41 -Ta yêu muội, muội có biết không hả?
Vỹ Ái nín bặt, nàng không vùng vẫy nữa chỉ như một cái xác không hồn ai muốn nói gì thì sẽ nghe đó.
Khoa Huyễn ôm chặt Vỹ Ái.
42 Tối đến, tại Viện Yêu Điện được bao phủ bằng bầu không khí nhộn nhịp. Những Cung nữ, Thái giám đều tất bật chuẩn bị cho Yến Tiệc sắp tới. Bên ngoài, các bá quan văn võ đã đến từ sớm để hành lễ, chào đón Hoàng Thái Tử trở về.
43 Tối đêm đó, sau khi Yến Tiệc kết thúc, Khoa Huyễn một mình đến Thủy Diên Trì ngắm cảnh đêm. Dưới mặt hồ, những ngọn đèn hoa sen được thắp sáng, tại nên một màu vàng huyền ảo.
44 -Đội ân Phụ Hoàng!- Vỹ Ái vui mừng, cúi đầu rồi đứng dậy.
-Đội ân Hoàng Thượng!- Khoa Huyễn mỉm cười, cúi đầu.
-Được rồi, ngày mai hai con lại đến đây, Trẫm sẽ nói cho các con biết câu trả lời.
45 Đông Duẩn ở bên trong Hoa Tiêu Điện, đang xem xét những tấu sớ thì từ ngoài, một công công đi vào. Đứng trước Đông Duẩn, Bách công công hành lễ.
-Tham kiến Hoàng Thượng, Ngô Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
46 -Uhm. . . Vỹ Ái! Muội. . . còn gì với. . . Tuệ Dân không?- Lệ Vân nhíu mày.
Không gian giữa cả hai bỗng nhiên căng thẳng, im lặng đến lạ thường. Vỹ Ái nuốt nước bọt rồi nhìn Lệ Vân lắc lắc đầu.
47 Sau hai ngày lên đường đến Viên Thông Quốc thì cuối cùng Vỹ Ái và Khoa Huyễn đã đến ngoại thành. Vỹ Ái phấn khởi, nàng mở màng cửa sổ xem mọi người họp chợ, trao đổi hàng hóa.
48 Khoa Huyễn cùng Khoa Lam Định đi dọc bờ hồ. Không khí xung quanh như ảm đạm cho đến khi Khoa Lam Định lên tiếng.
-Nói Phụ Hoàng biết, tại sao con lại hủy ngày Hội tuyển Thái Tử Phi?
-Như Phụ Hoàng đã biết tình cảm nhi thần dành cho Vỹ Ái, suốt ba năm qua là vậy bây giờ thì vẫn thế.
49 *Cạch*
Ngô Loan Cát dằn tách trà xuống bàn. Nàng ta quắc mắt nhìn tiểu thái giám trước mắt.
-Ngươi làm gì thế hả? Có việc như thế thôi mà cũng làm không xong.