41 Tôi cứng đờ người lại, mọi giác quan trong cơ thể vẫn chưa thể hoạt động như bình thường. Tôi chỉ biết chăm chăm nhìn vào nhân ảnh đang ở trước mặt. Sao nàng lại ở đây, tưởng rằng nàng sẽ không nói chuyện với mình nữa chứ.
42 Sáng hôm sau tôi đang cuộn chăn ngủ ngon lành, thì thấy ai đó đang lay lay mình dậy. Thầm bực mình – “Con nhỏ chết tiệt này, mình đang ốm mà còn dựng dậy chi không biết.
43 “Hiếu đang nghĩ gì thế?” – Thùy vẫn ngồi kế bên, tay chống cằm nhìn tôi rồi hỏi khi thấy tôi đang đăm chiêu. “Một số chuyện cũ thôi, muốn quên cũng chả quên được.
44 Thứ 4 thì tôi cũng đã khá khẩm hơn xíu, nhưng mẹ Hòa vẫn ngăn cản con đường chiến sĩ học tập nên hạ lệnh cho tôi ở nhà với lý do – “Con vừa ốm xong, chưa khỏi hẳn ra ngoài mất công bệnh lại nữa.
45 10 rưỡi tối, lại là tháng 12 se lạnh nên đường phố vắng tanh. Nàng đứng đó, ánh đèn cao áp phía xa đằng sau nàng hắt lại làm khung cảnh như mờ như ảo.
46 Nàng nhìn thấy khuôn mặt đang đen lại vì. . . ngu của tôi thì bật cười. “Thôi để mình bày cho, sáng nay học Lý rồi chiều học Anh nhé?”“Thế tối thì sao?”“Tối thì.
47 “Dọn dẹp đồ đạc đi chứ, Hiếu định để bừa thế này à?”“Kệ đi, đằng nào mai cũng bày ra mà. ” – Tôi khoát tay. “Hiếu bề bộn quá. ” – Nàng nhìn tôi khẽ lắc đầu.
48 Tưởng nàng dẫn đi đâu, hóa ra là lên tút chợ Bến Thành, rồi vòng qua Hàm Nghi, hết Hàm Nghi thì lại quẹo phải rồi đi vào đường dưới chân cầu Khánh Hội.
49 Nàng đang nhìn tôi đầy lo lắng khi thấy tôi như sắp phát hỏa tới nơi. Bàn tay nhỏ bé, mềm mại đang nắm cổ tay tôi cũng hơi siết chặt lại. “Hiếu đừng như vậy nữa, mình.
50 Mở cổng rồi dắt xe vào nhà, thì tôi thấy ba đang đứng ngắm nghía mấy giò phong lan. “Đi chơi dữ quá hen chàng trai. ” – Ba nhìn tôi gật đầu rồi cười. “Dạ, cả ngày nay học mệt quá nên tối con đi đổi gió xíu.
51 Thùy: Chộ ôi. Bữa nay có người tình quá ha :”>Me: Người ta khen mà chọc hoài nha >”Thùy: Giỡn có xíu mà cáu, người gì đâu mà cộc cằn quá vậy. Me: Kệ tui.
52 Chương 52“Sao vậy? Vào nhà đi chứ. ” – Tôi thấy nàng vẫn tần ngần đứng trước cổng, đôi hàng mi thanh tú của nàng hơi khẽ cau lại nhìn tôi. “Ừm. ” – Nàng khẽ gật đầu rồi dắt xe vào.
53 “Giỡn gì kỳ vậy?” – Tôi quê độ nên bực bội, quay sang cáu gắt với nàng. “Mình giỡn mà. . . ” – Nàng nói nhỏ, nhưng môi nàng vẫn đang cố nén cười. “Giỡn vui không?” – Tôi trầm giọng xuống.
54 Nằm phè phỡn chán chê một hồi rồi tôi cũng lết xuống nhà xem có gì phụ không. Xuống dưới bếp thì thấy nàng đang nấu nướng với nói chuyện cùng bé Thảo.
55 “Ủa mà Linh đi nhà sách mua gì vậy?” – Đạp xe đến khúc đường Trần Hưng Đạo thì nghiêng đầu qua hỏi nàng. “Mình tính đi mua một vài thứ thôi. ”“Vậy thì đợi chiều đi cũng được, ai lại đi giữa trưa thế này.
56 “Hứ, thấy con gái đẹp là tươm tướp vậy đó. ” – Nàng bĩu môi nói. “Chứ không lẽ thấy con trai đẹp là tươm tướp. ” – Tôi nhún vai. “À. . . ” – Nàng khẽ nhìn tôi rồi vỗ vỗ trán, rồi nhìn tôi tủm tỉm – “Hèn gì mình thấy Hiếu thích để tóc dài, cũng có khả năng này lắm chứ.
57 “Giờ đi luôn hả?”“Chứ sao, mò lên đó cũng xa tít mù khơi. Đợi tí nữa đi thì có mà đêm mới về nhà à. ”“Hiếu có đói không? Giờ mình kiếm gì ăn rồi lên, chứ không lát hồi tận tối mới về lận đó.
58 “Cho hỏi hai bạn dùng gì ạ?” – Đúng lúc này thì có một chị nhân viên đến bàn đưa menu rồi hỏi. Tôi lấy cái menu lật xem qua một lượt, vừa xem thì đã đau đầu.
59 “Mà Giáng sinh trong này có gì vui không nhỉ?” – Sau khi nốc thêm một chén trà rồi tôi hỏi nàng. “Người ta đổ qua xóm Đạo bên quận 8 tham quan, hoặc không thì lên trên quận 1 đi dạo.
60 Sáng hôm sau lên trên lớp, đầu tôi vẫn lơ mơ về cuộc nói chuyện điện thoại với mẹ đêm qua. “Sao mẹ không gọi cho con luôn mà nhắn mẹ Hòa làm gì vậy?”“Mẹ sợ mày bận học, với lại cũng không quan trọng nên cũng không gấp.