Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phàm Nhân Tu Tiên Chương 2329: Phiên Thiên Kỳ

Chương trước: Chương 2002: Thái Cực Đồ Truyện



- Thật sự ap trục đấu giá lần này có giá trị rất lớn, nếu không vãn bối cũng không dám đề nghị Minh đại trưởng lão mời bốn vị tiền bối xuất quan.

Hồ Ngọc Song cung kình nói.

- Không có gì, chỉ là bốn năm ngày cũng không làm thời gian chúng ta tu luyện lâu hơn là mấy. Hồ nha đầu, không cần phải chào hỏi với bốn lão già chúng ta nữa, hãy tiếp tục chủ trì đấu giá đi.

Lão già gầy gò cười nói, ba người còn lại thì vẫn đứng nguyên một bên không hề mở miệng nói chuyện.

- Bốn vị trưởng lão đợi chút, vãn bối sẽ đem ba vật phẩm áp trục ra ngay.

Hồ Ngọc Song sau khi đáp ứng liền xoay người vẫy ba thị nữ kia một cái.

Ba thị nữ lúc này tiến lên một bước, đi đến cách khoảng một trượng rồi đứng yên ở đó.

Mà thân hình bốn tên trưởng lão Thương Minh cũng nhoáng lên một cái đã phân biệt đứng ở bốn góc thạch đài, sau đó xếp bằng ngồi xuống.

Rất nhiều dị tộc trong quảng trường tự nhiên thấy xuất hiện bốn gã Đại Thừa của Hách Liên Thương Minh, bọn họ dĩ nhiên cảm thấy sợ hãi.

Xem ra vật phẩm áp trục lần này đúng là cực kỳ trân quý, nếu không cũng sẽ không phô trương thanh thế lớn như vậy.

Giờ phút này, sau khi Hồ Ngọc Song làm phép làm biến mất màn sáng bao phủ khay bạc kia thì cũng lấy từ trong hộp ra một lá cờ hơi có vẻ cũ nát.

Lá cờ này chỉ dài nửa xích, cột cờ màu xám tro, trên mặt cờ không hề có chút linh quang nào, chỉ có một vài linh văn hiện trên bề mặt, xem ra không có chỗ nào hấp dẫn.

Nhưng bên ngoài cái cột cờ màu xám lại được dán bảy tám cái bùa chú màu bạc lớn nhỏ mà từ đó vẫn thoát ra những dao động quỷ dị, khiến không gian quanh đó cũng một dạng mịt mờ.

- Ta nghĩ mọi người đều biết danh tiếng của Hỗn Độn Vạn Linh Bảng. Trong một đám bảo vật được ghi lại trên đó, nói không chừng còn có vài đạo hữu có thể sở hữu một chút bảo vật thuộc hàng Hậu Linh Bảo. Nhưng những bảo vật được xếp hạng Huyền Thiên chi vật thì ta tin rằng cũng không có mấy người được tận mắt trông thấy qua.

Ánh mắt phụ nhân nhìn bốn phía một lượt, vẻ mặt quyến rũ nói.

- Hồ tiên tử nói lời này, chẳng lẽ vật phẩm áp trục lần này chính là một kiện Huyền Thiên chi vật?

Một tên dị tộc Hợp Thể không nhịn được đứng dậy hỏi một câu.

- Ha ha, các vị đạo hữu cũng là người thông minh, vật trong tay thiếp thân đúng là một kiện Huyền Thiên chi vật, hơn nữa còn được xếp hàng thứ chín trên Hỗn Độn Vạn Linh Bảng đó là Phiên Thiên kỳ.

Phụ nhân khẽ cười, lá cờ nhỏ trong tay được nâng lên giới thiệu.

- Cái gì? Phiên Thiên Kỳ!

- Không thể nào, Huyền Thiên chi vật này không phải đã mất tích nhiều năm sao?

- Huyền Thiên chi vật này năm đó đã khiến bảy tám tộc ở Thiên Nguyên đại lục bị tổn thương nguyên khí nặng nề, thậm chí có hai tộc còn trực tiếp diệt vong, không ngờ hôm này lại có thể thấy được bảo vật này hiện thế một lần nữa.

Trong nhất thời, mọi người trong quảng trường đều trở nên cực kỳ hưng phấn, tiếng bàn luận xôn xao cả quảng trường.

Những tồn tại Đại Thừa trong những căn phòng kia cũng hoảng sợ hơn nửa.

- Ta cũng đã từng nghe nói qua Phiên Thiên Kỳ. Loại bảo vật này có thể xuất hiện trên đại hội đấu giá đúng là nằm ngoài dự liệu của ta. Hách Liên Thương Minh đúng là không hổ danh là một siêu cấp thế lực!

Hàn Lập nhìn phụ nhân trên thạch đài mà hiện vẻ ngạc nhiên lẩm bẩm.

Hai mắt Huyết Phách, Chu Quả Nhi ở bên cạnh lại càng mở thật lớn, sắc mặt càng hiện lên vẻ khó tin vô cùng.

- Lão phu hỏi trước một câu, vật này đúng là Huyền Thiên chi bảo trên Vạn Linh Bảng sao? Hắc hắc, nếu thật sự là vật này, ta không tin quý minh lại có thể đem ra đấu giá mà không lặng lẽ giấu đi đấy.

Tên Đại Thừa cùng Huyết Phách tranh đoạt lúc nãy lạnh lùng nói một câu.

- Tiền bối có con mắt thật tinh tường. Nếu vật trong tay vãn bối là nguyên vật trên Vạn Linh Bảng thì dù bổn minh có vài phần thực lực cũng nhất định không dám lấy ra ngông nghênh như vậy. Không kể những thứ khác, chỉ cần mấy tên Chân Linh thượng cổ tìm tới cũng đủ khiến bổn mình gặp họa rồi. Những mà, mới vừa rồi vãn bối nói Phiên Thiên Kỳ kia nằm trên Vạn Linh Bảng cũng không phải lời giả dối.

Hồ Ngọc Song nhẹ nhàng khom người, nghiêm nghị nói.

- Nghe giọng điệu của ngươi thì bảo vật này dường như có điều gì đó khác thường rồi. Không cần vòng vo nữa, hãy nói thẳng ra đi.

Một tên lão tổ Đại Thừa khác chậm rãi mở miệng.

- Vâng, vãn bối xin giải thích một chút. Mọi người đều đã nghe qua danh tiếng của Phiên Thiên Kỳ nên đối với chuyện năm xưa cũng đã có nhận thức. Nhưng thật ra thì bản thể vật này đã bị một phân thành hai, chính là chia ra hai loại phiên kỳ âm dương, chuyện này chắc hẳn có rất ít người biết. Trong tay vãn bối cũng chỉ có nửa phiên kỳ là âm kỳ. Nếu chỉ sử dụng bảo vật này thì uy lực phát ra chỉ có thể giống như thần thông của Thông Thiên Linh Bảo mà thôi. Chỉ khi nào âm dương nhị kỳ hợp nhất thì mới có thể phát ra toàn bộ uy năng của Huyền Thiên chi bảo. Nếu không như vậy thì sao bổn minh lại có thể đem vật này ra đấu giá được chứ!

Phụ nhân xinh đẹp vội vàng giải thích một lượt.

- Chia làm hai. truyện được dịch tại 4vn.eu

- Âm dương nhị kỳ.

Những tộc nhân trong quảng trường lại được một phen tao động. Không ít người tỏ vẻ đã hiểu.

- Thì ra bảo vật này chỉ là một nửa của Phiên Thiên Kỳ mà thôi! Nhưng Huyền Thiên chi vật bậc này cực kỳ thông linh, nếu Âm Kỳ hiện thế thì hẳn là Dương Kỳ cũng phải hiện thế mới đúng. Liệu quý minh có thể có được tin tức của Dương Kỳ không?

Một gã Đại Thừa trong phòng cất tiếng oang oang hỏi.

- Những dị tộc nhân khác trong quảng trường cũng nín thở tập trung, chứng tỏ lời nói kia đã kích thích sự hiếu kỳ trong lòng bọn họ.

- Tiền bối nói đùa! Bổn minh nếu có tin tức Dương Kỳ thì đã sớm nghĩ cách đoạt lấy rồi, làm sao có thể mang Âm Kỳ ra đấu giá được. Âm Kỳ này cũng chỉ là ngẫu nhiên rơi vào tay bổn minh mà thôi. Thông tin của Dương Kỳ nơi nào thì thật sự không hề hay biết. Được rồi, thiếp thân đã giải thích xong, sau đây sẽ thể hiện một chút uy năng của nó, mặc dù không thể so được với Huyền Thiên chi bảo nhưng chắc cũng đủ để các vị đạo hữu và các tiền bối phân biệt thật giả.

Phụ nhân nói xong liền cầm lá cờ nhỏ lên, tay rung lên một cái.

Lá cờ cũ nát kia vốn đang yên tĩnh bỗng phát ra tiếng nổ thật lớn, từng đạo ánh sáng màu vàng từ đó phát ra, sau khi ngưng tụ liền hóa thành vô số đóa hoa màu vàng, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ thạch đài vào trong.

Sau một khắc, trên thạch đài phát ra thanh âm chú ngữ của phụ nhân, sau khi quát lên một tiếng thì toàn bộ những bong hoa màu vàng kia đều chuyển động quay tròn.

Tất cả nguyên khí trong bầu trời Động Thiên đều run lên, tất cả đều hướng tới thạch đài mà đi như phô thiên cái địa, tất cả đều nhập vào những bông hoa màu vàng không thấy bóng dáng.

- Đùng đùng.

Những tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên.

Linh quang của những đóa hoa màu vàng được phóng lớn. Trong chốc lát, cả quảng trường đều được bao phủ bởi những đóa hoa lớn màu vàng.

Những dị tộc nhân phía dưới đều phóng xuất thần niệm dò xét những cự hoa này, sắc mặt mọi người sau một phen thăm dò liền biến đổi liên tục.

Mỗi người phóng ra thần niệm dò xét đều cảm ứng được năng lượng kinh khủng ẩn chứa trong những cự hoa màu vàng này.

Hơn nữa, khiến bọn họ kinh hãi hơn chính là năng lượng bên trong những đóa hoa lớn này cực kỳ bất ổn, dường như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào vậy.

Nhưng đúng lúc này, trong một gian phòng bỗng phát ra một tiếng hư lạnh:

- Hừ, không cần phải phô trương nữa, có phải là Huyền Thiên chi bảo hay không chẳng lẽ mấy lão gia hỏa chúng ta không nhìn ra được sao? Hơn nữa, bảo vật đẳng cấp này không phải những kẻ bình thường có thể tranh đoạt, vậy nên hãy mau bắt đầu đấu giá đi!

Vừa dứt lời, một cỗ cuồng phong từ trong căn phòng cất tiếng nói đó thổi ra. Những đóa hoa lớn kia vừa tiếp xúc với cuồng phong thì nhan chóng bị tán loạn đi, chỉ trong nháy mắt đã tan biến hơn phân nửa.

- Vâng, vãn bối lập tức bắt đầu đấu giá!

Hồ Ngọc Song thấy vậy, trong lòng cả kinh, cuống quýt cầm lá cờ rung lên lần nữa tạo ra một cỗ ba động khác. Theo đó, nhưng đóa hoa lớn màu vàng kia liền nhanh chóng bị cuốn trở về, chỉ nháy mắt đã biến mất không thấy bóng dáng. Thân hình phụ nhân lại hiện lên trên thạch đài.

- Chính thức đấu giá Phiên Thiên Kỳ, giá tối thiểu là ba trăm triệu! Nếu trên người không có đủ linh thạch có thể mang những bảo vật khác ra trao đổi!

Bàn tay phụ nhan rung lên, đem lá cờ nhỏ khôi phục hình dáng ban đầu rồi nghiêm nghị nói.

- Năm trăm triệu linh thạch!

Phụ nhân vừa dứt lời, lão tổ Đại Thừa lúc trước liền báo giá ngay lập tức.

Những dị tộc nhân Hợp Thể, Luyện Hư trong quảng trường lúc này đều không có tư cách đứng ra báo giá. Giá năm trăm triệu linh thạch, bọn họ căn bản không thể nào có.

Những vật phẩm áp trục của Thương Minh lần này chắc cũng giống những buổi đấu giá khác, đều sẽ bị những lão quái Đại Thừa kia lấy đi mà thôi. Nhưng mà Linh Giới vốn là ai mạnh thì người đó mới có tư cách tranh đoạt. Bất kể là gia tài hay thực lực thì bọn họ cũng không thể nào so sánh, nên bọn họ dù có không cam lòng thì cũng không dám biểu lộ bất kỳ chút bất mãn nào.

- Đạo hữu nghĩ rằng chỉ với năm trăm triệu linh thạch mà có thể lấy đi một kiện Huyền Thiên chi bảo sao, ta trả tám trăm triệu.

Trong một căn phòng truyền ra thanh âm của một cô gái, cũng ngay lập tức đem giá tiền tăng lên hơn nửa.

- Hừ! Nếu là Phiên Thiên Kỳ trọn vẹn thì dĩ nhiên là bảo vật vô giá, cho dù có tiền cũng không thể nào mua được. Nhưng cái này chỉ có thể phát ra uy lực của Thông Thiên Linh bảo nên giá tiền của ta cũng không coi là thấp rồi. Nếu đạo hữu cảm thấy vật này có giá trị như vậy thì nhường cho tiên tử vậy.

Lão tổ Đại Thừa ra giá trước hừ một tiếng, trực tiếp rút khỏi việc đấu giá vật phẩm này.

Những lão tổ khác trong những căn phòng kia cũng không nói gì, không biết có phải do lời nói của nữ tử Đại Thừa kia thuyết phục rồi hay là có điều gì băn khoăn, nên trong lúc nhất thời không còn người nào ra giá nữa.

Cô gái ra giá kia căn bản cũng không cần biết người khác nghĩ thế nào, sau một tiếng cười khẽ liền trực tiếp hướng về Hồ Ngọc Song nói:

- Hồ nha đầu, nếu những người khác không có ý ra giá, vậy ngươi có nên tuyên bố vật này do ta đoạt được rồi không.

- Vâng, vãn bối sẽ hỏi lại ba lần nữa, nếu thật như lời người nói……

Phụ nhân xinh đẹp rùng mình trong lòng, miễn cưỡng cười làm hòa một chút rồi nói. Nhưng lời kia chưa nói xong thì bỗng có một âm thanh cắt ngang,

- Cửu ức(Chín tỷ).

Huyết Phách cùng Chu Quả Nhi trong phòng đều có chút giật mình nhìn về Hàn Lập.

Thanh âm thong dong ra giá vừa rồi rõ ràng do hắn nói ra.

- Cửu ức năm trăm ngàn.

- Thập ức (Mười tỷ).

- Thập ức ba trăm ngàn.

Hàn Lập ra giá như thức tỉnh những lão quái Đại Thừa khác, lúc này liên tiếp vang lên những mức giá mới.

Sự yên tĩnh trên quảng trường trong nháy mắt đã bị phá vỡ.

Loading...
Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chỉ yêu cây kẹo bông nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 66


Tuyết Tan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19



Anh Luôn Ở Bên Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Khang Kiều

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50