1 “Lớn mật! Ngươi sao có thể như thế hồ nháo?”
Một nam tử vận hoàng bào tức giận quát, phất tay đem bình ngọc lưu ly trên bàn gạt xuống, bình ngọc rơi xuống đất vỡ nát, làm cho cung nữ, thái giám hầu hạ bên cạnh nơm nớp lo sợ đến nỗi hai chân đều phát run.
2 Đạt Thành Hiệp Nghị
Ngao Tử Luân thấy Vương Hằng sau khi đem rượu uống hết thì vén vạt áo lên ngồi xuống, động tác tùy tiện mà tiêu sái, khóe miệng hắn liền hàm chứa ý cười, vui vẻ xem phản ứng kế tiếp của Vương Hằng.
3 Sơn Trại Vương nổi giận
Nhìn nhị đương gia bị nhấn nước, quay đầu nhìn bóng dáng giận dữ rời đi kia, Ngao Tử Luân vuốt cằm ánh mắt nghiền ngẫm, phản ứng này không giống một sơn trại vương nên có.
4 Vương Gia Quái Đản
A Hách bị hành động mạnh dạn xấu hổ của hai người trước mắt làm cho mặt đỏ bừng, hận không thể tìm cái lỗ nào chui xuống, nhưng tiếc rằng không có cái lỗ nào ở đây, cho nên hắn chỉ có thể tránh ở mặt sau cây cột.
5 Rơi Vào Cạm Bẫy
Cốc cốc cốc
~~“ Ai? ” Vương Hằng rửa mặt chải đầu hảo đang muốn nghỉ ngơi, đột nhiên có tiếng gõ cửa.
“‘Phu quân’, là ta. ” Ngao Tử Luân nhỏ giọng kéo dài ngữ điệu.
6 Ẩn sinh tình cảm
Sáng sớm, Ngao Tử Luân đúng giờ tỉnh lại. Nghiêng đầu nhìn cánh tay Vương Hằng, khuôn mặt tuấn mỹ thuần khiết ngủ, trong lòng bỗng nhiên sinh thương tiếc.
7 Cướp Tiêu Đoạn Mở Đầu
“ Ha ha ha…… Ha ha ha……” Chưa gặp qua người không thương hương tiếc ngọc như vậy. ( tg: thấy Tiểu hằng đối Liễu Di Hương như thế, tiểu vương gia ngươi là mừng thầm đi.
8 Phát Uy Quyền
Đại hán râu quai nón nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt, ông thanh nói,“ Đại phu nhân, ta nói trước, chút nữa đánh nhau ta sẽ không thủ hạ lưu tình đâu đó, bị đánh đau thì không được khóc nha.
9 Xem Trộm Vương Hằng
Theo thám tử báo về biết được phía sau không có người đuổi theo, mọi người trong sơn trại thấy cướp được rất nhiều tài vật, cùng hô to lên, lần này dương(cừu) rất phì.
10 Tình Ý Đậm Sâu
“ Liễu muội muội có chuyện gì khóc thê thảm như thế, vốn đã không xinh đẹp, này vừa khóc liền càng nhận không ra người, mau dừng lại.
11 Quan Binh Vây Sơn
“ Đại đương gia, Lưu Đại Xuyên tập họp một đội quan binh, hiện tại đã muốn đến chân núi. ” A Hách kích động chạy vào, thở hồng hộc nói.
12 Trừng Trị Tham Quan
Ngao Tử Luân vỗ vỗ vai Vương Hằng, nói:” Quay về đi, vết thương trên người ngươi cần phải băng bó. ”
Đảo mắt nhìn các huynh đệ tử trận nằm trên mặt đất, trong mắt Vương Hằng hiện lên kịch liệt đau đớn, trong lòng thầm oán chính mình không thể chiếu cố hết toàn bộ huynh đệ.
13 Thay Đổi Kế Sách
Ngao Tử Luân nhìn chăm chú vẻ mặt khi ngủ của Vương Hằng, sờ sờ chỗ này chạm chạm chỗ kia, thỉnh thoảng ở trên môi Vương Hằng hôn hai cái.
14 Không Vướng Bận
Hai mươi mốt người sau khi thương lượng chọn ăn ngủ dã ngoại, thì phân tổ tìm chim muông thú rừng, ăn xong, đều tự tìm chỗ để nghỉ ngơi.
15 Ôn Nhu Thế Công
“ Tiểu hằng, tỉnh rồi?” Thấy Vương Hằng muốn ngồi dậy, Ngao Tử Luân liền ân cần nâng hắn lên.
“…… Ân. ” Vừa tỉnh lại, có chút mơ hồ.
16 Thách Thức Uy Quyền.
Hai người ngao du khắp đại giang nam bắc, ngắm nhìn thiên hạ, thăm lại bằng hữu củ. Tình cảm hai người trong lúc đó đã rạn nứt mà còn nồng cháy hơn trước, chủ yếu là Ngao yếu yêu cầu Vương Hằng, còn Vương Hằng thì không hề chống cự, chỉ hơi thẹn thùng giãy dụa hai ba cái, sau đó đều là nghe theo Ngao Tử Luân, hai tháng này Ngao Tử Luân đúng là xuân phong vui sướng nha.
17 Song Trọng Hình Tượng
Chi nha
~~Mở ra cửa, Văn Chức Nghi tay chân nhẹ nhàng tiêu sái tiến vào.
“ Tử Luận…… Di? Văn cô nương, sao ngươi lại tới đây?” Nghe thấy tiếng mở cửa, Vương Hằng tưởng là Ngao Tử Luân đi vào, đồng thời cũng không ngửi ra mùi son phấn quen thuộc, đến khi phát hiện người vào là Văn Chức Nghi, nhìn xuống thấy mình quá thảm hại, thực không thích hợp gặp khách, vội vàng buông màn xuống, ngăn trở ánh mắt thăm dò của Văn Chức Nghi.
18 Vương Hằng Bị Bắt
“ Thị. ” Vương Hằng khẽ lên tiếng.
“Chủ nhân. ” Một hắc y nam tử liền xuất hiện ở phía sau Vương Hằng, sắc mặt nam tử thực trắng, giống như chưa từng tiếp xúc qua ánh mặt trời.
19 Con Rối Hương
Khi ở trong ngõ nhỏ Vương Hằng mang theo Văn Chức Nghi rời đi, Ngao Tử Luân liền đi theo không xa cũng không gần, thấy hai người đi vào rừng trúc, biết Vương Hằng muốn giải sầu, nên cũng không xâm nhập.
20 Thượng Lệ Vân Giáo
Nhìn Ngao Tử Luân hôn xuống bụng mình, trên mặt Vương Hằng nóng rần lên.
“ Ngô……” Bị hôn đến chỗ mẫn cảm, Vương Hằng không kiềm chế được kêu ra tiếng.