1 Chương 1Nghe tôi nói đây, tôi sẽ kể cho các bạn sự thật về cuộc đời một người đàn ông, sẽ nói với các bạn sự thật về tình yêu của y cho đàn bà, rằng y chưa bao giờ ghét họ.
2 Chương 2Vào cái ngày may mắn nhất đời của Jordan Hawley, chàng ta đã phải bội ba người bạn thân nhất của mình. Nhưng vẫn cứ vô tư, chàng ta lang thang qua phòng chơi xúc xắc của khu casino khổng lồ thuộc khách sạn Xanadu, đang tự hỏi không biết nên chơi trò gì sắp tới đây.
3 Jordan cười:- Đêm xuân hãy còn dài mà. Anh vui khi thấy hai bạn mình nghĩ rằng số tiền kia lớn lao quan trọng đến thế. Nhưng sự căng thẳng tác động lên anh.
4 Jordan ném bốn con phỉnh trắng vàng vào người hồ lì trưởng:- Biếu các bạn đấy! - Anh nói. Người chủ sòng baccarat nói với anh:- Này ông Jordan, sao ông không ngồi đây, chúng ta đếm rồi đổi toàn bộ số tiền này thành séc?Jordan nhét cái đống khổng lồ những tờ một trăm đô-la vào áo jacket, rồi những con phỉnh đen trị giá một trăm đô-la, để lại vô số những con phỉnh trắng vàng với mệnh giá năm trăm đô trên bàn:- Ông có thể đếm số đó giùm tôi! - Anh nói với chủ sòng.
5 Chương 3Thằng nhócMerlin bước ra khỏi cánh cửa kính của casino. Cậu ta thích nhìn mặt trời mọc trong khi nó còn là một cái đĩa vàng lạnh để cảm nhận không khí mát dịu đang thổi nhẹ nhàng từ các dãy núi viền quanh thành phố giữa sa mạc.
6 Chương 4Khi tôi nói với người vợ góa của Jordan rằng tên tôi là Merlin, nàng phóng một tia nhìn lạnh lùng nhưng cũng hữu nghị, không mặc cảm tội lỗi hay hằn thù.
7 Cái đầu cua Jordan nhô lên và lần đầu tiên có vẻ như anh ta quan tâm tới những gì đang xảy ra. Anh ta mỉm cười nữa, như khi bạn cười với một đứa bé đang cố làm ra vẻ khôn lanh hơn lứa tuổi của nó.
8 Chương 5Tôi không có lịch sử. Cũng chẳng nhớ mặt mũi các đấng sinh thành mình ra sao. Chẳng có ông bác, ông chú, ông cậu nào, chẳng có anh em họ hàng, chẳng biết quê hương bản quán mình ở đâu.
9 Chương 6Tôi nói với Jordan, Culli và Diane về chuyện anh tôi, Artie và vợ tôi, Vallie, đến thăm và chăm sóc tôi hàng ngày như thế nào, trong khi vợ của Artie lo chăm sóc lũ nhóc của chúng tôi.
10 Chương 8Thoát khỏi ánh sáng ban ngày ở miền Tây, chiếc phải lực cơ khổng lồ lướt vào vùng bóng tối đang lan dần của các múi giờ miền Đông. Tôi kinh sợ cái thời điểm chiếc máy bay sẽ đáp xuống và tôi sẽ phải đối mặt với Artie và anh sẽ đưa tôi về khu nhà ở Bronx, nơi vợ con tôi đang chờ.
11 Chương 9Trái với sự lo lắng quá mức của tôi, mọi sự lại diễn ra khá là suôn sẻ. Artie không truy vấn tôi về chuyện tại sao tôi đã chạy khỏi Vallie và đám nhóc.
12 Chương 10Đứng trong dãy phòng trên mái của Gronevelt, Culli nhìn trừng trừng qua những cửa sổ lớn. Ba ngọn đèn néon xanh đỏ của khu Thoát y vũ chạy dài vươn đến những ngọn núi đen thẫm bao quanh sa mạc.
13 Chương 11Bố của Vallie thu xếp cho tôi khỏi mất việc. Khoảng thời gian “hoang đàng chi địa” của tôi được tính vào thời gian nghỉ phép và nghỉ bệnh, vì thế tôi vẫn được trả lương cho cả tháng lang thang ở Vegas.
14 Thế nên tôi bèn kín đáo thi thố một “chiêu” nhỏ mà họ không thể biết được. Tôi khuyên chú nhóc vào ngành M. O. S (Military Occupational Specialty), một chuyên ngành của quân đội mà hắn sẽ được huấn luyện.
15 Tất nhiên là, có những người anh em mà bạn sẽ không yêu cầu giữ tiền hộ vì họ sẽ giữ luôn cho bạn do vì quá nhiệt tình, sợ bạn sẽ bị hư hỏng bởi tiền bạc.
16 Chương 12Khoảng gần hai tuần sau, người đại lí của tôi thu xếp một cuộc hẹn cho tôi với Tổng biên tập của tổ hợp tạp chí Everyday Magazines. Đây là một tổ hợp ấn phẩm dìm dư luận quần chúng Mỹ với thông tin và giả thông tin, tình dục và giả tình dục, văn hóa và triết lí nặng đầu.
17 Nếu ngày nào Osano chưa “phất cờ” một lần là lúc ấy ông ta còn bứt rứt bồn chồn, chưa thể suy nghĩ được cái gì cho ra hồn? Nhưng ông ta không mắc thói phô trương, không hề thích triển lãm chuyện đó cho thiên hạ thập mục sở thị.
18 Chương 13Cuối cùng tôi cũng chuẩn bị chuyến hành trình đến Las Vegas để gặp lại Culli. Đó sẽ là cuộc tái ngộ đầu tiên sau hơn ba năm, ba năm kể từ khi Jordan tự làm vỡ toang óc trong phòng mình - một người vừa mới thắng được bốn trăm ngàn đô-la.
19 Chương 14Khi tôi ra khỏi máy bay, Culli đang đợi tôi ở cửa trạm đến. Sân bay thuở đó còn nhỏ nên từ máy bay xuống tôi phải đi bộ. Người ta đang tiến hành xây dựng một cánh khác cho trạm đến.
20 Khi nhìn vào màn hình đầu tiên, tôi thấy một cậu trai mở cửa phòng mình nơi hành lang và dìu cô gái trẻ vào, với bàn tay chàng trên mông nàng. - Những chương trình tốt hơn mình có ở New York, - Tôi nói.