21 Trong võ đường Nguy gia, những tiếng "bùm bụp bùm bụp" vang lên liên tục đến tận nửa đêm. Mấy ngày nay đều như vậy, hàng xóm xung quanh cũng đã quen với việc này.
22 Phòng tắm đàn ông rất sạch sẽ, chỉ có đồ dùng của nam giới. Nguy Đồng tắm xong đi ra ngoài, anh đang ngồi làm việc trên ghế sô-pha. Trên bàn trà có đặt một tách cafe uống dở, bên cạnh là mấy bộ giấy tờ.
23 Khi bữa tối sắp kết thúc thì Lục Lộ gọi điện thoại tới. Thấy Lăng Thái hình như có việc cần phải giải quyết, Nguy Đồng vội tỏ ý có thể tự về nhà. Anh không nói gì, nhưng sau đó vẫn đưa cô về đến khu phố cũ gần nhà.
24 Một nụ hôn sâu dài. Anh ôm chặt lưng cô, lực mạnh kiên quyết, quần áo trên người cô không còn một mảnh. Cởi quần áo trước giờ không phải là chuyện gì khó, hơn nữa Nguy Đồng cũng gần như không mặc gì.
25 "Có lẽ là vì điện thoại và tin nhắn của Lăng Tĩnh Ưu. . . Nhưng trước đó mình đã nói với anh ta rồi, mình nói là mình sẽ chịu trách nhiệm. ""Chịu trách nhiệm cái con khỉ! Anh ấy là đàn ông, nếu chịu trách nhiệm thì phải là anh ấy mới đúng! Sau này đi ra ngoài, đừng nói là quen biết Hình Phong Phong này!"Sát thủ tình trường giận điên người, thiếu chút nữa là ném thẳng chiếc cốc xuống đất, "Nhưng Lăng Lạc An nhanh như vậy đã qua lại với những người con gái khác, thật sự khiến mình cảm thấy tuyệt vọng về những người có tiền!" Hình như đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, cô hỏi Nguy Đồng, có phải trước khi chia tay, Lăng Lạc An đã biết chuyện của cô và Lăng Thái không?"Mình còn chưa kịp nói.
26 Nguy Đồng ngẩng đầu, gương mặt nho nhã tuấn tú không biết đã nổi giận từ lúc nào, anh một tay ôm chặt cô, một tay dìu cô, bước nhanh ra khỏi vòng vây của phóng viên.
27 "Cha. . . " Nguy Đồng phun luôn ngụm nước canh ra ngoài. Cha, cha đúng là không đánh mà tự khai. Thần thái của Lăng Thái vẫn không hề thay đổi. Anh đặt đũa xuống, cười dịu dàng, "Con biết, Lạc An là cháu con.
28 "Tiền tiêu vặt?" Anh vuốt hai tờ tiền giấy mỏng, phát hiện mình cũng có lúc không nói được gì. "Ừ, em đưa anh tiền tiêu vặt. " Nguy Đồng nhắc lại. Hôm đó, Lăng Thái cầm tiền, cười rất lâu.
29 Tối hôm đó, sau khi quẳng lại một câu bực bội, Lăng Tĩnh Ưu đã lặng lẽ rời khỏi bữa tiệc, cũng chính lúc đó, Lăng Thái trao sợi dây chuyền kim cương cao quý cho người vợ mới cưới trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, đẩy không khí của bữa tiệc lên tới đỉnh điểm.
30 Chuyện đi dã ngoại thực ra là yêu cầu của Hình Phong Phong và Tô Sung. Nghe nói bọn họ lần này đều dẫn theo bạn trai, kiên quyết yêu cầu cô dẫn theo sếp lớn Lăng đến, tuy Nguy Đồng từng nói Lăng Thái thích tĩnh không thích động, nhưng chỉ làm tăng thêm hứng thú muốn Lăng Thái tham gia dã ngoại của hai người.
31 Mái tóc xoăn dài của cô gái trước mặt khẽ bay trong gió như từng đợt sóng, nước da màu nâu nhạt mịn màng, đôi mắt sáng, đôi môi căng mọng, cô mặc một chiếc áo sơ mi dài tay cùng chiếc quần sooc bò đơn giản.
32 "Ngoan nào. . . " Hơi thở của anh như nuốt lấy cô, tay kia thì kéo vạt áo, chạm lên cơ thể cô, "Nghe lời đi. . . "Nguy Đồng rất không nghe lời, đẩy anh ra lần nữa.
33 Sau khi được người phụ trách giới thiệu, Hoàng San lịch sự chào bọn họ, sau đó tươi cười nói vốn đã có ý định mời Lăng tổng cùng ăn cơm, nhưng không ngờ lại gặp ở đây.
34 "Tỉnh rồi à?" Anh hôn lên vành tai cô, ôm cô chặt hơn, "Bữa sáng em thích ăn gì?""Ăn món anh nấu. " Nguy Đồng không hề khách sáo. Vợ thưởng thức bữa sáng chồng làm là chuyện tất nhiên.
35 Lục Lộ vội vã bước ra ngoài, trong phòng bệnh, Hoàng San ghé sát tai vào vách tường nghe từng động tĩnh bên ngoài. Hai người nói chuyện với nhau hoàn toàn không cố ý nói nhỏ tiếng, cũng không đi xa khỏi phòng bệnh, dường như hoàn toàn không bận tâm đến chuyện Hoàng San có nghe thấy hay không.
36 "Cô yên tâm, Lăng Thái đã nói rõ với tôi rồi, tôi đến không phải để gây chuyện. " Hoàng San mở đầu vẫn còn thuận tai, nhưng sau đó cô ta lại nói với cô chuyện không thuận tai cho lắm.
37 "Đi đâu?" Nguy Đồng vẫn cố gắng nhìn vào chiếc gương chiếu hậu, nhưng đáng tiếc trời quá tối nên không nhìn thấy gì. "Tối nay em đã ăn gì chưa?" Anh hỏi lại cô.
38 Cuối cùng Hình Phong Phong nói cho Nguy Đồng biết, phụ nữ trang điểm vì người mình yêu là đạo lý từ thiên cổ không thay đổi. Ngày thường cô làm vệ sĩ chỉ mặc áo phông quần đùi, cho dù tình cảm tốt đến mấy, đàn ông nhìn nhiều sẽ chán, phải chú ý trang điểm.
39 "Bây giờ chị đừng vào đó vội, chú ấy chưa chắc đã muốn nhìn thấy chị ở đây đâu. " Lăng Tĩnh Ưu quan sát kỹ từng nét biểu cảm trên khuôn mặt Nguy Đồng, nụ cười đắc ý, "Thấy tôi ở đây chị rất ngạc nhiên phải không, từ khi chị lấy Lăng Thái thì chị nên biết chúng ta đã là người một nhà rồi chứ?"Nguy Đồng nheo mắt, "Vậy cô có biết, ngay bây giờ tôi có thể lôi cô ra sau gốc cây, đánh cho tơi bời mà không để bất kỳ ai nhìn thấy không?"Lăng Tĩnh Ưu vội lùi ra sau, đáy mắt không giấu nỗi sợ hãi, nhưng vì một lí do nào đó khiến cô cố gắng kiềm chế bản thân.
40 Hôm nay là ngày thứ ba Nguy Đồng dọn về nhà ở, Lăng Thái không hề gọi điện đến, đừng nói là chủ động xuất hiện. Cô nghĩ, chắc anh rất hài lòng về quyết định của cô, nếu không sao mấy ngày rồi đều không gọi điện?Tuy anh không yêu cô, nhưng cô vẫn rất yêu anh, vì thế hy vọng anh được vui vẻ.