21 Hai người cưỡi ngựa phi nhanh, hai ngày sau đã đếnchân núi Khương Biệt ở thôn Khương Biệt. Mới vừa vào thôn, đã bị không ít báchtính trong thôn tiến đến vây xem, bởi vì, mọi người đoán rằng, đây là tân nươngtử nhà ai bỏ trốn theo tình lang? ĐườngThải Nhi xoay người xuống ngựa, nhìn thấy ánh mắt bọn họ nhìn mình liền hiểu làcó ý gì, quay đầu lại nhìn Tịch Thanh như không có liên quan, hờ hững nói:"Tại sao ngươi không nói để ta mang quần áo của ta theo.
22 "Báo!" Một tiếng thét dài từ xa đến gần, haingười Vương Vũ, Vương Mặc nhao nhao nhìn về hướng người tới. Một tên tiểu tặc thở không ra hơi bắt được áo VươngMặc, lập tức bò lổm ngổm trên mặt đất, "Có.
23 Đường Thải Nhi liếc nhìn xiềng xích nặng trịch trên cổtay và cổ chân, trong lòng đột nhiên cảm giác rất buồn cười, nàng cũng khôngphải là quái vật, chưa đến mức bị khóa như vậy nha.
24 Tịch Thanh rất mệt mỏi nhìn Đường Thải Nhi liếc mắtmột cái, "Thôi quên đi, tạm thời cũng chẳng để ý nữa. " Vừa nói vừanhìn về phía Liễu Chiêu Vân, "Vị cô nương này đã rời khỏi Khương Biệttrại, sau này có tính toán gì không?" Liễu Chiêu Vân ngẩn người, "Ta.
25 Đường Thải Nhi nằm ở trên đùi Dạ Ngu Ngốc ngủ đến chếtđi sống lại, cứ mỗi lần đầu từ trên đùi lộc cộc lộc cộc muốn té xuống dưới, DạNgu Ngốc liền đưa hai tay ôm lấy đầu của nàng xê dịch vào bên trong một chút.
26 Ăn trưa đơn giản, mua một ít lương khô đi đường cùngvài bộ quần áo mộc mạc, vốn định đi loanh quanh thêm một tí, kết quả nhìn thấytên thủ lĩnh của đám hắc y nhân lúc nãy đang tìm người ở khắp nơi trên đường.
27 "Nương tử rất thích võ lâm bí tịch sao? Tại saovị lão bá kia lại có?" "Ngươi không hiểu đâu ~" "Không hiểu. " "Ngươi nha! Lắm lời thành nghiện đúng không? !Xem ra lâu rồi ta chưa đánh ngươi ~!" Hai mắt Đường Thải Nhi lần nữa trợntròn, ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng tay lại không nhẫn tâm đối với Bạch SiDạ làm ra hành động bạo lực gì.
28 Trước khi trời tối hai người đã trở lại Liễu phủ, vềphòng uống trà nghỉ ngơi. Đầu của Đường Thải Nhi vẫn còn choáng váng, lúc nàyđối mặt với Dạ Ngu Ngốc có chút mất tự nhiên cộng thêm tim đập mạnh, liếc mắtnhìn hắn, lại thấy đối phương vẫn cười không buồn không lo, khiến cho ĐườngThải Nhi hoài nghi nam nhân mới hôn mình đến thất điên bát đảo có phải là namnhân ngu ngốc trước mặt hay không.
29 Tây quận của hôm nay không giống hôm qua, trên phốlớn, ngõ nhỏ đông nghẹt người, dòng người tấp nập đổ xô đến trường phạt (nơi chuẩn bị trừng trịkẻ có tội).
30 "Ơ kìa, còn do dự cái gì. Ngươi bái ta làm sư phụkhông được sao?" Lão nhân quái dị dẫu môi, vẻ mặt không vui. Còn nhớ nămđó lão từng là bậc tiền bối có tiếng tăm lưng lẫy trên giang hồ nha, võ công cóthể nói là thiên hạ đệ nhị, có bao nhiêu người cầu xin được đi theo để làm đệtử của lão.
31 Bên trong Liễu phủ. Liễu Sanh ngồi trong phòng tối, thân thể xiêu vẹo, nằmtrên bàn đá, cặp mắt vô thần. “Rầm” Một tiếng, một ống tay áo đánh rớt cây nến trênbàn đá, cả căn phòng tối đi vài phần, khiến cho cặp mắt vô thần của Liễu Sanhthu hồi chút thần sắc.
32 Hôm sau, Đường Thải Nhi hái vài quả dại, lại gói gànướng còn dư của tối hôm qua bằng giấy dầu, kéo Dạ Ngu Ngốc chuẩn bị lên đường. Điên tiên nhân nhảy tới trước mặt hai người chắn đườngđi lại, lo lắng khuyên nhủ: "Nha đầu, ngươi thật sự buông tay mặc kệ sao?!" Đường Thải Nhi vung ống tay áo lên, ngữ khí dứt khoát,"Mặc kệ, vốn không liên quan đến ta, còn khiến ta thiếu chút nữa bị chếtcháy, ta cứ mặc kệ đấy!" Dạ Ngu Ngốc đêm mở miệng, bắt được ống tay áo củaĐường Thải Nhi, "Nương tử, mặc kệ Vân Nhi tỷ sao?" Đường Thải Nhi nghe vậy dừng lại một chút, vẻ mặt dodự.
33 Đêm đến. Ba người vượt nóc băng tường bên trong thành Tây quận,cuối cùng cũng đặt chân vào bên trong Tây viện của Liễu phủ. Đường Thải Nhi quay đầu nhìn Dạ Ngu Ngốc rồi giơ ngóntay cái lên, dùng khẩu hình miệng nói “Khinh công không tệ!” Dạ Ngu Ngốc híp mắt cười ngọt ngào, mân mê môi củaĐường Thải Nhi muốn ấn lên một nụ hôn.
34 Bên trong sơn động. Tịch Thanh đặt Liễu Chiêu Vân đang hôn mê bất tỉnh lênđống rơm, đắp kín chăn cho nàng. Dạ Ngu Ngốc đứng ở một bên, dùng khăn màu trắng lauvết máu trên đoản đao, thỉnh thoảng nâng mắt nhìn bóng của lưng Tịch Thanh.
35 Tịch Thanh đứng ở cửa động có phần lo lắng nhìn khurừng phía xa, không biết Dạ Ngu Ngốc rốt cuộc đã đi đâu. Mắt thấy trời đã sáng,tại sao vẫn chưa về chứ? Đang bất an đi qua đi lại, đã thấy Dạ Ngu Ngốc ômĐường Thải Nhi nhẹ nhàng tiếp đất.
36 Nghe tiếng cười của Thượng Quan Linh phía sau, Dạ NguNgốc nổi giận đùng đùng dừng bước, xoay người nhìn Thượng Quan Linh đang lănlộn trên mặt đất, "Ngươi mới là đồ ngu!" Thượng Quan Linh ngưng cười, nhảy một cái, lại ngồichồm hổm trên đất.
37 Vừa đi vừa nói, Sau một ngày đường, bốn người đã vàoHồn thành. Đại hội võ lâm sắp tới nên thu hút rất nhiều giang hồhào kiệt đến Hồn thành. Quét mắt nhìn khắp nơi đều là đại hiệp! Tuy nói TịchThanh là vị tiểu thí (cái rắm nhỏ) bảo chủ còn nhỏ không hiểu chuyện, đương nhiên đây làdo Đường Thải Nhi đánh giá hắn.
38 Hình Dận ngồi ngay ngắn ở bên cạnh bàn, nhìn bàn cờtrước mặt, cầm quân cờ màu đen trong tay, suy nghĩ bước kế tiếp phải đi thếnào. Hộ vệ đứng ở bên cạnh đưa hắn một chén trà nóng, sau đó lui sang một bên,im lặng đứng thẳng.
39 "Ta không muốn uống thuốc giải! ! Dạ Nhi sẽ mangbộ dạng hiện tại này! Dạ Nhi chính là kẻ ngốc! Chính là kẻ ngốc! Không muốnbình phục! Ta không muốn nhớ về quá khứ! Ta chỉ muốn nương tử! Tại sao nương tửlại ghét kẻ ngốc là ta!" Hai vai Đường Thải Nhi run rẩy, cố nuốt nước mắt.
40 Kinh thành, Lẫm vương phủ. Bên trong phòng ngủ lớn, mười mấy nha đầu bận ra bậnvào. Nước nóng, khăn, tập y (áo lót mặc bên trong), trà nóng và chén thuốc từng tốp từng tốp bưng vào bưngra.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 13