61 Edit: hongheechan
Hai mắt Niếp Quân Hạo híp lại, cực kì nguy hiểm nhìn đám thiếu niên tóc hồng hồng xanh xanh, cả người mặc quần áo kỳ kỳ quái quái, cà lơ phất phơ cản đường, đáy mắt u ám, hơi thở nguy hiểm.
62 Editor: Trịnh Phương.
Niếp Quân Hạo tuyệt đối không biết mình đã thành phong cảnh trong mắt người khác, hơn nữa còn khiến tiểu nhân trong nội tâm của người ta ôm đầu ngổn ngang trong gió, anh vô cùng cáu kỉnh đối với đầu sỏ gây nên, lấy tốc độ vô cùng nhanh nhẹn mà mãnh liệt tấn công đám côn đồ dở dở ương ương kia.
63 Niếp Quân Hạo tuyệt đối không biết mình đã thành phong cảnh trong mắt người khác, hơn nữa còn khiến tiểu nhân trong nội tâm của người ta ôm đầu ngổn ngang trong gió, anh vô cùng cáu kỉnh đối với đầu sỏ gây nên, lấy tốc độ vô cùng nhanh nhẹn mà mãnh liệt tấn công đám côn đồ dở dở ương ương kia.
64 Edit: hongheechan
Niếp Quân Hạo cầm tiền, tất nhiên có lý do trở về tìm An Cẩn Du. Nhớ tới cảnh hoàn toàn không cần nói thêm cái gì với An Cẩn Du, chỉ cần trực tiếp vứt các loại tiền giấy đỏ xanh xuống trước mặt của An Cẩn Du, cô sẽ để mình vào cửa nhà, tâm tình tốt lên, ngay cả Tiền Đa Đa bước theo sát sau mình vài bước cũng trở nên thuận mắt nhiều hơn.
65 Niếp Quân Hạo cầm tiền, tất nhiên có lý do trở về tìm An Cẩn Du. Nhớ tới cảnh hoàn toàn không cần nói thêm cái gì với An Cẩn Du, chỉ cần trực tiếp vứt các loại tiền giấy đỏ xanh xuống trước mặt của An Cẩn Du, cô sẽ để mình vào cửa nhà, tâm tình tốt lên, ngay cả Tiền Đa Đa bước theo sát sau mình vài bước cũng trở nên thuận mắt nhiều hơn.
66 Editor: Trịnh Phương.
An Cẩn Du chợt nghe thấy có người đang gọi mình thì cũng sững sờ, ngẩng đầu nhìn lại, mới phát hiện người gọi mình chính là đồng nghiệp của mình và một thư ký, là một cô gái rất xinh đẹp.
67 An Cẩn Du chợt nghe thấy có người đang gọi mình thì cũng sững sờ, ngẩng đầu nhìn lại, mới phát hiện người gọi mình chính là đồng nghiệp của mình và một thư ký, là một cô gái rất xinh đẹp.
68 An Cẩn Du đột nhiên trở nên có khí phách làm mấy người bên trong nhà đều ngây ngẩn cả người.
Chỉ chốc lát sau, quản lý tài vụ này mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, cực kỳ tức giận chỉ vào An Cẩn Du: "Cô!" Giơ tay muốn đánh người.
69 An Cẩn Du đột nhiên trở nên có khí phách làm mấy người bên trong nhà đều ngây ngẩn cả người.
Chỉ chốc lát sau, quản lý tài vụ này mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, cực kỳ tức giận chỉ vào An Cẩn Du: “Cô!” Giơ tay muốn đánh người.
70 Biết được người trước mắt chính là vị chủ nhân của cái ví tiền kếch xù kia, An Cẩn Du vội thu hồi phòng bị lúc đầu, cười xòa nghênh Tô Minh Duệ vào cửa, còn cực kì nhanh nhẹn vào phòng bếp pha trà.
71 Biết được người trước mắt chính là vị chủ nhân của cái ví tiền kếch xù kia, An Cẩn Du vội thu hồi phòng bị lúc đầu, cười xòa nghênh Tô Minh Duệ vào cửa, còn cực kì nhanh nhẹn vào phòng bếp pha trà.
72 An Cẩn Du vì lời của Tô Minh Duệ, hai mắt đột nhiên sáng lên, bộ dáng hai mắt sáng lấp lánh này, thật sự giống như ngồi ở đối diện cô không phải là một người đàn ông, mà là một tòa núi vàng khổng lồ chớp mù mắt chó của mọi người.
73 An Cẩn Du vì lời của Tô Minh Duệ, hai mắt đột nhiên sáng lên, bộ dáng hai mắt sáng lấp lánh này, thật sự giống như ngồi ở đối diện cô không phải là một người đàn ông, mà là một tòa núi vàng khổng lồ chớp mù mắt chó của mọi người.
74 Editor: Trịnh Phương.
Niếp Quân Hạo nhìn bộ dạng sửng sốt của hai người thì cũng chậm rãi nở nụ cười.
Một người từ khi sinh ra vẫn luôn ra vẻ hời hợt, khi cười lên lại trông rất vui tai vui mắt.
75 Editor: Trịnh Phương.
Niếp Quân Hạo nhìn bộ dạng sửng sốt của hai người thì cũng chậm rãi nở nụ cười.
Một người từ khi sinh ra vẫn luôn ra vẻ hời hợt, khi cười lên lại trông rất vui tai vui mắt.
76 Niếp Quân Hạo không để ý đến An Cẩn Du dùng tới ba chữ “nhà chúng ta”, chính An Cẩn Du cũng càng không ý thức được.
Niếp Quân Hạo nghe xong lời nói của An Cẩn Du, sắc mặt trầm xuống, nói: "Cô bị người khác hại nên mất việc?"
An Cẩn Du yên lặng liếc mắt, hạ đôi tay khoác lên vai Niếp Quân Hạo của chính mình xuống, nói: "Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là hiện tại tôi không có việc làm, ngày hôm qua anh còn làm trong nhà loạn hết lên, bây giờ đến TV cũng không thể mang đi sửa.
77 Editor: Trịnh Phương.
Niếp Quân Hạo không để ý đến An Cẩn Du dùng tới ba chữ “nhà chúng ta”, chính An Cẩn Du cũng càng không ý thức được.
Niếp Quân Hạo nghe xong lời nói của An Cẩn Du, sắc mặt trầm xuống, nói: "Cô bị người khác hại nên mất việc?"
An Cẩn Du yên lặng liếc mắt, hạ đôi tay khoác lên vai Niếp Quân Hạo của chính mình xuống, nói: "Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là hiện tại tôi không có việc làm, ngày hôm qua anh còn làm trong nhà loạn hết lên, bây giờ đến TV cũng không thể mang đi sửa.
78 Editor: Trịnh Phương.
Có một số việc không nói ra sẽ không phát hiện, khi nào có việc cần đến, những phát hiện mà trước kia người ta vốn không để ý đó sẽ lập tức hiện lên vô số.
79 Editor: Trịnh Phương.
Có một số việc không nói ra sẽ không phát hiện, khi nào có việc cần đến, những phát hiện mà trước kia người ta vốn không để ý đó sẽ lập tức hiện lên vô số.
80 Editor: Trịnh Phương.
Nghe thấy không phải Niếp Quân Hạo không muốn làm, Tô Minh Duệ khẽ thở phào, cười hỏi: "Yêu cầu gì"
Niếp Quân Hạo cười không nói, chỉ hài hước nhìn An Cẩn Du một cái.