1 CHƯƠNG 1: TIỂU NGƯ ĐẬU ĐẬU
Thiết kế giản dị lạnh như băng , phía trong cái phòng ngủ siêu lớn là cái giường KING SIZE hình tròn bằng da được đặc chế.
2 CHƯƠNG 2. THÍCH ĂN ĐẬU
Tư Đồ Nhất Tương rời giường. Hắn hôm nay muốn mang Bảo bảo đi gặp một người. Có lẽ người kia sẽ biết Bảo bảo là loài cá gì đi.
3 CHƯƠNG 3. ĐẬU ĐẬU MẮC CỠ
Đậu Đậu xuất hiện ở sau bầy cá kia. Nó không thích bọn này. Nó không hiểu chúng nói cái gì, hơn nữa chúng cũng bài xích nó.
4 CHƯƠNG 4. ĐẬU ĐẬU ĐAU LÒNG
Bởi vì Đậu Đậu thích cái hồ thủy tinh cho nên chỉ có buổi tối nó mới ngủ ở cái hồ bằng sứ. Rồi tới ban ngày, Tư Đồ Nhất Tương phải đem Đậu Đậu sang hồ bên kia.
5 CHƯƠNG 5 : ĐẬU ĐẬU GHEN
Tư Đồ Nhất Tương đem thứ đang cầm trên tay bỏ xuống, lại khéo léo làm cho Hứa Nguyện cách xa mình ra một chút. Ít nhất là không cần dán lấy hắn.
6 CHƯƠNG 6 : SỦNG ÁI ĐẬU ĐẬU
Đó là một câu chuyện xưa rất đẹp nhưng buồn.
Điền Viên cùng vợ hắn là thanh mai trúc mã. Cha mẹ hai người đều mất sớm, bọn họ kiên cường sống dựa vào năng lực của chính bản thân mình.
7 CHƯƠNG 7 : ĐẬU ĐẬU CHƯA NGỦ
Thủ hạ của Tư Đồ Nhất Tương vâng lời rồi đi ra ngoài. Tên Tiếu Kha kia như thế, dẫn hắn lại đây cũng là chuyện trong chốc lát thôi.
8 CHƯƠNG 8 : ĐẬU ĐẬU NHƯ ĐI VÀO CÕI THẦN TIÊN
Tư Đồ Nhất Tương nhìn Đậu Đậu nhỏ bé, cười cười đi đến cạnh túi đồ ngày hôm qua mua.
Tuy rằng có hơi mệt mỏi, nhưng vẫn là lấy ra cái túi lớn đựng truyện cổ tích.
9 CHƯƠNG 9 : ĐẬU ĐẬU BẤT LỰC
Ban đêm, Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu nói chuyện một hồi mới đi, Tư Đồ Tảm Nguyệt ở lại với Đậu Đậu.
“Đậu Đậu, ngươi lớn thật nhanh nha.
10 CHƯƠNG 10: HÔN MÔI ĐẬU ĐẬU
“Đậu Đậu, ngươi khó chịu chỗ nào sao?” Tư Đồ Nhất Tương lo lắng hỏi.
Hứa Minh bình thường không sợ gì cũng muốn bật té.
11 CHƯƠNG 11 : MĨ LỆ ĐẬU ĐẬU
Tư Đồ Tảm Nguyệt sáng sớm đem hai con mắt sưng phù đi ra tìm thức uống. Đến tủ lạnh lấy chút nước trái cây, vừa cầm cái ly định lên lầu, chuông cửa lại vang lên.
12 CHƯƠNG 12 : ĐẬU ĐẬU BIẾN THÂN
Đậu Đậu cảm thấy hôm nay lúc Nhất ca ca ra ngoài bản thân rất khó chịu. Có điều không phải là khó chịu trong lòng bởi vì Nhất ca ca đã đáp ứng sẽ trở về rất nhanh.
13 CHƯƠNG 13 : SỔ NỢ CỦA ĐẬU ĐẬU
Tư Đồ Tảm Nguyệt định ra ngoài cho khuây khoả, chờ đến khi mình bình tĩnh lại sẽ quay về. Sau đó. . . . . .
Bắt đầu tiếp cận!
Lấy thân phận đại tiểu thư Tư Đồ gia mà tiếp cận!
Đứng lẫn trong đám người đang đi tham quan ở khu bảo tồn thiên nhiên, Tư Đồ Tảm Nguyệt bỗng dưng cảm thấy ngỡ ngàng.
14 CHƯƠNG 14: ANH NHI ĐẬU ĐẬU
Bồi Cổ Thần Hi ăn cơm, Tư Đồ Nhất Tương toàn bộ trí óc đều là nhớ đến Đậu Đậu. Đậu Đậu hiện tại đang làm cái gì a, có nhớ mình hay không a, có đói hay không đói a, có đủ đậu để ăn không a…
“Nhất Tương, ngươi làm sao vậy?” Cổ Thần Hi thấy Tư Đồ Nhất Tương không tập trung liền mở miệng hỏi.
15 CHƯƠNG 15: ĐẬU ĐẬU MẶC QUẦN ÁO
Buổi tối, Đậu Đậu đột nhiên mở to mắt. Vừa tỉnh dậy, Đậu Đậu liền nhảy lên tiếp tục chống tay vào thành hồ cá.
“Nhất ca ca!” Đậu Đậu dùng âm thanh trẻ con có chút tức giận hô.
16 CHƯƠNG 16:ĐẬU ĐẬU NGƯỢNG NGÙNG
Tới hơn nửa đêm, Tư Đồ Nhất Tương cuối cùng cũng hiểu được hết chuyện của Đậu Đậu. Nó là con thứ ba của Chiến thần cùng vương tử Tinh linh ngư tộc.
17 CHƯƠNG 17: EM BÉ ĐẬU ĐẬU
“Rầm!” một tiếng, cửa phòng Tư Đồ Tảm Nguyệt bị hung hăng đóng lại.
Tư Đồ Nhất Tương có chút không được tự nhiên, hắn biết Đậu Đậu vừa nhìn thấy Tảm Nguyệt cùng Hứa Minh làm gì ở trên giường.
18 CHƯƠNG 18: ĐẬU ĐẬU ĐÁNG THƯƠNG
Tư Đồ Nhất Tương vốn muốn ở hành lang sắp xếp lại tư tưởng, cuối cùng vẫn là tới tổng bộ Dạ Hoả cùng Hứa Minh. Thực ra cũng không phải đại ca hắn thương xót gì các huynh đệ, mà là hắn muốn tránh né vài chuyện hắn không muốn đối mặt.
19 CHƯƠNG 19: MẶT ĐEN ĐẬU ĐẬU
Tư Đồ Tảm Nguyệt gọi điện cho Hứa Minh, lần này đổi thành Hứa Minh không nghe máy. Bất quá hắn lại không phải vì không nghe thấy tiếng chuông, mà là muốn cho Tư Đồ Tảm Nguyệt kinh hỉ một phen.
20 CHƯƠNG 20: ĐẬU ĐẬU XUẤT MÔN
Ta có chú thích này. Trong chương này lúc Đậu Đậu và Tư Đồ Nhất Tương nói về Cổ Thần Hi ý mà. Thì tiếng Trung có kiểu đồng âm còn gì, vậy nên khi Đậu Đậu nghe mọi người gọi Cổ Thần Hi là bác sĩ Cổ (古医生: gǔ yīshēng) lại tưởng là Cổ Nhất Sinh (古一生: gǔ yīshēng).