21 Cả bọn đang có mặt ở trung tâm thành phố Vũng Tàu nơi đang diễn ra hội chợ rất lớn (chém đấy), dòng người dòng xe thay nhau qua lại, tiếng cười nói nô đùa của trẻ thơ, của cặp tình nhân đang tay trong tay, hay đơn giản là của một gia đình nhỏ đầm ấm hạnh phúc.
22 Sáng hôm sau cả bọn lên đường về nhà, ngôi nhà ấm áp của chính mình, vì hôm qua ham chơi nên tới 3h mới về tới khách sạn ngủ chưa được 1 tiếng đã phải lên xe về, cả bọn giờ như cọng bún nhũng ra hết trơn.
23 Hiện tại cả bọn đang có mặt tại bệnh viện của hắn, một bệnh viện bậc nhất với những trang thiết bị hiện tại, đội ngũ bác sĩ uy tính và có tiếng nhất trong và ngoài nước, nhưng cả bọn đang thắc mắc tại sao không phải là bệnh viện của nó mà là của hắn (thực ra bệnh viện của nó bự hơn bệnh viện này có nhiêu đâu, gấp 2 lần thôi thì phải).
24 -"Dạ phải, theo em được biết Mar chỉ là mồi nhử, là một con tốt thế mạng mà thôi. "
-"Vẫn hèn hạ như ngày nào. "
-"Em nghĩ mình manh động bây giờ là không ổn vì tạm thời anh em của chúng ta bên này không đủ, hơn nữa bọn chúng nhắm vào việc đại tỷ không có ở đây nên mới ra tay, em nghĩ bọn chúng ta chuẩn bị rất kĩ.
25 Ánh sáng mặt trời đang bắt đầu len lỏi qua những tán lá xanh mát, đua nhau tỏa nắng khắp phố phường, chim non hót ríu rít, đường phố bắt đầu nhộp nhịp, dòng người qua lại tấp nập.
26 Một tuần đã trôi qua sau tất cả. Nó vẫn không nói với bất cứ ai về chuyện đã xảy, nó chỉ biết giấu nhẹ chuyện đó vì nó biết nói ra cũng chẳng làm được gì.
27 Nó hiện tại đang ở trong phòng khách nhà Henry, ngôi nhà được trang trí theo kiểu phương tây với tông trắng làm chủ đạo khá giống nhà nó. Henry thì đang lay hoay dưới bếp pha trà cho nó.
28 Căn phòng giờ là một khoảng lặng có thể bóp ngạt bất kì ai bước vào, một cái cảm giác chẳng mấy dễ chịu chút nào.
-"Mày nói rõ cho tụi tao biết đi, rốt cuộc vì lý do gì mày không cho tụi tao xen vào chuyện này, đây có thể là cơ hội tốt, phải nói là rất tốt của chúng ta để kết thúc chuyện hai năm trước kia mà.
29 Cái ngày pama Phillip gặp tai nạn và qua đời, đối với tụi nó đó là mà tụi nó đau buồn nhất đặc biệt với Phillip, cũng là ngày bắt đầu của mọi thay đổi, mọi sống gió trong tương lai mà tụi nó không hề hay biết.
30 Vừa về đến nhà Royce lại bắt đầu lãi nhãi.
-"Anh nói em mau rút khỏi đó đi. "
-"Sao anh cứ nói hoài một chuyện vậy. Em nói rồi, dù có bất kì chuyện gì xảy ra em cũng không rời khỏi nó đâu.
31 Chap này dành riêng cho cậu và nhỏ, cho hai người họ có không gian vung đắp tình củm.
***********************************************************************
-"Cái gì?!?!?" Cậu như không tin vào tai mình.
32 Cuối cùng ngày giao dịch trong thư đã đến, tụi hắn đang chuẩn bị cho tối nay, tụi nó tuy không được phép đến nhưng vẫn tích cực chuẩn bị, nó thì đã sẵn sàng từ sớm, nó biết tụi hắn chắc chắn ở đó và tất nhiên tụi nó cũng vậy,nó biết nhưng nó có một kế hoạch cho riêng cho cả bọn, một kế hoạch phải có mặt tất cả mới có thể hoàn thành.
33 Sau khi nơi cất hàng bị phát hiện đồng thời số hàng Phillip cất công mang về bây giờ lại đang nằm trong tay tụi hắn, đó là điều mà Phillip không thể nào tin được và cũng không thể nào chấp nhận được.
34 -"Chuyện gì vậy chứ?!?!? Bắt cóc sao?!?!? Sao có thể?!?!?" Ken như không tin vào tai mình.
-"Vậy là hiểu lý do rồi. " Hắn lên tiếng kéo tụi nó về thực tại.
35 Chẳng mấy chốc cả bọn đã có mặt tại bar của nó, họ tức tốc bước vào trong vì họ biết nó đang ở đây.
-"Tory. "
-"Tao đây"
-"Trả lời đi. Giải thích đi.
36 -"Nè em đang tính làm gì vậy hả Tory??? "
Mới sáng mà nó đã bị làm phiền, mà người làm phiền nó lại là anh nó mới ghê.
-"Chuyện gì. . . ? "
-"Em còn hỏi? Chuyện bắt tay với Phillip là sao???" Royce rít lên trong điện thoại.
37 -"Phillip. . . . PHILLIP. . . KẺ NÀO. . . LÀ KẺ NÀO. . . . "Royce hét lên một cách giận dữ khi đang ôm chặt cơ thể run lên từng hồi của Phillip.
Cả bọn cũng chạy đến nhìn người anh mình vừa thương vừa hận đang ngập trong bể máu đang có hóp từng ngụm không khí.
38 Cuối cùng thì mọi chuyện của Phillip cũng đã qua. Cả bọn lại bắt đầu đến trường sau chuỗi ngày nghỉ học triền miên.
-"Các cậu rốt cuộc lại trốn ở đâu vậy hả??? Có biết là tớ phải chịu khổ như thế nào không? Lần trước cũng vậy lần này cũng vậy.
39 Cảm thấy khóc đã đủ nó cũng bắt đầu nín dần, chỉ còn tiếng thút thít nhè nhẹ cùng hơi thở ngắt quãng vì khóc quá lâu.
Nó cũng dần buông hắn ra nhưng lại không cách nào thoát khỏi vòng tay đang bao lấy mình.
40 Mọi chuyện cứ thế trôi qua từng ngày, hắn thì chăm nó từng li từng tí, nó thì thản nhiên tiếp nhận sự quan tâm của hắn, còn tụi kia vẫn hường phấn với nhau bất chấp cái nhìn đầy "thiện cảm" của nó và hắn.