Chương trước: Chương 49: Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
1. Chương 1: Cùng Mỹ Nam Đánh Cướp
2. Chương 2: Cùng Mỹ Nam Rơi Xuống Núi
3. Chương 3: Có Ai Nói Với Ngươi Là Ngươi Rất Đẹp Hay Không!
4. Chương 4: Nụ Hôn Của Hắn Làm Cho Lòng Dạ Nàng Rối Bời
5. Chương 5
6. Chương 6: Ý Xuân Dạt Dào
7. Chương 7: Chờ Ta Trở Lại Cưới Nàng
8. Chương 8: Hắn Là Người Phụ Bạc!
9. Chương 10: Hoàng Thượng Lại Nhìn Tới Nàng Rồi
10. Chương 11: Diệp Mộ Liễu Bị Giam Lỏng.
11. Chương 12: Là Chàng Đã Trở Lại Sao?
12. Chương 13: Thật Sự Chàng Trở Lại!
13. Chương 14: Liễu Nhi, Nàng Muốn Làm Hoàng Hậu Sao ?
14. Chương 15: Lý Ngọc Nói Dối Sao?
15. Chương 16: Mẹ, Con Muốn Làm Hoàng Phi
16. Chương 17: Lý Công Tử Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng
17. Chương 18: Đời Này, Kiếp Này, Không Phải Chàng Không Gả
18. Chương 19: Có Phúc Cùng Hưởng, Có Họa Cùng Chịu!
19. Chương 20: Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng
20. Chương 21: Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng (2)
20. Chương 21: Nàng Cứu Vớt Cuộc Sống Của Hắn
21. Chương 22: Một Khắc Xuân Tiêu Đáng Giá Ngàn Vàng (tiếp)
21. Chương 22: Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
22. Chương 23: Một Khắc Xuân Tiêu Đáng Giá Ngàn Vàng (tiếp 2)
22. Chương 23: Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
23. Chương 24: Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
23. Chương 24: Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
24. Chương 25: Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
24. Chương 25: Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
25. Chương 26: Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
25. Chương 26: Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
26. Chương 27: Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
26. Chương 27: Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
27. Chương 28: Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
27. Chương 28: Cầm Cố Cây Trâm Nhành Liễu Ngọc Bích
28. Chương 29: Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
28. Chương 29: Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
29. Chương 30: Cầm Cố Cây Trâm Thành Liễu Ngọc Bích
29. Chương 30: Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
30. Chương 31: Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
30. Chương 31: Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
31. Chương 32: Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
31. Chương 32: Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
32. Chương 33: Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
32. Chương 33: Nàng Không Đi, Ta Đi!
33. Chương 34: Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
33. Chương 34: Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
34. Chương 35: Nàng Không Đi, Ta Đi!
34. Chương 35: Thái Hậu Tuyệt Sắc!
35. Chương 36: Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
35. Chương 36: Ngươi Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
36. Chương 37: Thái Hậu Tuyệt Sắc!
36. Chương 37: Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
37. Chương 38: Người Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
37. Chương 38: Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
38. Chương 39: Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
38. Chương 39: Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
39. Chương 40: Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
39. Chương 40: Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
40. Chương 41: Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
40. Chương 41: Đời Người Như Giấc Mộng
41. Chương 42: Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
41. Chương 42: Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
42. Chương 43: Đời Người Như Giấc Mộng
42. Chương 43: Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
43. Chương 44: Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
43. Chương 44: Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
44. Chương 45: Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
44. Chương 45: Ta Có Tội Gì
45. Chương 46: Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
45. Chương 46: Ta Là Hoa Đã Có Chủ
46. Chương 47: Ta Có Tội Gì
46. Chương 47: Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
47. Chương 48: Ta Là Hoa Đã Có Chủ
47. Chương 48: Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
48. Chương 49: Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
48. Chương 49: Du Bạch Động Tâm Rồi!
49. Chương 50: Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
49. Chương 50: Diệp Mộ Liễu Mua Thạch Tín
50. Chương 51: Du Bạch Động Tâm Rồi!
50. Chương 51: Muốn Gặp Chàng Một Lần
Gió rất nhẹ, bầu trời cực kì xanh. Nam tử toàn thân áo xanh có vài phần cô đơn. Rũ mắt, lườm nam tử áo đen bên cạnh, trầm giọng hỏi:
“Nàng đã trở về sao?”
Nam tử áo đen khom người, cung kính đáp:
“Bẩm Hoàng thượng, Mộ Liễu cô nương mua rất nhiều đồ ăn, lại đến tiệm thuốc một chuyến, hiện tại đã trở về.”
“Sao? Nàng đi tiệm thuốc làm gì?”
Nam tử áo đen cao giọng hơn, đáy mắt Lý Ngọc hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Thuộc hạ phái người đến hỏi, Mộ Liễu cô nương mua thạch tín.”
“Thạch tín? Nàng mua thạch tín làm cái gì?”
Sắc mặt Lý Ngọc đột nhiên biến đổi, trái tim đập đột nhiên đập lỡ một nhịp.
Cô gái ngốc này, không phải nghĩ quẩn trong lòng làm việc gì ngốc chứ?
Nhưng mà, hắn hiểu tính tình của nàng, không giống người sẽ làm ra chuyện như vạy.
“Hoặc là, nàng muốn chết cùng Hoàng thượng, không cầu sinh cùng năm cùng tháng, nhưng nguyện chết cùng tháng cùng năm!”
Khóe môi quét xuống nụ cười trêu chọc, Du Bạch cười trêu đùa nói.
Hung hăng trừng mắt Du Bạch một cái, Lý Bạch trầm giọng nói:
“Trẫm chết nhất định sẽ kéo người làm đệm lưng.”
“Vậy không được rồi, đấy chẳng phải sẽ tử tự thật sao, biến thành chết vì tình rồi sao?”
Nhìn vai, Du Bạch không sợ chết nói:
“Nếu truyền ra, Hoàng thượng và thần tử Đông Thương quốc chúng ta tranh giành một cô gái, tranh giành tình nhân tương tàn mà chết. Hoàng thượng người đoán xem, đám thần dân quốc gia khác có thể cười đến rụng răng hay không?”
“Du Bạch, xem ra ngươi thật sự rảnh rỗi. Trẫm nhớ rõ biến quan vẫn còn thiếu một tường quân bảo vệ thành, không bằng phái ngươi đến đó như thế nào?”
Lạnh lùng liếc hắn một cái, đáy mắt Lý Ngọc lóe sáng.
“Đừng, Hoàng thượng. Vi thần trung thành, tận tụy vì Hoàng thượng, tình nguyện ở lại bên cạnh Hoàng thượng, hầu hạ Hoàng thượng.”
Sắc mặt không hề thay đổi, Du Bạch cười đến cực kì vô tội.
“Hơn nữa ở biên quan hoang vu, không phải Hoàng thượng không để ý đến giao tình nhiều năm của chúng ta mà nhẫn tâm đối đãi như vậy với vi thần sao?”
“Trẫm thấy, có mà ngươi không nỡ rời xa kinh thành phồn hoa giàu có đúng không?”
Liếc mắt nhìn hắn một cái, đáy mắt Lý Ngọc ẩn ẩn sự lo lắng.
“Nhưng mà Du Bạch, ngươi nói rốt cuộc nàng muốn làm gì?”
“Chuyện này không đơn giản.”
Liếc mắt thâm ý nhìn Lý Ngọc một cái, Du Bạch thu lại nụ cười, rũ mắt nói.
“Không lẽ Hoàng thượng đã quên, cho dù nàng vào kinh cũng sẽ phạm tội khi quân sao?”
Xem tiếp: Chương 51: Du Bạch Động Tâm Rồi!