81 Editor: May
Nói xong câu đó, anh rốt cuộc lười đến tốn nhiều nước miếng, kiềm chế vòng eo nhỏ mềm của cô, bắt đầu trên dưới đòi hỏi lên……
Cho dù xe có hệ thống giảm xóc tốt, cũng vẫn có thể nhìn ra, xe kịch liệt lay động thật lâu đều không có ngừng lại……
----
Cố Thanh Thanh mơ một giấc mộng.
82 Editor: May
Cúp điện thoại, bên cạnh một trận an tĩnh, ngoại trừ tiếng hít thở hơi có chút thâm trầm của Lãnh Tư Thành, rốt cuộc nghe không được tiếng gì khác nữa.
83 Editor: May
Hơn nữa, vừa rồi lúc trợ lý Trình gọi điện thoại cho anh, hỏi qua chuyện của Trần Văn Tiệp …… Lúc anh nói đến Trần Văn Tiệp giọng nói cũng thực lãnh đạm, cũng không giống như là bộ dáng sủng nịch niềm vui mới của mình chút nào.
84 Editor: May
Trong nháy mắt cô liền nghĩ tới, tối hôm qua Lãnh Tư Thành nói, anh sinh khí, kéo cô ra ngoài, không phải bởi vì yêu cô coi trọng cô, chỉ là bởi vì, thân phận “Lãnh phu nhân” này của cô! Cho nên cô vay tiền với người khác, chạy tới hộp đêm uống rượu, bị người hiểu lầm thành tiểu thư phòng bao, thậm chí phải tốn một vạn mua một đêm của cô, anh cảm thấy mất mặt!
Mà cô, cả đêm, cũng chỉ giá trị một vạn! Không nhiều một phân, không ít một phân!
Vừa rồi cô còn tưởng rằng, Lãnh Tư Thành đột nhiên tới gần, là thật sự muốn hôn cô ở trước khi rời đi, anh đối với cô -- có lẽ, từng có ý tứ quý trọng trong nháy mắt.
85 Editor: May
Cố Thanh Thanh gắt gao nắm di động, đã sớm biết, mẹ là tâm tình dạng này, cô còn chờ mong cái gì?
“Tiền lần này, con đưa. ” Ánh mắt Cố Thanh Thanh kiên định, nhưng ngữ khí lại càng kiên định hơn ánh mắt, càng quyết đoán, “Nhưng là, tôi cũng nói qua, nếu lần sau anh trai lại xảy ra vấn đề, con tuyệt đối sẽ không lại quản anh ta nữa! Cho dù anh ta phải ngồi tù, phải phản quyết, con cũng sẽ không duỗi tay ra nữa! Mẹ cũng không cần cầu Lãnh Tư Thành, nói vậy mẹ cũng biết, quan hệ vợ chồng của con và anh ta rất nhạt.
86 Editor: May
“Nhớ kỹ!” Cố Thanh Thanh đi về phía trước hai bước, nhìn thấy một mỹ nhân trang điểm đậm, ôm cánh tay đứng ở bên cửa sổ, ánh mắt thực cao ngạo.
87 Editor: May
Không biết vì sao, Cố Thanh Thanh luôn có một loại cảm giác, lúc Thẩm Á Đình nói những lời này, đôi mắt vẫn luôn là thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm cô.
88 Editor: May
Người toàn bộ phòng họp, tất cả đều phóng ánh mắt đến trên người Cố Thanh Thanh, đặc biệt là Thẩm Á Đình, một đôi mắt trang điểm tinh xảo, hận không thể bắn ra dao găm! Cố Thanh Thanh áp lực lớn như núi, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, Lâm tổng.
89 Editor: May
Chẳng lẽ -- lần này cô xinh đẹp hơn Trần Văn Tiệp, quần áo khéo léo hơn cô ta, liền có thể đạt được tự tin gì đó? Là có thể, có thêm một phần chú ý ở trong mắt của anh?
Rõ ràng sẽ không, cần gì phải chờ mong?
Rửa mặt, cô mới vừa đi ra toilet, liền phát hiện Lâm Chu Dật chờ ở bên ngoài.
90 Editor: May
Nói xong yêu cầu, trước khi đi, Trần Văn Tiệp vẫn là vẻ mặt không vui. Nhưng vừa ra đến trước cửa, điện thoại cô ta gọi được tiếp thông, nháy mắt sắc mặt sáng lạn lên: “Lãnh tổng……”
Trần Văn Tiệp ở khi gọi điện thoại, vừa lúc đi đến bên người Cố Thanh Thanh.
91 Editor: May
Cô và Lãnh Tư Thành cũng đã nửa tháng, nhưng vẫn không leo lên trên giường anh. Không, đừng nói giường của anh, ngay cả hôn môi cũng không có.
92 Editor: May
Gọi điện thoại cho người đại diện, người đại diện bên kia nhận được tin tức cũng giống nhau làm cô lo sợ bất an. Hoạt động ngừng toàn bộ, thông cáo cũng không có, đối với một nghệ sĩ mới vừa ở vào kỳ bay lên mà nói, không khác gì tuyên án tử hình!
Thấp thỏm chờ đợi một ngày, thẳng đến buổi sáng ngày hôm qua, lúc Lãnh Tư Thành muốn xuất ngoại, mới nhả ra đáp ứng, để cô quay quảng cáo này.
93 Editor: May
Mấy ngày sau, Cố Thanh Thanh quả nhiên thực nỗ lực.
Hợp tác quảng cáo với Trần Văn Tiệp bên kia thực “Thuận lợi”, Trần Văn Tiệp bên kia yêu cầu rất đơn giản, bởi vì hiện tại lịch trình của cô ta tương đối gấp, cho nên hy vọng đừng an bài thời gian quay chụp quá dài, khó khăn quay chụp cũng yêu cầu hơi giảm bớt một chút.
94 Editor: May
“Đúng vậy. ” Trần Văn Tiệp gật gật đầu, “Anh ấy nói với tôi, công việc phải làm cho tốt, cho dù chỉ là một quảng cáo, cũng phải toàn lực ứng phó.
95 Editor: May
Đặc biệt là phóng viên, lúc phỏng vấn, còn không biết Lâm Chu Dật là người nào, không sợ chết đi lên hỏi: “Đây là ai? Biết chúng tôi đang nói cái gì sao? Biết Lãnh Tư Thành là ai sao?”
Bên cạnh, Trương Dư Hi đi đầu vỗ tay: “Lâm tổng nói rất đúng!”
Lâm Chu Dật còn cười: “Húc Dật chúng tôi, thật là muốn chú ý hiệu quả và lợi ích.
96 Editor: May
Cũng không biết có phải bởi vì Lâm Chu Dật đột nhiên xuất hiện đột nhiên lên tiếng hay không, sau chiều hôm đó, Trần Văn Tiệp quay cực kỳ nghiêm túc, trầm mặc, ở cùng ngày liền hoàn thành tất cả hạng mục trong nhà, chỉ cần quay chụp bổ sung cảnh tượng bên ngoài một chút liền OK.
97 Editor: May
Lâm Chu Dật cũng cười: “Xem ra, tôi thật sự phải tăng lương cho cô a. Còn chưa có ăn cơm đi? Cùng đi không?”
“Này…… Chỉ sợ không tốt đâu?” Cố Thanh Thanh lắc đầu, có chút do dự.
98 Editor: May
Trong lòng Lâm Chu Dật biết rõ ràng, cũng gật gật đầu: “Tốt, đêm khuya an tĩnh, ngày mai cũng không nên đến trễ nga. ”
Mới vừa tiễn đi Lâm Chu Dật, Cố Thanh Thanh liền nhận được điện thoại: “Phu nhân, lát nữa tiên sinh về nhà.
99 Editor: May
Quần áo trên người cô còn chưa có đổi, mặc tây trang cùng váy đồng bộ, phía dưới còn có tất chân mặc lót. Xe Lãnh Tư Thành tốc độ thực mau, cô mới vừa lên phòng mình ở lầu hai, liền nghe thấy xe Lãnh Tư Thành tựa hồ dừng lại ở cửa, âm thanh đóng cửa xe vang lên, rồi sau đó, giày da Lãnh Tư Thành đạp ra tới.
100 Editor: May
À, nếu cường ngạnh nói hai người ngồi ở một chỗ “Giao lưu”, vậy chỉ có -- mỗi lần khi về nhà cũ của nhà họ Lãnh, bọn họ đã là “vợ chồng”, sẽ bồi cha mẹ anh ăn một bữa cơm.