21 CHAP 22 Nước trong miệng nó xém phun ra khi vừa nghe hắn nói. Chớp mắt liên tục nhìn hắn, nó chép miệng một hồi rồi khuôn mặt đanh lại nhìn hắn với đôi mắt sắc lạnh nhất.
22 12p. m tại sau sân vườn nhà lão ja Mặt trăng tròn hơn thường ngày, làm lộ rõ vầng sáng jữa bể bơi sau nhà, từ hầu tớ cho đến người cao nhất cũng đứng thành 2 dãy xung wanh hồ để chuẩn bị nghe lệnh lão ja.
23 CHAP 24 Nó từ từ way đầu lại, đôi mắt nó híp lại rồi díu ra pha chút hoảng loạng, nó nhìn thấy một người đang bị trói nằm vật xuống nền nhà, mái tóc đen ướt sũng cộng thêm đôi mắt đờ đẫn nhìn nó như muốn nói, trông hắn thật tội nghiệp nhưng dũ có bị thay đổi như thế nào nó cũng nhận ra đó là Khương người có khuôn mặt rạng ngời lúc nào cũng cười và cả đôi mắt biết nói nữa.
24 CHAP 25 Nó lết đến trường với cái đầu đau buốt vì hơi lạnh. Tay nó đấm liên tục lên trán, bây jờ nó chỉ muốn nằm ở lấy cái j đó đập vỡ đầu ra cho xong.
25 CHAP 26 Lần đầu tiên nó thấy hắn đau khổ zậy, địng bụng là ra chào hỏi hắn rồi về ai ngờ lại nhìn thấy hắn đang gục mặt xuống dưới sàn. Hắn mà cũng có lúc như zậy sao? Nó cứ tưởng hắn lạnh lùng, tàn ác và có lúc hơi vô duyên nữa, vậy mà người nó nhìn bi jờ hoàn toàn khác so với trí tưởng tượng của nó nhiều, nếu nói ra, có lẽ nó thích Vương lúc trước hơn hay bắt nạt hay càu nhàu và hay vô duyên nữa trông hắn chả jống hắn chút nào.
26 CHAP 27 Thành phố vào noel đẹp thật, tuy nó không thích noel cho lắm nhưng đi với Khương như thế này, thỳ mọi thứ xung wanh nó đều mờ mờ ảo ảo, nó thấy mọi nơi ánh đèn chỗ nào cũng chiếu, chiếu trên đường, trên khắp toà nhà, và cả trên khuôn mặt Khương nữa, ánh sáng chiếu mỗi lúc mỗi rõ và càng lúc nó càng thấy thích nhìn Khương đến lạ lùng.
27 CHAP 28 Mưa lất phất rơi trên con hẻm nó đi, nó nhìn thấy mưa rõ hơn wa ánh đèn phản chíếu xuống đường, khu này vắng vẻ wá nhưng không hiểu sao nó không hề sợ, nó ít khi nào đi một mình vào ban đêm lắm nhưng jờ khi đi bên cạnh Vương thì không hiểu sao nó lại thấy nhẹ lòng hẳn, liếc nhanh nhin Vương rồi lại nhìn về phía trước.
28 CHAP 29 Vương đứng dưới nhà nó một hồi rồi định way đầu đi thì đầu Vương cảm thấy đau buốt, tay Vương xoa nhẹ lên đầu rồi dựa vào tường _ Đau wá…. chắc là dầm mưa nên đau đầu wá……- Vương vò lấy tay vò đầu thật mạnh Vương thấy xung wanh toàn màu trắng, trắng wá đến nỗi Vương không thấy j cả, mắt Vương díu lại giãn ra , chân Vương dường như không chịu đựng được sức nặng của thân thể và Vương khuỵa xuống.
29 CHAP 30 _ Bác Lý đưa anh ta lên phòng dùm tôi đi- nó lạnh lùng nói Liếc đôi mắt về phía bà dì, nó kính kẩn cuối đầu chào mọi người rồi bỏ lên phòng.
30 CHAP 31 _ Ê cái mới nãy mình thấy là nhìn nhầm hả mày? _ Tao không biết nữa, hình như là nắm tay đó _ Nắm j mày ơi, Vương ghét nó muốn chết nghĩ sao nắm tay zạ? _ Đúng rồi đó, hôm bữa tao còn thấy Vương tát nó mà.
31 Chap 32 Nó không biết đây là lần thứ mấy Vương lôi nó ra như zậy rồi, nó thật không muốn làm chuyện để ý đến zậy đâu, jựt tay Vương ra , nó cau mày nhìn Vương một cách khó chịu _ Đừng làm zậy nữa được không, sao lúc nào anh cũng lôi tôi ra bằng kiểu đó thế.
32 Chap 33 Ôi trời ơi, bị Vương lôi vòng vòng hết nơi này đến nơi khác, cái đầu nó như muốn nổ tung ra. _ Chạy từ từ thôi, tôi mệt lắm rồi – nó zừa chạy zừa thở dốc nói _ Đi chậm sẽ hết chỗ đó, nhanh đi.
33 CHAP 34 Tâm trạng nó bắt đầu lo sợ, sợ rằng Vương sẽ có chuyện j, sợ rằng nó sẽ không nhìn thấy Vương nữa, sợ rằng …. Nó cũng không biết bản thân nó đang lo lắng cho điều j nữa, đầu nó hoàn toàn trống rỗng.
34 CHAP 35 _ Hai anh chị dùng j?- nhân viên phục vụ nhìn nó và Vương hỏi _ Cho tôi café đen không đường- Vương lạnh lùng nói _ Cho tôi ly socola nóng.
35 CHAP 36 Sờ nhẹ lên môi nó, không hiểu sao Vương lại muốn một lần nếm thử vị ngọt trên môi nó, đầu nó khẽ lắc lư, Vương vụt tay lại, nếu như một chút nữa thôi không biết Vương sẽ làm j nó nữa.
36 CHAP 37 7. 00 am tại lớp học của nó _ Ê mấy bà nghe tin j chưa?- Như hỏi đám nó _ Sao , sao chuyện j?- Mi chen miệng zô hỏi _ Chậc, chậc, đúng là thông tin chậm, nghe nói lớp mình chuẩn bị có người mới á- Như khoanh tay nói _ Xời, tui tưởng cái rì? Chuyện này ai chả bik đợi bà nói chắc tới tết mới bik wá- Vy chèm chẹp miệng nói _ Ủa? zậy tui hố hả ta? Nhưng mà người này là trai hay gái? _ Không bik nghe đồn là con zai, đệp zai lúm á- Ánh chống cằm nói _ Sao tui nge là con gái mừ, xấu xí lắm- Mi nói Cộp cộp _ Cả lớp trật tự, ồn ào wá đó- cô chủ nhiệm đập cây thước lên bàn- hôm nay lớp ta có bạn mới, vào đây đi em- vừa nói cô vừa ngoắc tay ra ngoài Nó ngơ ngớ nhìn lên bục jảng, bik là hôm nay Ngân Trúc đến lớp học nhưng nó cũng phải công nhận, wen bik Ngân Trúc lâu zậy, bik là nhỏ em họ rất dễ thương, nhưng khi Ngân Trúc bước vào lớp, làm cho mọi người và cả nó cũng phải ngỡ ngàng, xinh thỳ khỏi nói, nhưng đặc biệt lại mang vào lớp hương vị mùi thanh và hơi the của bạc hà, mái tóc ngắn tinh nghịch và 2 má lúm đồng tiền nữa.
37 Chap 38 _ Tôi ngồi đây được không- Khương mỉm cười nói zới bàn nó Còn nó vẫn ngồi way lưng với Khương, nó không bik đối diện ntn nữa. Tốt nhất là coi như chưa có j xảy ra, zậy là hay nhất, tự trấn an mình nó trở lại với dáng vẻ bình tĩnh đến lạ thường, NT vẫn không wên chú ý nó, tuy có chút khó hiểu nhưng với năng lực hiện jờ của NT thỳ việc j cũng dễ dàng hết.
38 Chap 39 OH BABY won't you open your heart How were you let me inside to your heart Account miss out be true Account miss out be good I'll never let you down …….
39 Chap 40 _ Chị Thanh à, chị Thanh…. - Ngân Trúc cố lay người nó zậy Đầu nó lại thấy buốt lên nữa rồi, hình như có ai đang kêu nó dậy thì phải nhưng ai mới được, miệng nó thốt không ra tiếng, sao nó cảm thấy có cái j đó mềm mềm , nhẹ nhàng thật nó muốn dựa vào người đó mãí.
40 CHAP 41 _ Ê đi xuống căn tin thôi- Đan nói với Phong và Vương _. . . . . . . . . Vương không nói j, nghĩ đến xuống kăn tin là là lại nhớ về ngày hôm wa, không bik nhỏ đó ntn nữa… _ Mày đang nghĩ j?- Phong vỗ vào vai Vương hỏi _ Không có j, đi ăn đi.