1 Lúc tôi biết Trần Mộ, anh đang sầu não. Bạn gái Diêu Tĩnh vừa mới chia tay anh. An Nhiên nói Trần Mộ từng là tay chơi nổi danh ở trung học C, truyền thuyết về mấy đoạn tình cảm phong lưu của anh đâu đâu cũng có.
2 Trần Mộ nắm tay tôi đi qua những lối nhỏ trong trường, anh hôn tôi dưới tàng cây nở đầy hoa trắng, anh vuốt lại mái tóc bị gió làm rối của tôi. Tôi viết mấy bức thư tình cho anh, cùng anh ăn sáng, vì anh mà nỗ lực tỏa sáng ở trường.
3 An Nhiên nói: “Nại Nại, không ngờ cậu thực sự đang hẹn hò với anh ấy, giờ toàn trường đang bàn tán chuyện bọn cậu đấy. ”Tôi cười, “An Nhiên, Diêu Tĩnh phản ứng thế nào?”“Nghe nói gần đây hay hậm hực không vui, cứ tưởng mình đá kẻ khác, ai ngờ người kia vừa quay lưng thì đã có tình mới.
4 Ngày hôm sau, khi tôi đến trường, toàn trường đã náo động bởi hai tin. An Nhiên nói kẻ phao tin chắc có tám đời thù với tôi, nếu không sẽ không độc ác như vậy, bởi hai tin tức đều liên quan đến tôi, hơn nữa độ công kích như thế xem ra là muốn tôi chết đi mới cam lòng.
5 Tôi gọi điện cho Trần Mộ, nói: “Em đang ở dưới nhà anh, anh xuống đi. ”Anh do dự chốc lát rồi nói. “Nại Nại, anh không thích em, Tiểu Tĩnh đang ở nhà anh.
6 Mối tình đó, lời hứa đó, ở năm 2000 đã theo gió bay đi. Sau đó tôi và Trần Mộ cắt đứt liên lạc, tuy cùng học một trường, cũng có lúc thoáng thấy nhau, nhưng đều vờ như không thấy.