1 Agatha Christie sinh tưởng tại Devonshire nước Anh. Bà khởi sự viết văn từ chiến tranh thế giới lần thứ nhất. Trong suốt mấy chục năm cầm bút, bà đã làm cho thế giới kinh ngạc và thán phục không những về số lượng tác phẩm đồ sộ, về tài xếp đặt, bố trí các tình tiết một cách chặt chẽ, khéo léo, hay "nghệ thuật đánh lạc hướng" có một không hai - vốn là yếu tố quyết định sự thành công của một cuốn tiểu thuyết trinh thám - mà còn về nhãn quan sắc sảo tinh tế của bà về tâm hồn con người qua những xung đột, phát triển nội tâm về tính nhất quán và đột biến của hành vi con người.
2 Renisenb đứng lặng ngắm dòng sông Nile. Từ xa nàng có thể nghe thấy một cách mơ hồ tiếng hai anh trai nàng cãi vã về một vấn đề gì đó. Giọng Sobek cao và tự tin như bao giờ.
3 Khắp nơi mọi người tíu tít sửa soạn. Người ta nướng hàng trăm ổ bánh mì, quay hàng trăm con vịt, không khí đầy mùi hành tỏi và các mùi gia vị khác. Phụ nữ la hét om sòm, người này ra lệnh người kia, những người hầu chạy lui tới lung tung.
4 Imhotep lắng nghe Sobek giải thích việc bán gỗ bằng một sự im lặng có vẻ bất thường. Mặt ông đỏ lên và thái dương đập mạnh. Cái vẻ hờ hững, thoải mái của Sobek thật ra không vững vàng lắm.
5 I. Imhotep thở một hơi dài nhẹ nhõm sau khi chấm dứt những lễ nghi với tư cách là một người Tư tế. Tất cả mọi nghi thức đều được ông chăm chút từng chi tiết.
6 I Renisenb có thói quen đi đến Lăng Mộ hàng ngày. Đôi khi có Yahmose và Hori ở đó, đôi khi chỉ có một mình Hori, đôi khi không có ai, nhưng tại đây Renisenb luôn luôn có cảm giác nhẹ nhõm và yên tĩnh.
7 I Giấc mơ làm Renisenb không ngủ lại được. Nàng chỉ ngủ chập chờn sau đó và về sáng thì không ngủ được nữa. Nàng bị ám ảnh bởi một cảm giác mơ hồ, tăm tối về một tội ác sắp đến một cách cấp thiết.
8 I Ngày qua ngày, Renisenb đôi khi thấy mình như sống trong một giấc mộng. Nàng không còn cố làm thân một cách rụt rè với Nofret nữa. Có một điều gì đó về Nofret nàng không hiểu được.
9 I Renisenb bước ra mái hiên. Nàng đứng lặng một lát, mắt nhắm nghiền vì ánh nắng đột ngột của mặt trời. Nàng cảm thấy mệt lả, người run lên và mang nặng một nỗi sợ hãi không tên.
10 I Imhotep ngồi đối diện với Esa: - Tất cả bọn chúng nó đều thuật lại giống như nhau. - Giọng ông chua chát. Esa bảo: - Ít nhất đó là một điều thuận tiện.
11 I Những nghi lễ cuối cùng đã hoàn tất và những lời chú được đọc lên, vị thầy cả của đền Hathor cầm lấy cây chổi bằng cỏ he-đen và thận trọng quét căn phòng để xóa hết những dấu tay của ma quỷ trước khi cánh cửa phòng được niêm lại vĩnh viễn.
12 - Vậy đó chính là điều mà cô định nói? Điều mà Renisenb nói với Hori có vẻ là một sự khẳng định hơn là một câu hỏi. Và nàng nói thêm, trong hơi thở thì thầm, chắc chắn hơn và cũng kinh hoàng hơn: - Chính Satipy đã giết Nofret.
13 I - Con có thể thưa với cụ chuyện này một ít phút được không, thưa cụ Esa? Esa quét cặp mắt nhìn Henet đang đứng trước cửa phòng với nụ cười cầu tài trên nét mặt.
14 I Chứng thư đã được phê chuẩn xong, mọi người trong gia đình từ dinh quận trưởng trở về, một không khí vui vẻ thoải mái tràn ngập cả nhà. Ngoại lệ chắc chắn là Ipy, người mà vào phút chót bị gạt ra khỏi danh sách những người được tham gia cộng tác vì lý do còn quá trẻ.
15 I Việc tìm thấy sợi dây chuyền làm Renisenb sợ hãi cực độ. Trong một phút xúc động, nàng vội vã đặt sợi dây chuyền vào lại trong hộp, đậy nắp và buộc dây quanh nút lại.
16 I Cuộc hội ý ở tại Đền thờ đã chấm dứt. Hình thức chính xác nhất của lời thỉnh cầu đã được viết ra và sửa đi sửa lại. Hori và hai người thư quan của Đền thờ bận rộn suốt ngày.
17 I Henet lăng xăng đón hỏi Esa khi cụ bước trở về phòng: - Thế là cụ ra đi chơi ngoài trời? Cả suốt một năm nay con không thấy cụ làm vậy đấy. Trong khi nói, cặp mắt mụ không ngừng dò xét Esa.
18 Imhotep ngồi co quắp người lại. Trông ông già hơn nhiều, chỉ còn là một ông cụ còm cõi và rã rời. Nét mặt ông trông ngớ ngẩn thảm hại. Henet mang thức ăn lại và cố ép ông ăn: - Nào, nào, ngài Imhotep, phải giữ gìn sức khỏe mới được.
19 I - Renisenb, bây giờ vấn đề đã đặt hẳn ra với con, con trả lời thế nào? Renisenb ngơ ngẩn hết nhìn cha rồi nhìn anh trai. Đầu nàng đặc cứng: - Con không biết - Lời nói thốt ra từ làn môi nàng không âm sắc.
20 I Esa nặng nhọc lê bước vào phòng. Bà thấy bối rối và mệt nhọc. Tuổi già, bà nhận thức ra, cuối cùng đã báo động cho bà. Trước nay bà vẫn ý thức về sự mệt nhọc của thân xác, nhưng vì trí óc bà chưa thấy mệt mỏi.