41 Hai ca ca đều điên hết rồi! Một tiếng quát chói tai vang lên, làm ọi người trong phòng giật mình. Mọi người quay lại nhìn, một bóng người cao lớn khôi ngô dưới ánh mặt trời trông thật uy nghĩ lẫm liệt.
42 Xác chết vùng dậy! Lãnh Dịch Khánh lạnh lùng nhìn vẻ mặt chế nhạo của Lãnh Dịch Hạo. Hắn biết Úc Phi Tuyết ở trong phủ ngỗ nghịch, luôn bất hòa với Lãnh Dịch Hạo.
43 Anh hùng cứu mỹ nhân "Làm sao vậy? Chuyện gì xảy ra vậy?" - Hoàng hậu cao quý nhìn bọn nha hoàn đang chạy hỗn loạn bên cạnh mà ngạc nhiên nhìn xung quanh.
44 Oan hơn cả nàng Đậu Nga! Mặc dù đã dập tắt lửa nhưng căn phòng bị cháy cũng bị bỏ quên, đợi sau này trùng tu lại. Úc Phi Tuyết và ba vị Hoàng tử cùng đến tiền đình thỉnh an thỉnh tội với Hoàng đế Hoàng hậu.
45 Tự túc là hạnh phúc "Ah? Cái đó, là do chị dâu nhỏ không đứng vững nên đại ca mới đỡ nàng một chút, phụ hoàng đừng nghi ngờ!" - trong ba huynh đệ này, Lãnh Dịch Hạo quá "yếu ớt", không nói được nhiều như vậy.
46 Gừng càng già càng cay! "Nhưng bọn họ cơ bản không có vợ chồng chi thực!" - tiếng Lãnh Dịch Khánh vang lên, từng chữ dọa cả một đám người trong phòng! "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?!" - Hoàng đế bước lên một bước, trừng mắt nhìn Lãnh Dịch Khánh.
47 Nha đầu này đang hãm hại hắn! Vì thế nàng giả bộ trầm tư, sau đó nghiêm túc trả lời: "Lúc A Tiêu đi là lúc trăng lên cao, chắc là đã qua giờ tý. " "Chờ một chút, A Tiêu đến tân phòng?" - Hoàng đế nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn sang Lãnh Dịch Tiêu.
48 Lừa dối Đêm, bất ngờ buông xuống. Úc Phi Tuyết đặt di thư được chuẩn bị cẩn thận lên bàn, sửa sang lại mũ áo, cố ý để lại một chút manh mối để mọi người dễ dàng đi tìm nàng.
49 Mỹ nhân kế Cuối cùng, có người không thể tiếp tục nhìn được nữa, Lãnh Dịch Khánh phi thân đến, lại một lần nữa làm anh hùng cứu mỹ nhân. Lãnh Dịch Tiêu muốn ngăn cũng không ngăn được, cuối cùng đành quyết định sống chết mặc bay, không nhúng tay vào nữa, không thì lát nữa người bị thương tổn lại là hắn! Trường kiếm được rút ra khỏi vỏ, sắc bén chặt đứt lưới cá trên chân Úc Phi Tuyết, cánh tay đã chuẩn bị đón lấy người sắp rơi xuống, xoay người một cái hạ xuống mặt cầu.
50 Chương 11 Mọi người đến trước cửa lớn Lí phủ, chỉ thấy trên cửa lớn treo hai cái đèn lồng màu đỏ thấm, bên trong phủ giăng đèn kết hoa, người đến người đi, cực kỳ náo nhiệt.
51 Không thấy được người tốt. > Trước khi rời khỏi kinh thành, Lãnh Dịch Hạo không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên sau khi Úc Phi Tuyết đáp ứng tiến cung giải thích rõ ràng hiểu lầm, hắn cũng không đi chọc giận cô nàng mèo hoang này, đỡ để nàng lại làm loạn lên.
52 Lòng hiếu kỳ hại chết con mèo nhỏ. Đoàn xe của ba Vương gia chậm rãi xuất phát lúc bình minh. Cao cao phía trên hoàng thành, Hoàng hậu đứng nhìn đoàn xe cho đến khi đoàn xe biến mất nơi cuối đường.
53 Tính sổ Sau đó, trước khi Úc Phi Tuyết nổi giông bão, hắn nhảy xuống xe ngựa. "Ngươi đứng lại đó cho ta!" - Úc Phi Tuyết nhảy xuống đuổi theo sát Lãnh Dịch Hạo, nếu Úc Phi Tuyết biết sớm một chút, lần này nàng đã nhảy vào 'cạm bẫy' mà Lãnh Dịch Hạo tỉ mỉ sắp xếp, không biết nàng có nguyện ý tiếp tục ở trong xe hay không.
54 Uy vũ không khuất phục "Tên biến thái!. . . . . . . Ahh!" Hắn lại dám đánh nàng! Úc Phi Tuyết trừng mắt nhìn nhánh cây dài trong tay Lãnh Dịch Hạo đã biến thành hung khí.
55 Không thể tùy tiện sờ loạn được. "Nàng. . . . . . " - Lại một lần nữa mở miệng, hắn muốn hỏi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì, nhưng cuối cùng, lúc hắn phát ra tiếng, lại thành: "Nàng không sao chứ.
56 Nam nhân bà và tên ẻo lả Úc Phi Tuyết không thể không thừa nhận, tên biến thái đúng là đã làm một việc tốt —- để Cảnh Thu dẫn theo đại đội nhân mã đi đường lớn, mấy người bọn họ cải trang thành thường dân đi đường nhỏ, một cách để du sơn ngoạn thủy tiêu diêu tự tại, đúng là một cách hay.
57 Con thỏ bị dồn ép cũng biết cắn người đấy! Úc Phi Tuyết tức giận đến phẫn nộ, trơ mắt nhìn con tôm hùm ngon lành cuối cùng sắp chui vào họng. Lãnh Dịch Tiêu đắc ý nở nụ cười: "Này, nam nhân bà, lần này ngươi thua đi! Cái này gọi là nước phù sa không tưới ruộng ngoài! Ta ăn hay ngũ ca ăn kết quả đều giống nhau! Ngươi ấy, cũng chỉ có giương mắt mà ghen tỵ thôi, đừng nói tiểu ca ta không nhường ngươi, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi có thể cướp được, tiểu ca ta sẽ trần truồng chạy quanh cái trấn nhỏ này một vòng! Nếu ngươi không thể cướp đưc, vậy gọi ta một tiếng ca ca, để ta sai bảo một năm, thế nào?" Lãnh Dịch Tiêu cười tủm tỉm trêu chọc Úc Phi Tuyết, hắn bắt đầu biết vì sao Lãnh Dịch Hạo thích chọc tức nàng, thì ra bộ dáng nàng tức giận thật sự rất đáng yêu! Vụ cá cược này, hắn thắng chắc rồi! Úc Phi Tuyết liếc nhìn Lãnh Dịch Tiêu đang cười đắc ý, lại liếc nhìn Lãnh Dịch Hạo đang chậm rãi bỏ con tôm to đùng vào trong miệng, chuẩn bị sẵn sàng: "Được! Là ngươi nói nhé! Ngươi đợi mà trần truồng đi!" Con thỏ bị dồn ép cũng biết cắn người đấy! Lãnh Dịch Tiêu còn chưa khôi phục tinh thần, nụ cười tươi trên mặt nhất thời cứng ngắc, trợn mắt há hốc mồm nhìn Úc Phi Tuyết đột nhiên cúi người xuống, nâng mặt Lãnh Dịch Hạo lên, trực tiếp cắn một nửa con tôm trong miệng hắn, còn bốc cả con tôm ở trên môi hắn.
58 Vào lúc này mà cười là rất không đạo đức Trời đất chứng giám, nàng chỉ là bị bức bách mà phải đi giành ăn mà thôi. Nào biết được là thức ăn cướp được rồi nhwdng trả giá cũng quá lớn.
59 Vương gia phải 'chạy nhộng' Đêm, đến rất đúng hẹn. Úc Phi Tuyết chờ trên nóc nhà chuẩn bị xem Lãnh Dịch Tiêu 'chạy nhộng'. Rốt cục, Lãnh Dịch Tiêu cũng xuất hiện.
60 Trọng sắc khinh đệ! Đáng tiếc nàng còn chưa có cơ hội chỉ trích Lãnh Dịch Tiêu đã bị Lãnh Dịch Tiêu kéo xuống nóc nhà. Hơn nữa vô cùng bi thảm rơi xuống trước mặt Lãnh Dịch Hạo.