1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
CHƯƠNG 1
.
“Cha, cha nhắc lại lần nữa xem” Lăng Sương cau có giận dữ nói.
2 CHƯƠNG 2
.
Mới tới Quan ngoại, Thạch Giới Nghi đã nảy sinh cảm giác bối rối không quen.
Khi phóng tầm mắt qua cửa sổ mã xa, cậu thấy được đồng cỏ mênh mông bất tận, ngẫu nhiên còn có thể thấp thoáng trông thấy khe suối cuồn cuộn chảy cùng mấy tấm lều dựng bằng gỗ thô, xem ra là nơi nghỉ ngơi cho trâu bò hay đàn ngựa đây.
3 CHƯƠNG 3
.
Lúc mã xa đến mục trường cũng đã là hoàng hôn. Nhưng dù cho sắc trời tối mờ mờ cũng không giấu được căn ốc xấu xí. Lăng lão gia còn thề non hẹn biển nói Vân gia ngoài Quan ngoại là thủ phủ, xem ra đúng là gạt người mà.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
CHƯƠNG 4
.
Ngày thứ hai tại mộc ốc*, như đã phân công công việc từ trước.
5 CHƯƠNG 5
.
Nắng sớm tà tà chiếu qua cửa sổ, một đêm ngon giấc làm tâm tình Giới Nghi rạng rỡ hẳn ra, toàn thân thư sướng đón chào ngày mới. Khi cậu muốn duỗi thân vươn vai đón buổi sáng tốt lành, mới phát hiện ra cả người vẫn bị Thiên Dương ôm chặt trong lòng.
6 CHƯƠNG 6
.
Chương này rất cám ơn Miyukj, bạn đã giúp mình rất nhiều trong mấy cảnh nóng + hốt mà mình đuối không biết edit hay chém thế nào ToT
.
7 CHƯƠNG 7
.
“Thiên Dương, chàng làm sao mà lâu rồi không tới chỗ thiếp?” Lâm Thiến dáng vẻ thướt tha đến gần người trước mắt không biết sao lại đang tức giận.
8 CHƯƠNG 8
.
Lại một lần nữa cảm ơn Miyukj rất nhiều ToT Cứ mấy cảnh nóng là đầu óc mình như bị mụ ấy T—T
.
Bê một đống cỏ khô đã được bó chặt vào trong kho, Giới Nghi thở hắt ra một hơi, lau mồ hôi vương trên trán.
9 CHƯƠNG 9
.
Nhìn thấy tòa nhà đồ sộ xa hoa sừng sững tọa lạc trên gò núi nhỏ, so với căn mộc ốc cậu từng ở thì thật quá mức khác biệt. Do bốn tòa viện giao nhau mà thành, trung tâm đình viện có ngọn giả sơn lưu thủy mang thiên hướng kiến trúc Giang Nam tạo nên.
10 CHƯƠNG 10
.
“Giờ chúng ta đi đâu?”
Ngồi trên lưng ngựa, Giới Nghi hứng gió tạt mạnh, cố sức hỏi. Từ sau lần bị ngã ngựa, Thiên Dương cấm tiệt chuyện học kỵ mã của cậu.
11 CHƯƠNG 11
Cuộc đối thoại cha – con dâu và cái kết viên mãn
(tựa đề tự sướng XD)
.
“Ta nghĩ chúng ta nên thẳng thắn nói chuyện. ” Vân Thế Chính ngồi xuống, chỉ chỉ chiếc ghế dựa bên cạnh.