61
62
63 Trong một phòng làm việc tối , rộng lớn , Lăng Tịch đứng tựa lưng vào một cái cửa sổ to , ly rượu trong tay đã trở nên trống rỗng. Bầu trời sao buổi tối mang đến cho con người vô hạn mơ tưởng, nếu như có thể trở về quá khứ, hắn có thể sẽ ko lựa chọn gặp gỡ cô bé ấy trong nhà vệ sinh………….
64 Buổi sáng ko đợi rửa mặt , tôi đã vọt tới phòng Bạch Tu Nghệ, hắn đang ôm gối ngủ say. Austin lay động tấm thân mập mạp, đứng dậy khoác hai chân lên giường, sau đó ko ngừng ngửi ngửi Bạch Tu NghệTựa như đang nằm mộng, Bạch Tu Nghệ nhẹ nhàng cười “Bà xã” Miệng lại tự nhiên chu chu lênAustin đầu tiên là giật mình, sau đó lại nghiêng đầu tò mò nhìn hắn.
65 Hôm nay là ngày kiểm tra định kì của dì Bạch, đã một tháng nay tôi vẫn chưa đến thăm dì, hiện tại lại có chút nhớ. Nhưng cả Bạch Tu Nghệ và dì đều ko cho tôi đi thăm, họ nói phải đợi đến năm tháng sau tôi mới đi được, bởi vì lúc đó đứa bé cũng đã ổn định, có đi cũng ko lo lắng nhiều.
66 Mẹ, mẹ…………” Ai? Ai đang gọi tôi? Con, là con sao? Con, con ở đâu a? Con ơi…………. “Mẹ, con phải đi rồi………. . ” Ko, con ơi, đừng đi, đừng rời bỏ chúng ta! Con tôi….
67 Có thể là thuốc tê đã hết công hiệu, hai tay tôi lại bắt đầu cảm thấy đau nhức. Nhưng nỗi đau này so với niềm vui giữ được cục cưng thì chẳng thấm vào đâu.
68 Nhìn Lăng Tịch, từng chén , từng chén uống rượu ko ngừng. Tống Giai Kì rốt cuộc cũng ko nhịn được lên tiếng ngăn lại“Lăng Tịch, đừng uống nữa. Anh đã uống đủ rồi”Ngắm nhìn đôi mắt sáng ngời của nàng, Lăng Tịch treo móc nụ cười xấu xa “Sao vậy? Đau lòng?”Tống Giai Kỳ lập tức đỏ bừng mặt “Làm………làm gì có a…….
69 Austin vui vẻ hướng tôi ve vẩy đuôi, đầu ko ngừng dụi vào mặt tôi“Được rồi, để nó xuống đi” Bạch Tu Nghệ đi tới ôm Austin giờ đã nặng hơn rất nhiều“Vết thương của nó cũng vừa lành lại” Bị thả xuống đấy, song con heo con ấy vẫn đảo quanh chân tôiTrong bữa tiệc, tôi mới từ Dương Tử biết được, Khâu Vãn Vãn lấy cớ tinh thần bất thường lúc xảy ra vụ án, nên ko bị quy trách nhiệm hình sự, nàng đã được người lợi dụng mối quan hệ đón về nhà nghỉ ngơi.
70 Tại sân bóng rổ trường học“Buồn cười, tôi cần gì phải đi thăm bà ấy?” Lăng Tịch khinh thường nói“Bà ấy sắp mất rồi. Đây là yêu cầu cuối cùng của mẹ” Bạch Tu Nghệ xót xa nói“Bà ta sắp chết thì tôi phải đi thăm bà ta sao? Vậy còn lúc mẹ tôi chết thì sao? Bạch gia các người đã có ai đến thăm hỏi?”“Bạch gia nợ cậu, là lỗi của Bạch gia , nhưng mẹ tôi cũng phải chịu đựng sự phản bội của chồng, bà ấy cũng là người bị hại”“Nhưng bà ấy ko có bị bạn bè họ hàng nhạo báng, ko có bị các bạn hàng xóm khác nói bóng nói gió , cũng ko vì một ngày 3 bữa cơm mà chật vật” Nhớ lại những chuyện cũ, Lăng Tịch lại thổn thức ko dứt.
71 “Hương Hoa……. . ” Ôm lấy dì, Bạch thúc khóc đến thê lương“Tôi………. tôi chưa từng trách ông…………” Nhịp thở của dì Bạch càng lúc càng dồn dập “Tôi……. . ko trách ông……”Rốt cuộc cũng đã đợi được người phải đợi , ánh mắt của dì Bạch bắt đầu từ từ tan rã, ghé sát bên tai dì, Bạch thúc nhẹ nhàng nói“bà là người phụ nữ tôi yêu duy nhất”Đột ngột , dì Bạch hạnh phúc mỉm cười, nụ cười kia , hẳn là nụ cười đẹp nhất của cả đời dìDì bình thản nhắm hai mắt lại“Hương Hoa, bà là người phụ nữ cả đời này tôi yêu duy nhất………….
72 Sưu tầm?! Chuyện của chúng tôi có giá trị tin tức sao? Dương Tử hoài nghi hỏi “Tòa soạn báo cho phép các người lấy thông tin từ học sinh cấp 3 chưa kết hôn mà có con sao?”“Hay là ông muốn hướng ánh mắt của mọi người đến mặt trái của giáo dục” Lâm Chỉ Niệm tiếp lờiKha Vĩ cười cười “Trước, tôi chỉ muốn đem sự thật đầu đuôi viết thành 1 bài báo, tuyệt sẽ ko để bất kì quan điểm của người nào trong dư luận ảnh hưởng, bảo thảo cũng sẽ đợi có sự cho phép đăng của tiểu thư Liễu Như thì mới đăng , sau, hiện tại chuyện chưa kết hôn mà đã có con cũng ko phải là chuyện mới mẻ , nếu như có thể làm được một bài báo về một câu chuyện đầy trách nhiệm cùng tình người thì sẽ khiến cho rất nhiều người biết rõ về vấn đề này, cũng ko còn hiểu lầm phiến diện nữa.
73 Ngồi ở trong xe, kẻ tự xưng là vị hôn phu của Khâu Vãn Vãn , Kha Vũ thủy chung luôn hướng mắt ra ngoài cửa sở, toàn thân bao bọc trong đau thương“Khâu Vãn Vãn , thật đã tự sát?” Tôi vẫn ko thể nào tin nổi, Khâu Vãn Vãn xinh đẹp như nữ thần mà cứ như vậy đã hương tiêu ngọc nát rồi?“Ừ” Hắn nhàn nhạt nói “Ba ngày trước, cô ấy đã mặc áo cưới nhảy lầu.
74 Mặc dù tình huống bây giờ rất khẩn cấp, nhưng Lăng Tịch phải đi chậm lại để phối hợp vối tốc độ đi của tôi , chúng tôi tìm một cái sườn xe lớn làm chỗ che chắn, núp trpng bóng tối , nhịp thở của tôi càng ngày càng gấp, chân có chút run run, chính tôi cũng ko biết mình còn có thể chạy tiếp nữa hay ko“Người đâu?” Đột ngột , người trong phòng trực ban toàn bộ vọt ra.
75 “Lăng Tịch, anh đừng làm tôi sợ có được hay ko? Tôi ko muốn anh gặp chuyện, đừng như vậy mà” Khóc lóc , tôi vỗ vào cái nóc thùng trên đầu “Tôi muốn đi ra ngoài, để cho họ bắt tôi cũng được, chỉ cần cứu anh là được rồi, để họ bắt tôi đi!” Vỗ vào thùng sẽ làm kinh động mọi người, Kha Vũ sẽ dẫn đám người kéo đến“Tiểu Nhứ, anh nói rồi………….
76 “Cô là Tiểu Nhứ sao” Nàng nhẹ giọng hỏi, nhưng giọng nói lại là lời khẳng định“Sao cô biết?” Tôi ngước đôi mắt ngấn lệ tò mò hỏi, đây hẳn là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt“Bởi vì” Nàng chỉ chỉ vào đôi mắt mình “Cô ko cảm thấy ánh mắt của chúng ta rất giống nhau sao? Ko chỉ thế mà ngay cả thần thái cũng rất giống”Nghe qua lời nàng nói, tôi cũng cảm thấy được giữa chúng tôi có chút tương tự, nhưng lại ko hiểu chuyện này có quan hệ gì đến tôi.
77 “Làm……. làm sao bây giờ?” Bạch Tu Nghệ hoàn toàn luống cuống chân tay“Lái xe, đi bệnh viện” Tôi nhịn đau nhắc nhở hắn“A, đúng đúng” Bạch Tu Nghệ lập tức lấy chìa khóa, đỡ tôi ngồi vào trong xe.