21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người một trước một sau đi tới sân tiểu thư Chu gia, bên ngoài cũng không có người thủ, ngoài ánh sáng chiếu ra từ chiếc đèn lồng được đặt ở góc, toàn bộ sân có vẻ tối tăm!
Rốt cuộc Chu tiểu thư mới chết, thi thể cũng còn chưa hạ táng, nơi này, sẽ không ai dám tới.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Dịch: Emily Ton.
Trở lại Đông Uyển, Kỷ Vân Thư trầm mặc không nói gì, thần sắc căng thẳng, khiến người không thể nào đoán được tâm trí nàng.
23
Kỷ Vân Thư cả đêm không ngủ, đứng ở phía dưới mái hiên, vẫn luôn nhìn băng kết ở trên mái ngói.
Thật là tinh khiết rõ ràng!
Cảnh Dung đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy nàng mặc một chiếc áo khoác màu trắng làm bằng cây gai dầu, tóc búi không gập khoái lạc xuống đến bên hông.
24
Edit & Dịch: Emily Ton.
Kỷ Vân Thư bình tĩnh gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã minh bạch.
Thân mình Chu phu nhân nhẹ nhàng tiến lên, đôi tay run rẩy, khẩn nài hỏi: "Tiên sinh, rốt cuộc hung thủ giết nữ nhi ta là ai? Vì sao lại muốn làm như thế?"
"Phu nhân tạm thời đừng nóng nảy, không bằng, để tại hạ kể một câu chuyện xưa cho tất cả mọi người nghe trước.
25
"Không phải ta, ngươi nói bậy. "
Tố Vân nóng lòng phủ nhận, đôi tay nắm chặt.
Kỷ Vân Thư lôi kéo khăn tay trong lòng bàn tay, thần sắc chắc chắn: "Tố Vân cô nương, tin tưởng ngươi hẳn là biết, hoa dâu chính là vật quan trọng của người Tây Vực, cũng chỉ có nữ tử Tây Vực mới có thể thêu hai đóa hoa dâu ở trên khăn tay.
26
Chỉ thấy, Cảnh Dung một tay bảo vệ Kỷ Vân Thư, một tay chắn lại chưởng phong của người kia, đồng thời một chân đá về phía ngực người kia.
Người kia đâm sầm ở trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi!
Trước linh đường trước, một mảnh hỗn loạn.
27
Giá cắm nến thủy tinh? Cái giá cắm nến mà tiểu thư Chu gia đều thắp sáng mỗi đêm?
Cảnh Dung choáng váng, đôi mắt sắc bén loé lên một tia kinh ngạc.
28
Kỷ Vân Thư đi vào phủ từ cửa sau phía tây, vừa mới trở lại sân, đã nhìn thấy Loan Nhi đang đứng khóc lóc ở bên ngoài.
Vừa thấy tiểu thư nhà mình trở lại, mắt nhấp nháy vài lần.
29
Đi ra hành lang dài, lúc này Kỷ Vân Thư mới nhìn thấy cảnh tượng khiến người buồn nôn kia.
Chỉ thấy Vệ Dịch mặc trường bào màu xanh nhạt đang ngồi xổm trên mặt đất, trong tay nắm chặt một cây que trúc ngắn nhỏ, vốn đang viết gì đó ở trên mặt đất, nhưng bởi vì Kỷ Nguyên Chức (纪元职) cùng với Kỷ Linh Chi (纪灵芝) trào phúng mà ngừng lại.
30
Lại nghe nói rằng mình sẽ bị biến thành thức ăn cho cá, Vệ Dịch sợ tới mức ngẩn ra!
Sau đó, lui lại mấy bước, điên cuồng lắc đầu: "Đừng, đừng biến ta thành thức ăn cho cá, thịt ta không thể ăn.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kỷ Vân Thư trở lại sân, tháo hết trâm ngọc trai trên đầu, rửa hết toàn bộ bột phấn trên mặt.
32
Note:
Truyện được dịch từ một trang web của TQ.
Đã gửi email xin phép dịch.
Đây là một số thông tin từ trang web đang dịch:
+ Tác phẩm "Nữ ngỗ tác họa cốt" của tác giả Li Đa Ô được dân mạng đưa lên miễn phí để độc giả có thể thưởng thức.
33
Note: Bụng yếu không nên đọc!
Cổ họng của thi thể bị cắt ra, bắt đầu tản ra mùi hôi thối ghê tởm của da cháy hoà lại cùng với máu loãng.
34
Hai tính từ mà Kỷ Vân Thư có thể sử dụng để hình dung ông bố thực sự của mình ở thế kỷ 21, cũng chỉ có "Vô ngữ" và "Bất đắc dĩ"!
Nếu như lúc trước nàng không khăng khăng khi vào đại học, vẫn luôn kiên trì ghi danh học chuyên về tái thiết khuôn mặt người, nói không chừng, nàng đã bị chính ông bố pháp y cao cấp kia "bồi dưỡng" thành một pháp y ưu tú và biến thái.
35
Kỷ Vân Thư thực sự coi thường Cảnh Dung, nhưng không thể tưởng tượng được, võ công của Vương gia, lại lợi hại như thế!
Nàng ra sức kéo Phúc bá qua một bên.
36
Bên tai quanh quẩn giọng nói yếu ớt của Cảnh Dung.
Rõ ràng cả người đã mềm nhũn, nhưng lời nói vẫn còn cố gắng mạnh mẽ như vậy.
Hai tay Kỷ Vân Thư như muốn nổ tung, cố gắng nâng hai sườn lên, mười ngón tay căng thẳng siết chặt.
37
Nàng nheo mắt cẩn thận suy nghĩ, lập tức cả kinh!
Cũng không biết có phải xuất phát từ trực giác của nữ nhân hay không, nàng bắt đầu tìm kiếm trên thi thể của những hắc y nhân khác.
38
Lão quản gia thậm chí không nhấc mắt lên nhìn Kỷ Vân Thư, chỉ cúi đầu đi tới.
"Không biết tiên sinh tìm lão nô có chuyện gì?" Giọng nói thê lương.
39
Ánh sáng từ ngọn đèn dầu nhấp nháy yếu ớt.
Nghe thấy Kỷ Vân Thư hỏi như vậy, mắt đen của Tố Vân hiện lên vẻ kinh sợ.
"Kỷ tiên sinh, vì sao ngài.
40
Trời giá rét, tuy rằng tuyết lớn đã ngừng rơi, nhưng gió lạnh vẫn đang thổi mạnh, chui sâu vào trong thân thể, tùy ý gặm cắn, khiến toàn bộ cơ thể cảm thấy đau đớn!
Vệ Dịch được bao bọc trong một chiếc áo khoác dày màu xanh nhạt, trên cổ được quấn một chiếc khăn màu xám trắng, ngơ ngác đi tới đi lui ở trên nền tuyết trắng.