41 CHAP 42 Lắc lắc chiếc vòng trên tay, nó cứ chăm chú nhìn vào đó mãi, _ Dễ thương thật Có jọng nói phía sau làm nó hơi jật mình theo wán tính nó vội dấu tay ra phía sau ngước mặt lên nhìn Ngân Trúc như muốn hỏi có chuyện j _ Chị ơi…… cho em coi cái chị đang đeo đi.
42 CHAP 43 _ Nhanh thôi, nhanh thôi…. . - nó vừa thổi tay vừa nói, phải rồi nó đã đợi Vương rất lâu rồi, 2 tiếng đồng hồ ngồi ở xích đu không dám nhúc nhích, nó cảm thấy người tê cóng cả lại, có phải nó wá ngốc không… vẫn đợi Vương nó tin nhất định Vương sẽ trở lại sẽ trở lại….
43 CHAP 44 Khương chăm chú nhìn mặt nó, nếu như lúc đó Khương không buông tay ra có lẽ nó sẽ không nằm ở đây rồi, nhẹ vuốt lên mặt nó Khương thấy đau lòng hơn…….
44 CHAP 45 _ Tại sao đưa tôi một đống công việc thế này, đã nói với các người là khi không có tôi thỳ phải chek mail cho tôi sao?- Ngân Trúc nổi nóng với thư kí _ Tôi xin lỗi, tôi không nhớ….
45 CHAP 46 Ngồi thừ nhìn ra ngoài nó cảm thấy trong lòng nhớ một ai đó, rất muốn gặp người đó, cảm jác này chưa bao jờ đến với nó lần nào, nó nhớ lúc Vương dẫn nó đi đến khu phố cổ, lúc Vương cõng nó ngoài trời mưa và cả lúc nó nhìn Vương trên cánh đồng hoa mặt trời nữa…….
46 CHAP 47 Tại Lus Nhìn Khương chằm chằm như đang chờ đợi câu trả lời, tại sao nó lại ở nơi ồn ào này với bọn họ, nó đâu có wen bik ai đâu ngoại trừ Vương và Khương, nếu nó bik như zậy nó đã không nhận lời mời của Khương rồi, không khí yên ắng bao trùm khắp chỗ nó, mọi người đều không bik nói j với nhau … im lặng là vàng mà.
47 CHAP 48 Nó và Khương đã đi dọc hết con đường này bao nhiêu lần nó kũng không nhớ nổi. Khương nhìn nó một lát, rồi đứng lại đưa nó ngồi xuống bậc thang trước cửa nhà đang đóng.
48 Chap 49 Đung đưa chân, jờ nó cảm thấy thoải mái rồi, miệng nó vừa cầm hộp sữa vừa ngân nga bài ca nào đó, không hiểu sao ở bên Khương, nó dần không là nó nữa, có chút vui, có chút bình an và có cả cảm jác được bảo vệ nữa.
49 CHAP 50 _ Nếu Vương có chuyện j tôi nhất định không tha cho cô…. . - Nguyệt Anh trợn mắt nhìn nó. Phải, là nó sai khi nó không trả lời Vương… nhưng chuyện Vương đỡ cho nó… nó thật sự không biết, nếu biết cho dù có chết nó cũng không muốn chuyện đó xảy ra… Ngồi trong phòng chờ… lòng nó bắt đầu thắt lại… nó không muốn không muốn chuyện này xảy ra đâu… nếu được làm ơn đừng để Vương có chuyện j… Người nó co rúm lại nó muốn ai đó đỡ lấy nó lúc này… nếu không nó sẽ ngã xuống mất… Làm ơn có ai đó….
50 Chap 51 Gió gầm gừ thốc mạnh vào trong nhà…. luồng jó như jữ tợn cuốn lấy mọi thứ lên…. Bà dì vẫn treo lơ lửng trên không… mặt bà tái lại… dường như không tin nổi mình đang bị jành bởi 2 thánh nữ… ai đó cứu bà với… Nhìn Thanh thay đổi… bà Đoàn cảm thấy sợ hãi với con người trước mặt… bà không muốn con bà như zậy… bà không muốn thấy nó jống như kẻ jiết người như thế… thà là kêu bà đi chết còn hơn… Bà bất chấp lao tới ôm nó… vừa khóc bà vừa nói _ Dừng lại đi Thanh ơi… dừng lại đi con….
51 Chap 52 _Ê. . mấy bà có tin j không… gần 2 tuần rồi không thấy Vương đến trường nghe nói là nhập viện rồi á. - Vy ngồi nói với đám tụi nó. _ Nghe rồi… tin hot đó ai mà chả biết….
52 CHAP 50 _ Nếu Vương có chuyện j tôi nhất định không tha cho cô…. . - Nguyệt Anh trợn mắt nhìn nó. Phải, là nó sai khi nó không trả lời Vương… nhưng chuyện Vương đỡ cho nó… nó thật sự không biết, nếu biết cho dù có chết nó cũng không muốn chuyện đó xảy ra… Ngồi trong phòng chờ… lòng nó bắt đầu thắt lại… nó không muốn không muốn chuyện này xảy ra đâu… nếu được làm ơn đừng để Vương có chuyện j… Người nó co rúm lại nó muốn ai đó đỡ lấy nó lúc này… nếu không nó sẽ ngã xuống mất… Làm ơn có ai đó….
53 Chap 51 Gió gầm gừ thốc mạnh vào trong nhà…. luồng jó như jữ tợn cuốn lấy mọi thứ lên…. Bà dì vẫn treo lơ lửng trên không… mặt bà tái lại… dường như không tin nổi mình đang bị jành bởi 2 thánh nữ… ai đó cứu bà với… Nhìn Thanh thay đổi… bà Đoàn cảm thấy sợ hãi với con người trước mặt… bà không muốn con bà như zậy… bà không muốn thấy nó jống như kẻ jiết người như thế… thà là kêu bà đi chết còn hơn… Bà bất chấp lao tới ôm nó… vừa khóc bà vừa nói _ Dừng lại đi Thanh ơi… dừng lại đi con….
54 Chap 52 _Ê. . mấy bà có tin j không… gần 2 tuần rồi không thấy Vương đến trường nghe nói là nhập viện rồi á. - Vy ngồi nói với đám tụi nó. _ Nghe rồi… tin hot đó ai mà chả biết….
55 Chap 52 (tt) _ Anh còn jả vờ không biết người như anh tôi mới lần đầu gặp, tránh ra để tôi đi. Như bước mạnh lướt wa Phong, nó chạy thật nhanh về lớp không muốn nghĩ nữa, không muốn liên wan đến Phong nữa… _ Như bà có sao không?- nó chặn Như lại _ Thanh hả… tui không sao… _ Uhm … zậy thì mình về lớp đi bọn họ đang đợi á _ Oh.
56 CHAP 54 Bỏ ra ngòai, tâm trạng Vương đang rất tồi tệ , khi nói với nó điều đó xong Vương cảm thấy rất khó chịu, có thứ j đó nuối tiếc, cũng có thứ j đó hối hận… “ Là cô ta sai… đã sai còn không thừa nhận, mày không nên wan tâm loại người như zậy”- suy nghĩ trong đầu Vương làm cho Vương thấy thoải mái hơn.
57 CHAP 55 Nó vẫn im lặng nhìn ra ngòai khung cửa sổ, nó muốn tìm cảm jác yên bình ở đâu đó wanh đây. Khương nhìn nó mà cảm thấy nao lòng, chẳng lẽ Khương không thể làm j để nó có thể trở về như trước sao? Nó tựa như bong bóng xà phòng có thể bị bể bất cứ lúc nào.
58 CHAP56 Chân Vương đang dần dần bước ra phía trước trong con mắt hỏang sợ của nhiều người. Vương cũng không thể điều khiển được bản thân, chỉ biết trợn mắt thật to nhìn dòng người phía dưới, chỉ cần 1 chúc nữa thôi, Vương sẽ phải tan xác ở dưới đó.
59 CHAP 57 _ Em bình tĩnh lại đi, dù em có nói j, anh cũng không thể wen em- Khương vẫn lạnh lùng nói Nguyệt Anh. Nhếch môi nhìn Khương, Nguyệt Anh đưa điện thoại ra, tấm hình trong điện thoại khiến Khương dường như phát điên lên _ Em… _ Nếu anh không nhận lời em, em đảm bảo chỉ trong ít phút nữa, hình anh hôn Thanh sẽ được phát tán với tốc độ nhanh nhất, anh có thể không nhận lời nhưng anh không nghĩ đến Thanh sao? Nếu như Thanh biết được hành động này của anh, cô bé sẽ phản ứng như thế nào.
60 CHAP 58 ( Chap này hơi thiên về Như. . . tại tác jả thích nhân vật Phong wá chịu không được >" Như còn nhớ rất rõ, lần đầu tiên Phong nói thích cô… lúc đó tim cô đập rất nhanh… rất nhanh mặc dù đã wen nhau gần 3 năm rồi.