1 Chương 1: Lồng giam sâu như biển" Để tôi rời khỏi có được không?" Nửa đêm, trong phòng ngủ to lớn, chỉ có ánh đèn đầu giường đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt, sau một màn kích tình mãnh liệt như bạo phong vũ, Nhược Tuyết thở gấp.
2 Hương thơm của cô gái nhỏ mê hoặc lòng của chàng trai trẻ, để cho anh phạm phải sai lầm mà cả đời này không thể cứu vãn được, anh bế cô trở về phòng của mình…… Edit: Lăng Lăng6 năm trướcTháng 7, mùa hoa Phượng Hoàng đua nở.
3 Kèm theo tiếng hét, là tiếng vải vóc bị xé rách vang vọng trong đêm đen yên tĩnh, áo sơ mi mỏng manh trên người Nhược Tuyết đã thành mảnh vụn rơi xuống đất Edit: Lăng Lăng Nửa đêm, Nhược Tuyết tỉnh lại, là vì nghe được tiếng kêu gào đau đớn ở bên ngoài, âm thanh đó ngày càng rõ ràngAnh về rồi?.
4 Edit: Lăng Lăng Đêm hôm đó, sau khi Lương Úy Lâm cưỡng ép đưa cô đến biệt thự nằm ở vùng ngoại ô, thì cả người đều biến mấtCô muốn gọi điện thoại, nhưng 2 người đàn ông cao lớn được lưu lại để canh chừng cô lại nói :“ Ông chủ đã phân phó, không có sự đồng ý của cậu ấy, thì cô không thể liên lạc với bên ngoài” Đúng vậy, nếu không có sự đồng ý của anh ta, ngay cả việc cô ra khỏi cửa chính cũng không thểKhông thể gọi điện thoại, không thể xem TV, không thể lên mạng.
5 Edit: Lăng Lăng “ Tôi phải làm sao mới có thể?”Anh ta muốn thân thể của cô sao?. Nếu như vậy có thể hóa giải được nỗi giận trong lòng anh, vậy cô cần quan tâm gì nữa?.
6 Edit: Lăng Lăng Khi bọn họ chạy đến bệnh viện thì Lương Úy Ngữ đã được đắp lên tấm vải trắng, bởi vì thân phận tương đối đặc biệt nên chưa được đẩy vào nhà xác.
7 Edit: Lăng Lăng Nếu như có thể, Nhược Tuyết hi vọng mình vĩnh viễn không cần tỉnh nữa. Nhưng khi một chậu nước lạnh lẽo hắt lên mặt của cô, lên người cô, thì cô tỉnh lạiTựa như một giấc mộng thật dài, thật dài, trong phút chốc, cô cảm thấy thật mờ mịt, không rõ được chính mình đang ở chỗ ào, cũng không xác định có phải chậu nước đó làm cô tỉnh lại hay ko?Mắt chậm rãi chớp chớp, chung quanh tối đen như mực, thân thể yếu ớt, là cảm giác vô lực sau khi tỉnh lại ngoài trừ ngọn đèn chiếu sang bên ngoài, thì xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh khiến người ta kinh hồn bạt víaTrong đêm khuya vốn nên yên tĩnh như thế, nhưng loại yên tĩnh như thế này không giống như bình thường.
8 Ban đêm, gió nhẹ nhẹ lướt, ngay cả bầu không khí dường như cũng tràn ngập hơi thở động lòng người, tất cả, tất cả đều là xuân sắc. Bao gồm, vào giờ phút này, bao gồm, cả bọn họ……Lương Úy Lâm nhìn cô gái nhỏ quỳ trên mặt đất, đang cố gắng lấy lòng anh, khuôn mặt non mềm, đã phiếm hồng nhàn nhạt, lòng bàn tay trắng noãn đang cầm cự thú của anh, hàng mi cong cong hơi nhíu lại, rất rõ ràng trong lòng cô đang cảm thấy miễn cưỡng và khó chịu đến mức độ nàoNhưng, điều anh muốn chính là làm cô cảm thấy khó chịu, khiến cho cả thể xác và tinh thần cô đều cảm thấy sỉ nhục và khó chịuNếu như oán hận trong lòng mãnh liệt không cách nào tiêu trừ được vậy hãy để nó bộc phát đi, anh đang rất mong chờ, khi anh dạy dỗ cô sẽ trở thành một cô gái như thế nào.
9 Rất nhanh, người đàn ông ấy từ trong phòng tắm đi ra, những sợi tóc vẫn còn ướt nước từng giọt từng giọt từ trên cổ anh chảy xuống …. Thế nhưng, anh ta lại không mặc quần áo, ngay cả một cái khăn tắm quấn quanh hạ thân cũng không có, toàn thân trên dưới đều là cơ bắp rắn chắc.
10 Nhược Tuyết một mực chờ , nhưng Lương Úy Lâm không xuất hiện ở đại trạchNhững vệ sĩ trong đại trạch cô không nhận ra ai cả, thì ra người đàn ông tên A Cánh cũng không thấyCô nóng lòng nhưng không biết nên làm như thế nào.
11 Buổi chiều yên tĩnh, ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua rèm cửa sổ chiếu vào bên trong phòng, đổ xuống sàn nhà bóng loáng. Nhược Tuyết ngồi trước cửa sổ sát đất, phòng nằm ở lầu 2, tầm nhìn thật tốt, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy những ngọn núi mỹ lệ phía xa xa, rừng rậm um tùm, phong cảnh xinh đẹp dưới ánh mặt trời không quá gay gắt, nhưng cô lại không có tâm tình để thưởng thức.
12 “ Anh đã đồng ý với tôi, không thể nuốt lời”Mắt thấy anh sắp xoay người rời đi, Nhược Tuyết không biết lấy dũng khí từ đâu ra, chạy lên lầu ngăn anh lại, anh là một người đàn ông phải giữ chữ tín chứ, tại sao có thể lừa gạt một cô gái như cô chứ?"Tôi không thể nuốt lời sao?"Cô gái nhỏ này lá gan thật sự càng ngày càng lớn.
13 “ Gấp như vậy sao?”Thanh âm lạnh lẽo không mang theo bất kì tình cảm nào vang lên ở sau lưng, không cần phải nói, đã biết là ai. . Nhược Tuyết cúi đầu không dám quay đầu lại cũng không trả lời.
14 Biết, cô làm sao dám quên?. Nhưng, cô có thể nói yêu cầu nho nhỏ của mình không?“ Có thể tắt đèn hay không?” Âm cuối mang theo run rẩy, vang lên ở trước lồng ngực bền chắc của anh“ Cô cảm thấy có thể không?”Giọng nói rõ ràng rất nhẹ, nhưng lọt vào tai Nhược Tuyết lại là mệnh lệnh khiến người ta không thể cự tuyệtAnh nâng cằm của cô lên, thẳng tắp nhìn vào đôi mắt đơn thuần của cô :“ Chỉ cần có thể về nhà, không phải cô nói có thể trả bất kì giá nào sao?”Không thể nhúc nhích, cô chỉ có thể bị động nhìn anh, cặp mắt sắc bén như chim ưng thật đáng sợ“ Đúng vậy”"Vậy bắt đầu đi!"Đại trạch giữa sườn núi, bóng đêm mông lung, xuân tình dập dờn“ Ưm….
15 Nhược Tuyết không nghĩ tới người đàn ông này lại đích thân đưa cô vềAnh rốt cuộc muốn làm gì?. Mà người lái xe chính là A Cánh, người vẫn luôn đi theo anhHai người bọn họ ngồi ở ghế sau, Nhược Tuyết ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên nhìn anh cũng không có.
16 Edit: Lăng Lăng “ Cô như vậy, tôi sẽ cho là cô không muốn xuống xe”Lương Úy Lâm đã xuống xe trước, đứng ở bên ngoài xe, tay chống trên thân xe, mặc bộ âu phục màu đen, không chỗ nào không thể hiện rõ sự xa hoa, trên mặt không biết từ lúc nào đã đeo lên chiếc kính râm màu đen, đem cặp mắt sắc bén ấy giấu vào bên trong, cũng làm cho người ta không biết lúc này anh đang nghĩ gì“ Ko phải.
17 Chuyện ngày đó xảy ra ở cửa thang máy, đối với Lăng gia mà nói chính là sấm sét giữa trời quangHai trưởng bối nhà Lăng gia dường như đã già thêm 10 tuổi.
18 Edit: Lăng Lăng "Tiểu thư, vào đi thôi. "Vú Lâm ở phía sau dung âm thanh chỉ có Nhược Tuyết nghe được. Tính tình của ông chủ vô cùng không tốt, ngoại trừ khi đối diện với phu nhân mới thu liễm bớt, chưa từng có người dám true chọc ông.
19 Edit: Lăng Lăng “ Không nhìn ra, lá gan của cô thật là lớn”Hình như đã qua rất lâu, giọng nói nam tính sắc như dao lại vang lên, phá vỡ không khí, phá vỡ bầu không khí yên lặng khiến người ta hít thở không thong, cũng đông lại máu của côMắt lạnh nhìn cô gái nhỏ cúi đầu quỳ trên mặt đất, bề ngoài mảnh mai tựa hồ một trận gió thổi qua cũng có thể cuốn cô đi, nhưng không ngờ bên trong bề ngoài như vậy cũng ẩn chứa long giảo hoạt.
20 Edit: Lăng Lăng Sau giữa trưa, trong phòng súng im lặng, không gian rộng rãi mà tịch mịch, sàn nhà bằng gỗ bóng loáng, sạch sẽ, xa xa nhìn lại, ngoại trừ bia súng ở phía xa, không có thứ gì khácNơi này yên tĩnh, một tiếng vang nhỏ nhất cũng có thể nghe thấy“ Cậu chủ”A Cánh bước lên phía trước mấy bước, cung kính thấp giọng gọi, sợ quấy rầy cậu chủ nhưng không thể không làmLương Úy Lâm không để ý đến hắn, tiếp tục động tác trong tay, đổ đạn ra, lên cò, mở bảo hiểm, động tác phức tạp được anh làm lưu loát, gọn gang:“ Pằng, pằng” vài tiếng giòn vang, tất cả đều chuẩn bị sẵn sàngA Cánh nín thở, dùng ánh mắt sung bái nhìn anh, mỗi lần nhìn thấy cậu chủ luyện súng, anh đều có một loại cảm xúc sùng bái điên cuồng, mỗi một động tác đều hoàn mỹ thần kỳ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn
Số chương: 400