61 “Các ngươi nguyện ý đi theo ta, thì nói cho sênh ca, còn không muốn thì mau giải tán đi. Người nhà của các ngươi ta đã đưa toàn bộ về rồi. ” Thẩm Thiển Mạch lạnh nhạt nhìn thoáng qua đám thủ vệ không chịu tản đi, hời hợt nói một câu, Thượng Quan Cẩn phủ đệ liền rời đi.
62 Bọn sát thủ nhất thời cảm thấy sợ hãi, giống như mùa đông đã lạnh càng thêm giá buốt, khiến bọn chúng sợ đến phát run. Mùa đông gió lạnh tiêu điều, cây cối bốn phía cũng đã rụng hết lá, xa xa nhìn lại, chỉ nhìn thấy một mảnh gốc cây xơ xác tiêu điều.
63 "Cho dù giải được độc băng hỏa cũng vô ích. Còn phải giải độc âm dương. Âm Dương tán phát tán cũng do âm dương trái ngược, nếu muốn giải trừ này loại độc âm dương này, cần nội nữ tử có nội công thuần túy ăn băng sơn Tuyết Liên và thiên niên hỏa quả, dùng toàn bộ nội lực của chính mình chuyển vào trong cơ thể hắn, hơn nữa còn phải tìm nữ tử thay máu cho hắn.
64 Chương 14. 1: Tới Hỏa Đảo tìm giải dược"Hỏa Đảo hung hiểm như thế nào, giang hồ đều biết. Nhưng vì thánh dược chữa thương trên Hỏa Đảo, hơn nữa trên Hỏa Đảo có không ít bảo vật, những năm gần đây, người tới Hỏa Đảo cũng không ít.
65 Chương 15. Nghe tiếng Mị Huyết Lâu khát máu tàn nhẫn đã lâu, nhưng không ngờ, chủ nhân Mị Huyết Lâu lại là một nhân vật kiệt xuất đến vậy. Trong lòng vừa bội phục, lại không khỏi sinh ra vài phần cảnh giác.
66 Chương 16. 1Tư Đồ Cảnh Diễn nhìn bóng dáng Sênh Ca và Tư Đồ Cảnh Hạo dần dần biến mất, đôi mắt đen huyền tỏa ra khí phách hấp dẫn, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng khát máu.
67 Nữ tử áo trắng kinh ngạc giương mắt nhìn về phía nam tử vô song mặc áo trắng kia, trong mắt thoáng qua vẻ bối rối, vội vàng nói, “Công tử, hôm nay ngươi cứu ta, chỉ sợ sẽ đắc tội với người của Đường Môn, nhân cơ hội người của Đường Môn không có ở đây, ngươi mau rời khỏi nơi này đi.
68 Nghe lời nói lạnh như băng từ Thẩm Thiển Mạch, Huyền Lâu có hơi kinh ngạc. Huyết tẩy Đường Môn - một lời thật độc ác, quả quyết mà tàn nhẫn cùng với nụ cười khát máu của nàng có thể nhìn ra đây không phải câu nói vui đùa.
69 Bị trúng độc không màu không mùi, nhưng độc dược này lại không phát tác nhanh. Hơn nữa nếu không sử dụng nội lực thì sẽ không có gì bất thường, nhưng một khi sử dụng nội lực, độc sẽ phát tác, loại độc này rất bá đạo, khi độc tính phát tác, nội lực sẽ bị mất đi từng chút từng chút một, trừ phi người có võ công cao cường lấy nội lực áp chế độc tính, bằng không thì đợi đến lúc nội lực mất đi hoàn toàn, cũng chính là lúc kẻ đó phải chết.
70 “ Ta muốn trở về biệt viện của Thất Tuyệt sơn trang”. Thẩm Thiển Mạch cau mày nói, mấy ngày nay ở bên ngoài, chắc Thiên Thiên rất lo lắng, huống chi, nàng còn phải mượn thế lực của Huyền Lâu đi đối phó với Đường Môn, cho nên nàng nhất định phải trở về.
71 Người khác rối rít đưa ánh mắt hâm mộ nhìn về phía môn chủ phái Tử Hà. "Ta nghe nói cung chủ Ma Cung đã từng đã cứu tính mạng hòn ngọc quý của môn phái Tử Hà.
72 Thẩm Thiển Mạch ngủ ở vị trí bên trong sơn động, Tư Đồ Cảnh Diễn lại tựa vào cửa sơn động, bảo vệ nàng. Trong sương mù đen kịt, Tư Đồ Cảnh Diễn đang nửa say nửa tỉnh, đột nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ vỡ vụn của Thẩm Thiển Mạch vốn đang ngủ say, đôi mắt so với bóng đêm càng thêm thâm túy đột nhiên mở ra, trong mắt hiện lên vẻ nóng nảy cùng đau lòng, đứng dậy vọt tới phía Thẩm Thiển Mạch.
73 Tư Đồ Cảnh Diễn thấy thế, hừ lạnh một tiếng, trong mắt thoáng qua sát khí, ra tay nhanh như chớp, thật nhanh xuyên qua giữa đám sát thủ, một chiêu đi xuống là một mạng, giống như là Tử Thần đang dạo qua, chỉ cần hắn đến gần ai, người đó cũng không có cách nào còn sống.
74 “ Ta muốn trở về biệt viện của Thất Tuyệt sơn trang”. Thẩm Thiển Mạch cau mày nói, mấy ngày nay ở bên ngoài, chắc Thiên Thiên rất lo lắng, huống chi, nàng còn phải mượn thế lực của Huyền Lâu đi đối phó với Đường Môn, cho nên nàng nhất định phải trở về.
75 “Chủ tử, người của cửa hiệu truyền tin đến, hình như Huyền Lâu và Thẩm Thiển Mạch đã hợp làm một rồi. ” Thủ hạ vừa rời khỏi, lại một bóng dáng màu hồng nhanh chóng đi vào bên trong.
76 Đường Ngọc mặc trên mình một bộ trường sam thanh sắc (màu xanh), so với Đường Vân thì thiếu đi vài phần âm nhu tuấn mỹ mà nhiều thêm vài phần bất kham cương nghị.
77 “ Nhanh như vậy?” Thẩm Thiển Mạch nhíu chặt lông mày, con ngươi đen nhánh lộ ra mấy phần ngưng trọng. Thủ đoạn của Nạp Lan Dung không phải nàng không biết nhưng nàng không ngờ lại nhanh như vậy.
78 Người khác rối rít đưa ánh mắt hâm mộ nhìn về phía môn chủ phái Tử Hà. "Ta nghe nói cung chủ Ma Cung đã từng đã cứu tính mạng hòn ngọc quý của môn phái Tử Hà.
79 Tư Đồ Cảnh Diễn và Thẩm Thiển Mạch ăn ý nhìn đối phương một cái, đều nhìn thấy sự thấu hiểu và tự tin trong con ngươi đen nhánh của đối phương, khóe miệng đồng thời nở một nụ cười mị hoặc chúng sinh, hai người một đen một trắng, đều phong hoa tuyệt đại giống nhau, cùng ở bên nhau, đó là thâm tình và tín nhiệm dù có xảy ra chuyện gì cũng không thể thay đổi.
80 “Thiển Mạch tỷ tỷ ở Hoàng cung Lê quốc có quen không?” Ngôn Tu Linh ngây thơ đơn thuần mang vẻ mặt khả ái vui vẻ, con ngươi trong sáng thoạt nhìn có vẻ đơn giản, thật ra lại cất giấu thâm trầm.