61 Buổi chiều, vừa tan học, hắn liền đi về phía căn hộ của Đan Nghi.
Đan Nghi sớm đoán được hắn sẽ mò tới nên ở sẵn trong nhà đợi hắn.
Quả nhiên Bạch Văn Bình mò tới thật.
62 Đan Nghi chạy thật nhanh ra ngoài.
- Nghi Nghi! Nghi Nghi!
Bạch Văn Bình định chạy đuổi theo thì bị Đường Sa Sa giữ lại.
Đan Nghi lợi dụng cơ hội đó lẻn nhanh về căn hộ của Lục Thượng Hàn, ngôi nhà thật sự của cô.
63 Bạch Văn Bình cố gắng dịu dàng dỗ dành ả:
- Một sợi dây chuyền sao đủ cho hai chúng ta tiêu sài, sống sung sướng? Nếu anh đính hôn với Đan Nghi,thì sẽ có rất nhiều cơ hội, Đan gia sẽ giao cho cha mẹ anh rất nhiều mối làm ăn lớn.
64 Sau đó 2 hôm, dì Dương đến thu dọn đồ đạc giúp Đan Nghi rồi đặt vé máy bay. . .
Sinh nhật lần thứ 18 của Đan Nghi hiển nhiên là rất được coi trọng,thiệp mời sớm đã được phát đi khắp nơi, đến hôm đó chắc chắn sẽ tổ chức một bữa tiệc linh đình.
65 Nhưng Bạch Văn Bình 5 lần 7 lượt không gặp được Đan Nghi thì vẫn đủ khiến cho hắn ruột nóng như lửa đốt.
Thật không dễ dàng đợi được đến buổi chiều trước lễ sinh nhật của Đan Nghi một ngày.
66 Bạn bè của Đan Nghi ở đây, có ai không phải con nhà có quyền có chức, nhìn thấy món quà của Đường Sa Sa đều không khỏi buồn cười. . .
Nhưng nể mặt Đan Nghi nên mọi người cũng không nói gì.
67 Đan Nghi nở nụ cười đầy ngọt ngào nhìn hắn, nhưng một điều hiển nhiên là cô thấy hắn thật quá kinh tởm, cơ bản là không muốn chạm vào tay hắn chứ đừng nói là nhảy cùng hắn.
68 Chàng trai trẻ ấy quay người rời đi. . .
Bạch Văn Bình tức tối trong lòng mà không có cách nào phát tiết ra ngoài được. . .
Lúc này tiếng nhạc cũng đã kết thúc, hắn cũng không thể mời Đan Nghi khiêu vũ nữa.
69 Đan gia đúng là đã chuẩn bị xong hết cho việc đính hôn giữa Đan Nghi và Bạch Văn Bình. . .
Bố mẹ Bạch Văn Bình, từ khi dựa được vào Đan gia thì luôn cúi mình phục vụ cho Đan gia, tận tâm tận lực cống hiến cho Đan gia nên sau một thời gian thì Đan phụ đã gật đầu đồng ý.
70 Trần Hải Minh cười,nói:
- Có vấn đề gì đâu? Sớm đính hôn, sớm ổn định. Lúc mẹ Đan Nghi gả cho tôi cũng chưa tròn 20 tuổi. Chúng tôi sớm có con nên sau này mới có thể toàn tâm toàn ý gây dựng sự nghiệp.
71 Nụ cười ánh lên trong mắt Lục Thượng Hàn. . .
Cúi xuống:
- Nhưng hôm nay em phải cùng anh làm một việc!
- Việc gì á?
Vừa sáng sớm mà có thể gặp hắn, tâm trạng Đan Nghi cũng rất là vui vẻ.
72 Đến khu vui chơi. . . .
Đan Nghi tham gia hầu hết mọi trò chơi, nào là tàu quay siêu tốc, bánh xe la mã, tàu hải tặc. . . . những trò càng mạo hiểm thì cô lại càng thích.
73 Cảm nhận được ánh mắt tán dương của mọi người, Đan Nghi khẽ gật đầu thay lời đáp lại. . .
Bạch Văn Bình cũng bị vẻ ngoài xinh đẹp của cô làm cho kinh ngạc,nhất thời không thể rời mắt khỏi cô.
74 Bạch Văn Bình bước tới trước mặt Đan Nghi, mỉm cười:
- Nghi Nghi, chúc mừng sinh nhật em, chúc cho cuộc hôn nhân của chúng ta sẽ luôn luôn hạnh phúc.
75 Nhìn bộ dạng, trang phục của Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa đã thay đổi hẳn mấy bộ, tư thế cũng đổi không ít kiểu, hiển nhiên là họ đã thậm thụt với nhau rất nhiều lần rồi.
76 Nghĩ đến tiền đồ, tương lai của bản thân,nghĩ đến mĩ nhân sắp thuộc về mình mà bỗng nhiên vuột mất. . . Bạch Văn Bình đau đớn vô cùng.
Bố mẹ hắn cũng vậy,không dễ dàng gì mà đi được đến bước này, nhưng tất cả đã tan thành mây khói.
77 - Đan Nghi. . . cô. . .
Đường Sa Sa ngửi thấy mùi lạ trên chiếc khăn tay, hoảng hốt.
Càng khiến ả hoảng hơn là ánh mắt giễu cợt của Đan Nghi. . .
78 Cả thân hình Đường Sa Sa đè lên người Bạch Văn Bình.
Bạch Văn Bình miệng khô khốc,người nóng rực, hắn thật chỉ muốn ngay lập tức lao đến cùng Đường Sa Sa ân ái.
79 Lục Thượng Hàn lúc này, khuôn mặt mang nét gì đó lười nhác, không giống với biểu cảm lạnh lùng và bình thản thường ngày khi đối mặt với người ngoài. .
80 Sợ rằng trên người vẫn còn chỗ nào đó dính phải xuân dược, nếu không tắm cho sạch, thì sợ lát nữa lại xảy ra chuyện gì gì đó. . . . Đan Nghi vội bước vào phòng tắm.