1421 Kim Duyệt cũng không nói gì, ở trên không thu hai cánh lại, cả người dần dần thu nhỏ lại, nhanh chóng khôi phục lại dáng người như ban đầu. Một tiếng chim đại bàng hót từ trong miệng vang lên, linh quang chói mắt chợt léo, biến ảo ra một nam tử xích lõa, hai tay bóp quyết, một mảnh thanh hà vây lại, từ từ hạ xuống.
1422 Ngoại trừ đại hán đang nổi giận nói chuyện với chủ điếm khô gầy kia, còn có một thanh niên sắc mặt âm nhu, vẻ mặt cũng không hài lòng. Thần niệm của Hàn Lập lặng lẽ quét qua, liền nhìn ra hai người đều là Luyện Hư sơ kỳ.
1423 Ánh sáng chói mắt thu lại, khi Hàn Lập lại một lần nữa mở mắt ra thì phát hiện mình đang ở trong một quảng trường bằng đá xanh, phía trước không xa là một dải kiến trúc cao thấp không đồng đều.
1424 Vừa thấy hào mang thú tới trước mặt, Lôi thú không chút do dự há miệng ra, ngoạm lấy không thú nhỏ không còn lực phản kháng này rồi nuốt vào bụng. Sau đó gầm lấy mấy tiếng hài lòng, thể hình trong nháy mắt đã thu nhỏ lại, đồng thời ở phụ cần phun ra một tầng hắc khí, triệt để che đậy thân hình của nó vào trong.
1425 Tất cả các đồng trụ sau khi phát ra âm thanh vù vù thì ở trên đỉnh trụ đồng thời huyễn hóa ra một đám người có long thủ dị thường vô cùng, tất cả đột nhiên mở miệng phun ra từng ngụm tia chớp màu đen bắn vào hắc vụ ở trong tâm cấm chế.
1426 Bay đến cách đám mây đen giữa không trung khoảng hơn trăm trượng thì điếm chủ dừng lại, ánh mắt ngưng trọng mở miệng phun ra một ngụm máu tươi. Mười ngón tay của hắn nhanh chóng hướng vào tinh huyết điểm một cái khiến cho huyết này hóa thành một cái huyết phù thật lớn nhắm thẳng vào ngũ sắc điện hồ bay đi.
1427 Vốn khóe miệng của điếm chủ còn có chứa một tia cười lạnh, sắc mặt hoàn toàn đại biến. Với tu vi của hắn, tự nhiên cảm ứng được pháp tướng sau lưng Hàn Lập ẩn chứa uy lực cường đại, lộ ra nét sắc bén của bảo vật.
1428 Không biết qua bao lâu sau, âm nhu thanh niên sau khi bị một trận đau đầu như muốn nứt ra, mới giật mình tỉnh lạiSau khi mở mắt ra, hắn lập tức bật dậy cảnh giác vạn phần, hai bên cạnh hắn rõ ràng là hắc giáp đại hán dường như cũng đã tỉnh dậy và Hàn Lập.
1429 “Hàn đạo hữu tự mình đã luyện hoá thành một tấm lông côn bằng, hơn nữa chúng ta vừa trợ giúp được mọi người dung nhập chân huyết với xá lợi của côn bằng, cứ nói là ta người của Thiên Bằng tộc, các tộc khác cũng không thể nói gì được.
1430 Nhìn kĩ một chút thì nam tử hoá thành hạc tiên với người của Phi linh tộc mà ban nãy đã đón hắn có tướng mạo không giống với Nhân tộc bình thường, mặt thì có giống Nhân tộc nhưng hai tai lại nhọn, phía trên thiên linh lại có một cái cột tròn tròn màu đỏ.
1431 “Làm phiền đạo hữu rồi. ” Mặc dù đối phương tu vi không cao, một tên Thánh tử Xích Dung tộc vẫn không dám chậm trễ coi thường. Ba tộc của Xích Dung tộc là nhiều người nhất, một lần phái ra tận bảy tên Thánh tử.
1432 Hàn Lập lững thững đi bên đường đã, thưởng thức cảnh sắc xung quanh, dánh vẻ vô cùng thảnh thơi tự đắc. Bất chợt có bốn bóng người bay vụt qua, chưa kịp định thần thì thấy mấy người khác cũng bay tới bay lui trên đầu.
1433 Sau một tiếng sét nổ váng trời, ngân hồ thô to đã dễ dàng lao vào trong hỏa cầu lớn. Ngay lúc đa phần mọi người cho rằng ngân hồ hình cung kia nhất định sẽ xuyên thủng hỏa cầu thì đột nhiên không thấy một chút dấu vết gì của lôi điện từ nó nữa, cảm giác như đã hoàn toàn bị cắn nuốt.
1434 Bốn cột sáng vây quanh Hàn Lập tạo nên một thân thể nhìn xanh lét, đưa mắt liếc Chúc Âm Tử một cái, hai cánh khẽ động. Nhất thời bốn đạo phong trụ bạo liệt tỏa ra vô số phong nhận màu xanh.
1435 Ánh mắt Hàn Lập đảo qua trên người mặc thanh giáp kia, trong lòng chợt phát lạnh. Thanh giáp nhân này tu vi sâu không thể lường được, thậm chí tuyệt không dưới ba vị đại trưởng lão kia, trách không được ba lão này lại tỏ ra khách khí như vậy.
1436 Sáng sớm ngày hôm sau, hai vị trưởng lão cùng với Bạch Bích, Lôi Lan lẳng lặng đứng ở dưới lầu một, dáng vẻ chờ đợi. Kim Duyệt và Thạch trưởng lão ẩn chứa vài tia chờ mong, còn hai vị thánh tử thì có chút khó hiểu, ánh mắt kinh nghi nhìn về phía thang lầu.
1437 “Hắc hắc, chư vị còn đang suy nghĩ gì vậy? Chẳng lẽ muốn ở đây đợi ba tháng nữa có người ra mở cửa cho về sao?” Trong đám người có một tiếng cười to, tiếp theo đó bóng người loáng lên một cái, một đạo bóng trắng lao thẳng về phía xa xa.
1438 Nghe nói địa uyên có tất cả bảy tầng, mỗi tầng phía sau đều nguy hiểm và rộng lớn hơn tầng trước bội phần. Nhưng ngay cả nhưng vậy thì diện tích của tầng thứ nhất cũng tuyệt đối không nhỏ chút nào, bọn Hàn Lập đi liên tục không ngừng nghỉ mà bốn năm ngày vẫn chưa thấy cửa tầng hai đâu.
1439 “Xem một chút cũng tốt, nói không chừng có thể phát hiện gì đó. ” Hàn Lập thản nhiên đáp ứng. Truyện "Thấy Hàn Lập không phản đối, trong lòng Bạch Bích có chút bất mãn, nhưng lại không dám nói ra phản đối của mình.
1440 “Tuân mệnh, chủ nhân!” Thân hình thấp bé kia khẽ run lên, cái đầu càng cúi thấp hơn. Truyện "“Ngươi đi đi, ta sẽ về tầng ba trước. ” Nữ tử phân phó xong lập tức dùng chân giẫm mạnh lên cự hoa màu đen phía dưới.