến ngươi chết ta sống.
248 Hơn trăm tu sĩ cao giai của Lăng gia nhìn thấy nụ cười khát máu của phe Bắc gia, sắc mặt liền trở nên tái nhợt. Khi mọi người vừa chuẩn bị rút kiếm đánh chém nhau thêm lần nữa, thì Vạn Vân Thiên hô lên: “Tất cả đừng vội động thủ.
249 Âm Tế Thiên dùng ánh mắt tựa như nhìn người chết mà chằm chằm vào tên đệ tử Lăng gia kia, khiến hai chân gã không khỏi ớn lạnh, hốt hoảng lùi về sau mấy bước, run lẩy bẩy giơ kiếm lên:
“Ngươi… ngươi muốn làm gì?”
Lúc đầu, đám người lo lắng cho Âm Tế Thiên đến nỗi tim sắp vọt tới cổ họng.
250 Nhóm tu sĩ kinh hãi, vội vàng giữ chặt tay người bên cạnh, tuy nhiên, lực hút từ trong ngăn tủ vô cùng mạnh mẽ. Lại thêm, ai muốn bám víu hay phản kháng, đều sẽ lọt vào công kích mãnh liệt của kim quang!
Những ai bị kim quang công kích, tu vi sẽ lập tức sụt hẳn một tầng!
Cuối cùng, mọi người không thể không buông tay, ngoan ngoãn để cho lực hút kia lôi bọn họ vào trong ngăn tủ.
251 Người còn chưa kịp thấy rõ tình huống bên trong, đã bị Huyền Ngọc trưởng lão kéo lui trở về, còn nổi giận mắng: “Sao lỗ mãng vậy, coi chừng chưa kịp Độ Kiếp đã bị người ta đánh cho rớt mất một Cảnh Giới bây giờ!”
Vừa mới nói xong, cửa lớn va đập ‘ầm’ một tiếng, muốn nổ màng nhĩ.
252 Huyền Ngọc trưởng lão còn chưa nói xong, đã nghe thấy trên đầu có tiếng sấm vang vọng, kế đó toàn bộ đại điện rung chuyển. Bà khiếp sợ trừng lớn mắt, nói:
“Đây… đây là Lôi kiếp của ngươi?”
“Ngươi nói thử xem.
253 Thôn Phách nhớ rằng, thời điểm bọn họ đi lên tầng cao nhất của đại điện, thì trông thấy nơi đó có cắm hai thanh thần khí. Một thanh là trường kiếm màu trắng tím, một thanh là liêm đao màu đỏ đen.
254 Âm Tế Thiên ngớ ra, sau đó chuyển mắt nhìn sang đại điện bị nổ chỉ còn một đống gạch đá.
“Có khả năng rằng, bà ấy vẫn còn bị đè dưới đại điện. Ngươi mau chóng tìm bà ấy ra đi!”
Thôn Phách nghe xong, tuy vội nhưng rất cẩn thận đặt Âm Tế Thiên nằm lại trên mặt đất, rồi mới bay về phía đại điện.
255 Yêu Quái lão tổ châm chọc nhìn Âm Tế Thiên: “Chẳng lẽ ngươi tin lời tiểu tử này nói ư? Y bảo chính là Thần Giới trong truyền thuyết đấy! Rốt cuộc Thần Giới có tồn tại hay không, tới tận bây giờ vẫn chưa ai có thể kiểm chứng.
256 Mọi người nhìn sang, trông thấy Tư Đồ Túc của Thuần Trần phái cùng với Huyền Bạch trưởng lão dẫn theo một nhóm người đi tới. Âm Tế Thiên nhướng mày, không hề cảm thấy ngạc nhiên khi bọn họ xuất hiện.
257 Huyền Bạch trưởng lão lạnh lùng nói:
“Nếu ngươi bị hủy linh căn, sao ngươi còn có thể sử dụng thuấn di được chứ?”
Mọi người đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
258 Các tu sĩ từ Bí cảnh đi ra, thân thể vô cùng mệt mỏi, cho nên trực tiếp sử dụng Truyền Tống Trận trở lại thành trấn mình đang ở!
[Trận pháp để di chuyển tức thời, tựa như Cánh cửa thần kỳ của Đôraemon
Cùng lúc đó, các tu sĩ nhìn thấy Yêu thú và Thực yêu vẫn luôn lẳng lặng đợi một bên, nay … đột nhiên cử động!
“Yêu thú và Thực yêu cử động! Bọn nó muốn làm gì?”
“Đừng nói là muốn ngăn cản chúng ta rời khỏi đây đó chứ?”
Tất cả mọi người đề phòng nhìn bầy Yêu thú và Thực yêu kia.
259 —
Bắc Minh mỉm cười đầy cưng chiều!
Hồn phách y rời khỏi cơ thể đã mấy tháng, nay trở lại quá đột ngột, không chỉ toàn thân cứng ngắc khó chịu, mà còn cực kỳ không thích ứng được.
260 Phong Lang và Dực hổ liếc mắt nhìn nhau, mím môi nói:
“Đứng đầu vạn yêu. ”
Bắc Minh lập tức nhíu chặt mày.
Âm Tế Thiên sửng sốt:
“Đứng đầu vạn yêu?”
“Đúng.