21
T/g: Hôm qua sinh nhật mình định đăng nhưng lại thấy có chỗ cần chỉnh sửa nên hôm nay mới ra chap mới, Nguyễn Minh Thư hết nợ nhen, cũng sắp kết rùi, độc giả có câu hỏi tác giả sẽ trả lời><, thanks
----------------------------------------------------------------
""Nhược Linh, em mau dậy, nếu không là sẽ trễ đó"" Trần Vũ tay cầm chiếc chăn giật nhẹ, hối thúc
""Đừng giật chăn của em mà, em không ngủ là sẽ chết đó""Cô thân cuộn tròn trong chăn, gượng nhẹ lên tiếng
""Hay lắm, hôm qua ai còn nói muốn đi ngắm bình minh hả?""
""Được rồi, được rồi, là em nói được chưa, cho em 5 phút nữa đi, 5 phút thôi, nếu không là ảnh hưởng tới mạng người, mạng người a~""Cô nhìn Trần Vũ vẻ mặt đáng thương xin xỏ
""Thôi được, 5 phút đó""Anh cuối cùng vẫn thua cô, ai lại thắng nổi vẻ mặt đáng thương đó, cô thật không biết nếu không kìm được anh có thể đã bổ nhào ôm chầm lấy cô rồi
Sau một hồi, cuối cùng cô cũng phải lếch đôi chân nhỏ ra khỏi phòng, trông cô bây giờ chẳng khác gì mèo con, thân bận chiếc váy ngắn với chiếc túi xách hồng hồng bên hông, mái tóc tự nhiên buông xõa gợn nhẹ ở phần đuôi đôi mắt to tròn chớp chớp thỉnh thoảng còn lấy tay dụi nhẹ làm nó đỏ hoe
Cô cùng Trần Vũ bước ra khỏi nhà, đến bên bãi biển.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Reng, reng, reng"Tiếng chuông vang lên từ chiếc điện thoại làm cô gái nhỏ đang cuộn tròn trên giường sực tỉnh
"Alo""Lâm Nhược Linh bắt máy
""Nhược Linh, cậu được lắm, lại dám đi du lịch mà không rủ tớ"Từ bên kia vang lên tiếng ai oán, là Mai Linh, bạn thân của thân chủ
""Tớ thật không cố ý a~, oan uổng quá, lúc nào tớ cũng nhớ tới cậu nên đã mua rất nhiều đồ cho cậu mà"Lâm Nhược Linh vội thanh minh
"Xem như cậu biết điều, tớ cũng là không chấp cậu, tớ đi theo chẳng phải làm bóng đèn sao, có người đi hâm nóng tình cảm mà""Mai Linh trêu chọc
""Cậu thật là, không phải như vậy đâu, ò cậu có thích hoa hồng không, tớ thấy có một loại rất đẹp ở đây a~, tớ sẽ tặng cậu như chuột lỗi vậy"Cô vội chuyển chủ đề, thật là không muốn nhắt tới những chuyện này chút nào, càng nghĩ lại càng rối, tốt nhất là không quan tâm vậy!
".
23 Căn phòng màu hồng thân thuộc, ánh sáng len lỏi chiếc cửa sổ nhỏ, trên giường, thiếu nữ thân hình nhỏ nhắn với đôi má ửng hồng nhẹ nhàng mở con ngơi nặng trĩu.
24 Mấy ngày sau, cô cũng như thường lệ tới công ty làm việc. Từ ngày hôm đó, cô cùng Trần Vũ không có chút liên lạc nào, chỉ là cô không biết Trần Vũ đã xem tin nhắn hay chưa, có lẽ điện thoại anh bị mất hay gì gì đó, hàng tá lý do hiện lên trong đầu cô để nói rằng cô rất lo lắng cho anh.
25 Tôi tên Diệp Ân Linh, đây là cái tên mà cha nuôi đã đặt cho tôi. Sau khi bố mẹ mất, tôi và phải bay sang Mĩ để định cư, quên hết tất thảy nỗi buồn của quá khứ, bắt đầu lại từ đầu.