61 -Nô, chở Mon về nhà nha, sắp thi cử tới nơi rồi. -Thôi, ở một mình không yên tâm. -Năn nỉ á, ở đây có Nô quậy lắm học không được, phải về nhà yên tĩnh mới học được.
62 Ăn uống no nê, nó với Quốc An tay trong tay trở về, chợt bất ngờ ở đâu xuất hiện trước mặt một tên con trai làm cả hai đứa hết hồn. -Tắng tắng tắng tăng, hết hồn chưa hả? -A, là ông thật sao hả? Khỏi phải nói, sự xuất hiện bất ngờ của Hoàng lằm nó và Quốc An ngạc nhiên cỡ nào, nó sung sướng muốn chảy nước mắt.
63 Dọn dẹp xong, Quốc An bế nó về phòng ngủ. Có chút rượu, nó cứ cười hoài không dứt, miệng lẩm ba lẩm bẩm mấy cái gì đâu không. -Hôm nay tôi vui lắm. hì hì.
64 Đến dự tiệc đính hôn Hoàng và Ngân, nó trang điểm nhẹ nhàng khoác tay Quốc An bước vào. Đúng là con nhà kinh doanh lớn, toàn là những người giàu có và sang trọng.
65 Sinh nhật Quốc An, nó thức mấy đêm liền để may hai con Doremon và Nobita bằng bông thật xinh đẹp, còn làm một cái bánh kem cực kỳ công phu, tuy không được bắt mắt lắm nhưng cũng là tâm huyết cả tháng nghiên cứu trên internet rồi.
66 Hôm nay, nó đến văn phòng tìm Duy Minh, phải hỏi cho ra lẽ vì sao lại có thể nợ bên Minh Việt nhiều như vậy. -Em tìm anh có việc gì sao? Hắn bất ngờ vì sự xuất hiện không báo trước của nó.
67 Thức dậy không thấy nó đâu Quốc An chạy qua nhà tìm. Vừa bước ra khỏi cửa thang máy, đập vào mắt cậu là cảnh tượng nó với Duy Minh đang hôn nhau trước cửa nhà.
68 Thức dậy với cái đầu nặng trĩu, hắn nhìn xung quanh cố nhớ những việc xảy ra tối qua. Quần áo vương vãi khắp nơi, gương mặt trắng bệch còn đọng nước mặt của nó làm hắn đau lòng, không ngờ mình lại có thể làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy.
69 -Tôi đưa bà về. Hoàng không còn nhận ra ở nó nét vô tư hồn nhiên ngày nào nữa, mà thay vào đó là sự u buồn chôn sâu trong lòng không thể chia sẻ cùng ai, thân hình mảnh mai yếu đuối của nó tưởng chừng như một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay đi.
70 Anh sẽ tốt mà, sẽ tìm người mới quan tâm và hạnh phúc Anh sẽ tốt mà nên rồi nỗi đau sẽ qua nhanh mà thôi Những kỉ niệm này em xin gửi lại nơi tim. Nhớ khi xưa đôi mình hẹn hò quen nhau Quán xá quanh ven đường ngập màu yêu thương Em đã ôm anh ngại ngùng Đan tay vòng qua lưng, tựa đầu ấm áp.
71 -Sao hôm nay cậu lại muốn gặp bà ấy thế? Hoàng thấy lạ sao tự dưng Quốc An lại gọi điện thoại nhờ mình dẫn đến chỗ ở của Thiên Anh , không lẽ có chuyện gì sao.
72 -Anh là đồ khốn, đây là hạnh phúc mà anh mang lại cho cậu ấy sao? Không kiềm lòng được, Quốc An tức giận đấm vào mặt hắn. Hắn vẫn không phản ứng, ánh mắt thất thần đỏ hoe đầy đau khổ.
73 Thế là hàng ngày Quốc An đều ở cùng nó trong phòng bệnh, căn phòng yên tĩnh chỉ nghe mỗi mình cậu nói chuyện nhưng cậu tin rằng một ngày nào đó nó sẽ nghe thấy và tỉnh dậy.
74 -Nó nhìn quanh căn phòng trắng toát, hình như mình đã ngủ rất lâu rồi thì phải. Rõ ràng đã uống rất nhiều thuốc sao lại không chết? Nó đưa tay rờ lên bụng, như hiểu được điều nó nghĩ, Quốc An nhẹ nhàng giữ chặt tay nó lại.
75 Ba người đang hàn huyên tâm sự thì Quốc An đẩy cửa bước vào. Hoàng nhanh miệng: -Mới nhắc đã xuất hiện rồi, sau này cậu chết chắc linh lắm đây. Bọn tôi về trước, giao bà ấy lại cho cậu đó.
76 Về nhà, nó sướng như tiên, ăn uống làm cái gì cũng có người phục vụ tận tình. -Mon ơi, ăn cháo thôi. Quốc An bưng tô cháo còn nóng hổi lên. Nó hơi sợ, lỡ mùi vị giống lần trước nữa chắc tiêu.
77 Quốc An đưa nó về thăm mộ ba mẹ. Đã lâu lắm rồi không về, cỏ đã phủ xanh cả lối đi. Nó nhớ ba da diết, nhớ những lần ba nghiêm khắc sửa trị, nhớ những lằn roi khi ba phạt, những lúc đó đằng sau cánh cửa nó thấy ba ôm hình mẹ mà khóc.
78 Nó bắt đầu đi học trở lại, còn Quốc An thì cứ càu nhàu mãi. Tối đến gối đầu lên chân cậu xem phim, Quốc An thủ thỉ vào tai nó. -Em đừng đi học nữa, học nhiêu đó đủ rồi, anh nuôi nổi mà.
79 Ngồi đối diện với Duy Minh, nó không dám ngẩng mặt lên nhìn, nó sợ những tổn thương trước kia lại làm tim đau một lần nữa. Quốc An nhẹ nhàng nắm tay nó, cậu hiểu cảm giác sợ hãi này, hiểu những ám ảnh ngày xưa vẫn còn tồn đọng trong ký ức nó.
80 Hai đứa vừa ngồi trên bãi cỏ vừa ngắm những con diều với đủ thứ màu sắc trên bầu trời. -Nô nè, sao chẳng ai bán diều hình Doremon nhỉ. Nó lúc nào cũng có những câu hỏi mà khoa học cũng phải bó tay.