21 Sở Tâm Nhi và Hạ Minh ở nhà đến chiều chủ nhật lại vội vàng chào tạm biệt ông bà Hạ rồi lên tàu về thành phố A. Hai người cùng nhau ngồi trên một hàng ghế Sở Tâm Nhi tựa đầu vào vai anh thì thầm.
22 Thoáng môt cái đã đến cuối đông chỉ 8 giờ tối là ngoài đường đã vắng bóng người, giờ này Hạ Minh mới bắt đầu tan làm anh rẽ vào quán khoai nướng mua cho Sở Tâm Nhi.
23 Hạ Minh đang trong giờ làm thêm thì chuông điện thoại reo không ngừng, anh dừng công việc trong tay nhận điện thoại. Là số ở quê gọi lên Hạ Minh nhanh chóng bắt máy
"Mẹ, nhớ con sao?"
Bà Hạ nghe thấy giọng anh liền khóc lóc không ngừng
"Thằng này, sao giờ mới bắt máy.
24 Dù đã được chuyển tên lên đầu danh sách người nhận tim nhưng để có thể tìm được một trái tim thích hợp là một điều vô cùng khó khăn. Đã 3 tháng kể từ khi ông Hạ nhập viện nhưng vẫn chưa có tin tức gì về việc tìm được người quả tim cho ông.
25 Sở Tâm Nhi không biết làm cách nào mà về đến biệt thự vú Trần từ trong bếp đi ra thì thấy dáng vẻ thất thần của cô bà liền vội vàng chạy đến đỡ Sở Tâm Nhi ngồi xuống sofa đau lòng hỏi.
26 Hạ Minh lo tang sự cho bố xong liền quay trở lại trường học, Diệu Thiên bước vào lớp ngồi xuống cạnh anh quan tâm hỏi.
"Bác gái sao rồi?"
"Không sao, chỉ là thỉnh thoảng ngồi một mình rồi lặng lẽ rơi nước mắt.
27 Về đến phòng trọ Hạ Minh liền đóng chặt cửa ở lì trong phòng, anh ngồi trên mặt đất gương mặt đầy sự mệt mỏi và đau lòng. Cô nói câu dừng lại với vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt cô nhìn anh cũng không còn ấm áp như trước nữa.
28 Buổi sáng đầu tuần Sở Tâm Nhi chuẩn bị đến trường thì Lưu Hà gọi điện đến, cô vừa chải tóc vừa bắt máy "Có chuyện gì sao, Lưu Hà?"
"Cậu biết tin gì chưa? Hạ Minh nộp đơn xin ra nước ngoài rồi!" Giọng nói vội vã của Lưu Hà truyền đến làm Sở Tâm Nhi ngạc nhiên nói không nói lên lời.
29 Việc kinh doanh của Sở Thị thời gian này như đi vào ngõ cụt, nguồn vốn ngày càng cạn kiệt nhân viên thi nhau nộp đơn xin nghỉ việc. Sở Định ngồi ở bàn làm việc nhìn cổ phiếu công ty giảm đi nhanh chóng ông bực bội hất đổ hết sổ sách trên bàn xuống đất.
30 Còn ba ngày nữa là Hạ Minh ra nước ngoài anh dành mọi thời gian để ở bên mẹ nhiều hơn. Những bạn cùng phòng của Hạ Minh cũng đến giúp đỡ, hôm nay mẹ con anh làm bữa cơm chia tay với họ.
31 Sở Tâm Nhi chạy ra đến cổng trường thì tài xế của ông Sở cũng vừa đến. Tài xế nhìn thấy cô vội bước xuống chào hỏi
"Tiểu thư, ông chủ cho tôi đến đón cô về.
32 Sở Tâm Nhi ở trong bệnh viện hai tuần cuối cùng cũng được xuất viện. Ra đến cổng viện đã có xe chờ sẵn Sở Tâm Nhi mở cửa ngồi vào ghế phụ, chiếc xe lăn bánh đi về biệt thự nhà họ Sở.
33 Chỉ sau một đêm mà Nhược Lan như già thêm chục tuổi vậy, gương mặt tái nhợt đến dọa người nằm trên giường.
"Mẹ, ăn chút cháo đi".
Sở Tâm Nhi lo lắng ngồi bên giường dỗ dành bà, từ hôm qua đến giờ trong bụng bà không có nổi một hạt gạo.
34 Tề Hạo vô cùng tức giận đi vào nhà, anh bước nhanh về phía thư phòng. Người giúp việc thấy vậy vội vàng ngăn lại "Không được, cậu chủ. Ông chủ đang có khách, ông dặn không ai được phép đi vào.
35 Sở Tâm Nhi trở lại trường sau thời gian xin nghỉ phép, vừa bước vào cổng trường đã có nhiều sinh viên nhìn cô chỉ trỏ thì thầm.
Đi về ký túc xá Lưu Hà đã đợi cô ở cửa phòng, nhìn thấy bóng dáng của Sở Tâm Nhi Lưu Hà liền đi về phía cô "Nhớ cậu chết mất!"
"Cậu không cần phải ra đây đợi mình đâu" Trên gương mặt đượm buồn của Sở Tâm Nhi cố nặn ra một nụ cười.
36 Đã một thời gian dài trôi qua bệnh tình của Sở Định không những không thuyên giảm mà còn nặng thêm. Toàn bộ kinh tế trong nhà hầu như đã đem ra trả nợ hết rồi nên cũng không còn dư dả gì.
37 Đám tang kết thúc Sở Tâm Nhi dìu mẹ đã khóc đến kiệt sức lên xe, trước khi rời đi Lý Tịnh gọi cô lại "Mình biết cậu bây giờ khó khăn như thế nào nhưng cậu nhất định phải kiên cường lên, cậu vẫn còn bọn mình nữa"
Vẻ mặt mệt mỏi của Sở Tâm Nhi đầy sự cảm động, cô gật đầu "Mình biết rồi.
38 Sau khi dỗ mẹ ngủ Sở Tâm Nhi mệt mỏi đi tắm, cô mặc cho dòng nước xối vào mặt mình chỉ yên lặng đứng dưới dòng nước. Đi đến trước gương ngước mắt nhìn vào bóng dáng mình trong gương Sở Tâm Nhi bị chính bộ dạng của mình dọa sợ.
39 Hôm sau Sở Tâm Nhi nghỉ học ở nhà chăm sóc mẹ, cô lên mạng học cách nấu cháo cho mẹ. Đến khi nấu được một nồi cháo có thể tạm thời ăn được thì không biết trên tay Sở Tâm Nhi đã có bao nhiêu vết bỏng và vết cắt do dao tạo thành.
40 Cuộc sống của những người bình thường thật đơn giản nhưng đối với Sở Tâm Nhi lại không hề dễ dàng. Cô vừa phải chăm sóc mẹ trong bệnh viện vừa phải làm thêm kiếm tiền trang trải mọi việc số tiền mà công ty trả cho cô quả thực không thể đủ.