21 Bách gia yến vừa trôi qua mấy ngày thì Thượng Quan Triệt liền tới phủ, nói là muốn gặp Thẩm Thiển Ngữ. "Cái gì, Thượng Quan Triệt tới? Chàng nói muốn gặp con?" Vẻ mặt Thẩm Thiển Ngữ đầy kích động cùng hạnh phúc, trong mắt lộ ra hưng phấn, lôi kéo tay Doãn U Lan nói.
22 "Tiểu thư, phòng bếp đưa điểm tâm tới. Nhìn có vẻ như ăn rất ngon nha. " Thiên Thiên cầm khay điểm tâm tinh xảo, nhún nhảy đi vào phòng, nhìn điểm tâm mà con ngươi lóe sáng.
23 Chương 23: Hủy thi diệt tích"Ngươi. . càn rỡ! Trong mắt ngươi còn có vương pháp sao? Ngươi lại dám ở đây giết người. " Doãn U Lan nghe Thẩm Thiển Mạch nói, hai con mắt cũng muốn lồi ra ngoài, vừa sợ vừa tức giận mà quát Thẩm Thiển Mạch.
24 "Năm năm không gặp Thiển Mạch rồi. Trước đó vài ngày thân thể không được, cũng không thể đi đón Thiển Mạch, Thiển Mạch sẽ không trách tam nương chứ?" Nét mặt Tô Lạc Nhạn từ ái nhìn Thẩm Thiển Mạch, trong ánh mắt còn mang theo dịu dàng.
25 Ở trong phủ Thừa tướng nhàn nhã thoải mái đã ba ngày, Thẩm Thiển Mạch cả ngày không có việc gì làm, ngược lại giúp cho chất lượng giấc ngủ của nàng được đề caoMột ngày mười hai canh giờ, một nửa thời gian nàng đều dành cho việc ngủ, chất lượng giấc ngủ muốn không đề cao cũng khó.
26 “Mẫu thân, người không sao chứ?” Thẩm Thiển Tâm đỡ Tô Lạc Nhạn từ trên mặt đất đứng dậyGiờ phút này, Tô Lạc Nhạn tóc tai tán loạn, búi tóc trên đầu cũng rớt xuống hơn nửa, gò má bên trái sưng lên thật cao, khóe miệng còn dính máu khô, trông hết sức chật vật“Ngươi còn đứng nơi này làm gì? Muốn chế giễu ta sao?” Tô Lạc Nhạn không trả lời Thẩm Thiển Tâm mà ném ánh mắt oán độc về phía Thẩn Thiển Mạch, trong mắt đã không còn vẻ dịu dàng ngày thường, có chăng chỉ là vô tận hận ý cùng tàn nhẫn“Từ nhỏ đã nhìn quen bộ dáng Tam nương dịu dàng, đột nhiên người trở nên như vậy, thật làm Thiển Mạch thấy không quen”.
27 Trong một hẻm nhỏ vắng lặng ở kinh thành, một đám sát thủ áo đen đang bao vây bốn phía, mà ở trong vòng vây của đám sát thủ là nam tử mặc hắc y. Một thân hắc y làm nổi bật lên khí chất cao quý vô song của hắn, đôi con ngươi sắc bén như chim ưng nhìn đám sát thủ đang bao vây bốn phía, mang theo vạn phần ngang ngạnh bất kham, giờ phút này môi mỏng đang mím lại thật chặt, chiếc cằm thon gầy nâng lên một độ cong cao ngạo mà lạnh lẽo.
28 "Tiểu thư, em muốn ăn kẹo hồ lô!" Thiên Thiên đi theo bên người Thẩm Thiển Mạch, hai chân nhún nhảy, ở phủ Thừa Tướng thật lâu, cuối cùng cũng có thể ra ngoài chơi rồi.
29 "Mạch Nhi của ta động tác thật đúng là nhanh. "Thẩm Thiển Mạch vừa ra khỏi phủ thái tử, đến trong một hẻm nhỏ lại bị một bóng dáng màu đỏ ngăn cản đường điKhông cần phải ngước mắt nhìn khuôn mặt của hắn.
30 Thẩm Thiển Mạch dịu ngoan đi theo sau lưng Thẩm Lăng Vân, cùng nhau đi tới phủ thái tử. Thẩm Thiển Mạch nhìn bóng lưng cao lớn của Thẩm Lăng Vân, nhếch miệng hiện lên nụ cười châm chọc nhàn nhạt.
31 Chương 31: Thượng Quan Cẩn cầu hôn"Thiển Tâm, Bát hoàng tử tới cầu hôn rồi!" Thẩm Lăng Vân nở nụ cười vui mừng. Nhưng hắn vui mừng không phải bởi vì nữ nhi của mình tìm được một vị hôn phu tốt, mà bởi vì quyền thế của hắn lại tiến thêm được một bước vững chắc.
32 "Tiểu thư. Hoàng thượng đã hạ chỉ đem nhị tiểu thư gả cho Bát hoàng tử rồi. " Thiên Thiên cầm một mâm trái cây đặt lên bàn, nói với Thẩm Thiển Mạch. "Lần này Thượng Quan Triệt sẽ sốt ruột lắm đây.
33 "Thiển Mạch không hiểu ý tứ của Tam hoàng tử. Giang sơn tươi đẹp là do đại tỷ của ta diễn tấu. " Con ngươi đen tuyền của Thẩm Thiển Mạch trong suốt, không nhìn ra là nàng đang nói dối.
34 "Được! Chỗ mẫu hậu cứ để ta đến nói, chính là Thiển Mạch cô an tâm chờ gả cho ta đi!" Thế nhưng Thượng Quan Triệt một hớp đồng ý. Hắn cũng hiểu vào lúc này phải ủng hộ bên đại tướng quân mới vững chắc không động vào được, không được bởi vì nhi nữ của thừa Tướng nhi mà phá hỏng quan hệ với đại tướng quân, nhưng mà hắn vẫn đồng ý.
35 Thánh chỉ ban hôn Thẩm Thiển Mạch cho Thượng Quan Triệt của Hoàng Thượng còn chưa truyền xuống, thì Hoàng Hậu Nương Nương đã lệnh cho Thẩm Thiển Mạch vào cung“Mạch nhi, vào trong cung mọi sự phải thật cẩn thẩn.
36 “Thẩm Thiển Mạch, ngươi đừng quá đắc ý! Ngươi cho rằng Triệt ca ca thật sự thích ngươi sao!” Diêu Nhược Thấm bị lời nói của Thẩm Thiển Mạch làm cho càng thêm tức giận, ánh mắt oán độc nhìn Thẩm Thiển Mạch, gần như muốn bật thốt lên lời phía sau rằng, hắn cũng chỉ muốn lợi dụng ngươi mà thôi!Diêu Tuyết Không trợn mắt nhìn Diêu Nhược Thấm, trên mặt thoáng qua một tia không vui, nói “Nhược Thấm, đừng có không hiểu quy củ như vậy!”“Vâng” Diêu Nhược Thấm bất đắc dĩ đáp một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch càng thêm oán độcDiêu Tuyết Không nhìn Diêu Nhược Thấm một cái, Diêu Nhược Thấm là cháu ruột của nàng, tự nhiên phải đối với nàng ta chiếu cố một chút, chỉ là vừa rồi Diêu Nhược Thấm cũng quá mức không hiểu chuyện, nếu không phải bị nàng lườm một một cái, chỉ sợ nàng ta sẽ đem mục đích của Thương Quan Triệt nói ra, đến lúc đó nếu Thẩm Thiển Mạch không chấp nhận hôn sự này thì Thượng Quan Triệt sẽ mất đi một trợ lực rất lớn“Nhược Thấm à, ngươi yên tâm, cô cô tuyệt đối không để ngươi chịu uất ức” Diêu Tuyết Không kéo tay Diêu Nhược Thấm, nhỏ giọng an ủiThế lực sau lưng Thẩm Thiển Mạch không thể khinh thường, nhưng bên phía Diêu Nhược Thấm cũng phải trấn an cho tốt.
37 Diêu Nhược Thấm thấy ánh mắt của Thượng Quan Triệt vẫn nhìn theo Thẩm Thiển Mạch không rời, không khỏi tức giận nói:"Triệt ca ca, mọi người đã đi xa! Huynh còn nhìn gì vậy!""Nhược Thấm muội muội, ta chỉ đang cảm thấy Thẩm Thiển Mạch này hơi kỳ quái.
38 Một đường ra cửa cung, Thẩm Thiển Mạch cố ý đi rất nhanh, một đường đi tới ngoại ô. Khóe miệng nở nụ cười thản nhiên, mang theo chút nghịch ngợm cùng tinh quái của một tiểu nữ nhi, Thẩm Thiển Mạch hướng về phía rừng cây sau lưng cười nói.
39 Nhị tiểu thư tướng phủ Thẩm Thiển Tâm, hiền lương thục đức, gả cho Bát hoàng tử làm chánh phi. Diêu Viễn Sam con trai của đại tướng quân, tuổi trẻ tài cao, gả cho Phiên công chúa vì phò mã.
40 Ban đêm đầu thu có mấy phần lạnh lẽo, nhưng trong cung vẫn rất náo nhiệt, hình như hoàn toàn không bị không khí đầu thu tiêu điều này ảnh hưởng, vẫn hăng say ca múa mừng cảnh thái bình.