1 -Văn Bình, anh đừng đi. . . .
Đan Nghi giơ tay ra kéo lấy tay áo Văn Bình, giống như một đứa trẻ cầu xin anh đừng đi vậy.
Đã sắp tròn 18 tuổi rồi mà Đan Nghi lại có trí óc như của đứa trẻ lên 3 vậy.
2 Đợi đến khi tiếng động ở phòng khách ngừng hẳn, truyền đến tiếng mở cửa, đóng cửa. . . Đan Nghi mới ngồi dậy, thay quần áo và đi tới bệnh viện.
Sau khi gặp tai nạn, cô đã không được chữa chạy cẩn thận, mà cứ ngây ngây ngô ngô sống như thế trong suốt ba tháng trời.
3 Lục lão phu nhân cố gắng mở to đôi mắt yếu ớt của mình ra, trên khuôn mặt đầy những nếp nhăn ấy hiển hiện nụ cười hài lòng.
Bà nắm lấy tay Đan Nghi, nhìn sang Lục Thượng Hàn:
- Đây là thiên kim tiểu thư của Đan gia?
- Vâng, thưa bà.
4 Người trợ lí rất nhanh chóng đã trở về:
- Thiếu gia,điều tra ra rồi. Ba tháng trước, Đan Nghi tiểu thư gặp tai nạn giao thông, đầu bị va đập mạnh, trí lực giảm sút giống như một đứa trẻ lên ba vậy.
5 Đan Nghi nắm chặt bàn tay, thẻ tín dụng cũng được, trân châu ngọc ngà đá quý cũng kệ. . .
Từ ngày hôm nay, cô sẽ lấy lại tất cả!
Lấy của cô những gì thì cô sẽ bắt Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa phải hoàn trả hết.
6 Vừa nghe Đan Nghi nói vậy, Đường Sa Sa cùng Bạch Văn Bình đều sợ muốn chết. . .
Đan gia nhà to nghiệp lớn, đối với Đan Nghi lại hết mực yêu chiều. .
7 Đường Sa Sa ra mở cửa, giật mình, không ngờ dì Dương đến sớm vậy.
Đường Sa Sa vốn là người bạn gái thân thiết của Đan Nghi nên dì Dương cũng đã gặp ả nhiều lần.
8 Dì Dương thật sự đã đi thăm người bạn ở gần đây rồi, dì sẽ không làm gì khiến cho kế hoạch của Đan Nghi bị ảnh hưởng cả.
Trước khi đi dì đã mang sợi dây chuyền mà Đan Nghi cần đến cho cô.
9 Trời không còn sớm nữa, Đan Nghi vào phòng tắm,định tắm rồi ngủ một giấc thật ngon giữ tinh thần thật tốt để đối phó với hai kẻ tiện nhân kia.
Làn nước ấm dội lên người thật dễ chịu.
10 Lục Thượng Hàn bị biểu cảm dễ thương của cô làm cho bật cười.
Không thể phủ nhận, vừa nãy cô ra tay nhanh chuẩn, độc. . . nếu là một người bình thường khác thì chắc đã bị đánh ngất rồi.
11 Đôi mắt Lục Thượng Hàn nhìn qua cơ thể cô.
Cho dù đôi bàn tay anh đủ lớn nhưng theo như mắt anh đánh giá thì cũng khó mà nắm hết được sự ngọt ngào trên cơ thể cô.
12 Đan Nghi làm điệu bộ rất đáng thương rồi nói:
- Dì Dương nói rồi,phải đưa những đồ trang sức cũ kia cho dì thì dì mới đưa sợi dây kim cương này cho Đan Nghi giữ được.
13 Bạch gia và Đan gia có mối quan hệ cũng không tệ nên hắn không muốn trực tiếp lật mặt,đối đầu với Đan gia.
Nếu không phải do bản tính Đan Nghi cố chấp không cho hắn có những hành động quá thân mật.
14 Đan Nghi với tay lấy một miếng kim bắp vị bơ đưa vào miệng, mùi cơm trắng thơm ngon kết hợp với vị béo ngậy của bơ khơi gợi cảm giác thèm ăn trong cô.
15 Dì Dương nhìn Lục Thượng Hàn rồi lại nhìn Đan Nghi:
- Được! Dì sẽ thay con giữ bí mật này!
Đan Nghi cười tươi như hoa.
- Con cảm ơn dì Dương!
Dì Dương đi sắp xếp lại căn phòng cho Đan Nghi.
16 Còn trong mắt Bạch Văn Bình, sợi dây chuyền chính là những tờ cổ phiếu lớn, giá trị.
Gia sản của Bạch gia vốn không lớn, những năm gần đây nhờ dựa hơi Đan gia mà có chút phát triển hơn.
17 -ukm. Dì Dương nói rồi mà, kẻ xấu nhất định sẽ bị trời tru đất diệt, Nghi Nghi sẽ chú ý.
Đan Nghi nhận lấy sợi dây chuyền thật, nắm chặt tay thành hình nắm đấm để thể hiện sự quyết tâm.
18 Đan Nghi lắc đầu.
Không phải cô không tin vào năng lực của dì Dương.
Nếu như chỉ là một gia đình bình thường, không cần dì Dương ra tay, bản thân Đan Nghi cũng giải quyết được.
19 Đường Sa Sa được tham gia bữa tiệc này cũng là nhờ tấm thiệp mời của Bạch Văn Bình mà thôi.
- Phi Phi, chiếc váy đen dài này thật sự rất tuyệt,rất tôn da.
20 Tiền Phi vốn không thích Đường Sa Sa, hơn nữa Đường Sa Sa còn là bạn thân của Đan Nghi.
Tiền Phi cũng không định đồng ý.
Nhưng sợi dây kim cương này, Tiền Phi lại rất thích, càng ngắm càng thấy kiểu dáng đẹp, thu hút.