21 Ngô Ngôn không được xuất viện ,phải miễn cưỡng ở phòng bệnh một ngày một đêm. Chu Lăng bất đắc dĩ ,nhưng ngẫm lại nếu anh bị thương rất nặng hẳn là sẽ phải bị đưa đến bệnh viện đi, hơn nữa bác sĩ cũng không nói gì ,liền đành phải đồng ý ở lại phòng bệnh không đi đến bệnh viện nữa.
22 Ngô Ngôn rời đi mất mười hai hôm , rốt cục hôm nay cũng trở về ,lúc ấy Chu Lăng đang tắm ,đột nhiên nghe thấy tiếng động bên ngoài ,vội vàng trực tiếp đem cái áo ngủ trên giá mặc vào lặng lẽ mở cửa đi ra ngoài xem.
23 Chu Lăng so với Ngô Ngô thấp rất nhiều ,với lại cô lại ngồi ,Ngô Ngôn thì đứng ,nhìn nửa ngày cũng không thấy điểm gì khác biệt ,cho đến lúc Ngô Ngôn nhịn không được một tay ôm cô lên cao đến ,lúc này cô mới phát hiện Ngô Ngôn đã thay đổi quân hàm :"A ,nhà chúng ta có người được thăng chức ,chúc mừng ,chúc mừng.
24 Thời điểm Lý binh khang đến thàng phố N ,vào đúng ngày lẻ nên không có xe đi vào trong nội thành. Chu Lăng đành phải gọi điện cho Ngô Ngôn ,hỏi:"Anh hôm nay phải làm việc sao? Có thời gian hay không đưa em đi ra ngoài?"Ngô Ngôn có chút kỳ quái ,từ hôì Chu Lăng đến thành phố N cho tới bây giờ ,đi ra ngoài cũng đã vài lần rồi, nhưng hôm nay lại cố ý gọi điện tới hỏi anh ,liền hỏi nói:"Làm sao vậy ?đi ra ngoài có việc gì sao?""Có cậu bạn học đến đây ,muốn đi gặp mặt một chút ,hôm kia em cũng đã nói qua cho anh rồi.
25 Chu Lăng tắm qua ,lại ngồi vào trước máy tính chuẩn bị xem tiểu thuyết ,nhưng hôm nay cô xem như thế nào nó cũng không đi vào ,rốt cục là vẫn để máy đấy ,mà nằm úp sấp ở trên giường ,bắt đầu đem này nọ và mấy quển sách hôm nay mua ra.
26 Mỗi lần Ngô Ngôn gọi điện thoại lại đây ,lúc nào cũng nghe thấy bên âm thanh náo nhiệt ở bên này ,không phải là uống trà uống rượu ,mà là đánh bài chà xát mạt chược.
27 Chu Lăng đột nhiên nghe Ngô Ngôn nói Lý binh khang sẽ không gọi điện đến báo ,lại kinh ngạc lại là tức giận ,cần phải phát hỏa ,nhìn xem chung quanh người đến người đi ,đành phải đè thấp âm thanh nói:"Anh làm gì nha ? Bọn em là bạn học.
28 Chu Lăng vì Lý binh khang mà thổn thức một hồi ,đến buổi tối nằm ở trên giường ,cô đợt nhiên nhớ tới đến ,sắc mặt tái nhợt :"Lý binh khang xem như là tội phạm truy nã đi ,như thế nào lại gọi điện cho em.
29 Chu Lăng đơn giản thu thập một chút ,sợ ngồi lên xe lại nôn ,còn đi vào phòng bếp cầm một miếng gừng ,thế này mới mang theo túi đi ra ngoài. Mới đi đến cửa nơi đóng quân ,bên trong lại có chiếc xe đi ra ,dừng ngay trước mặt cô ,kéo cửa kính xe xuống :"Chị dâu vào nội thành sao ?"Chu Lăng nhìn thoáng qua ,là một thượng úy chưa nhìn thấy bao giờ.
30 Ngô Ngôn cười khổ:"Bọn anh làm nhiệm vụ ,không phải nhất định là ở trong núi ,chính là huấn luyện ở rừng núi là nhiều hơn một chút. Tiểu Lăng anh và La tuệ chỉ là quan hệ đồng sự ,lần trước hợp tác song là về sau cũng không gặp mặt một lần nào.
31 Hai người tuy rằng náo loạn ,nhưng cũng không được tự nhiên ,đang tìm đề tài nói chuyện nhưng lại càng phát ra thân mật ,hơn nữa Ngô Ngôn rời đi nửa tháng ,có thể nói tiểu biệt thắng tân hôn ,nhất là đang rảnh rỗi ,hai người nhịn không được ân ái một hồi.
32 Ngô Ngôn nghiến răng nghiến lợi. Này tên vô lại ,biết rõ anh không được phát tiết hoàn toàn ,còn cố ý chạy tới văn phòng quyến rũ người ,quyến rũ xong rồi thì bỏ chạy ,trên đời nào có chuyện tốt như vậy ?Chu Lăng cười hì hì :"Đồng chí trung đội trưởng , nhưng nơi này là văn phòng của anh nha ,anh còn đang mặc quân phục nữa.
33 Gần đây Chu Lăng thực phát sầu ,qua vài ngày nữa là sinh nhật ba mươi mốt tuổi của Ngô Ngôn ,đây là sinh nhật đầu tiên từ khi hai người quen biết nhau ,không biết nói chúc mừng sinh nhật anh như thế nào ,lại càng không biết tặng quà gì.
34 Ở trong nội thành đi dạo hết một ngày ,rốt cuộc là tay không mà về ,nhưng thật ra lại là túi lớn túi nhỏ đồ ăn vặt. Trên đường Ngô Ngôn gọi điện cho cô ,hỏi có ăn cơm hay không ,cô mới nhớ tới chính mình từ lúc đi vào nội thành có ăn một cây kẹo hồ lô ,một xiên ruột nướng cộng thêm một ly trà sữa ,nhưng không phải là bữa trưa chân chính.
35 Chu Lăng chẳng qua là bị cảm nhẹ ,truyền xong hai lọ huyết thanh là về nhà nghỉ ngơi ,cô muốn nằm cũng tình nguyện về nhà nằm ,chứ nằm ở phòng bệnh cũng không được tự nhiên lắm ,hơn nữa cũng không phải bệnh nặng gì ,chiếm của người ta một cái phòng bệnh ở trong này cũng ngượng ngùng.
36 Trước kia từng có bằng hữu nói qua ,Chu Lăng có tính tự trọng quá mức ,nhất là trước mặt nam giới ,lòng tự trọng quá mạnh mẽ ,cho nên mới không có bạn trai ,Chu Lăng vẫn không cho là đúng.
37 Trần gia cách thành phố N mấy trăm km ,Ngô Ngôn lại trì hoãn ở vài ngày mới trở về ,trong tay còn ôm một đưa bé trai :"Tiểu Lăng ,đây là con của Tiểu Trần là Trần Phúc Binh ,ông bà nội của nó đều nằm viện ,anh nghĩ trước tiên đem bé ở đây mấy hôm.
38 Mặc dù là đứa bé nhu thuận nghe lời ,nhưng đến chín giờ buổi tối đi ngủ là sẽ tìm mẹ ,bất luận dỗ như thế nào ,bé Phúc Binh cũng không chịu ngủ ,vẫn oa oa khóc lớn.
39 Qua và ngày ,Ngô Ngôn đột nhiên nói bà nội của bé Phúc Binh đã tỉnh ,anh muốn mang tiểu tử kia đi xem một chút. Đương nhiên Chu Lăng đáp ứng ,cô không thân thiện cùng người xa lạ nói chuyện ,lại không biết an ủi người ,sợ đến lúc đó lại nhìn thấy cảnh khóc lóc , chân tay luống cuống nên không có muốn đi.
40 Nếu đã nhận nuôi bé Phúc Binh ,hai người liền bắt đầu dậy bé đổi giọng gọi bọn họ là ba mẹ. Bé Phúc Binh rất kỳ quái hỏi :"Cháu có ba mẹ nha ?"Ngô Ngôn giảo hoạt chỉ vào chính mình ,cầm lấy áo quân trang nói :"Con xem ,con nhận được cái này là quần áo không ?"Bé Phúc Binh gật gật đầu :"Nhận thức ,mẹ nói đây là quần áo của ba ba.