101 Trong mắt hắn, chỉ cần hắn muốn giết, vẫn chưa có người không thể giết. Tuyết Linh Nữ này đã chọc giận hắn, mấy lần gây phiền phức cho hắn, còn muốn giở trò lừa gạt hắn, làm sao hắn có thể lại để cho nàng ta sống sót?Đối với Hàn Chỉ, chỉ cần là người chọc đến hắn đều luôn không có kết cục tốt.
102 Đóa Đóa vội vàng che mắt, một lúc lâu sau mới dám lén nhìn bên ngoài từ giữa kẽ tay. “Hì hì, tiểu công chúa, có thúc ở đây, con sẽ không xảy ra chuyện gì đâu” Vì sợ Đóa Đóa nhảy tới nhảy lui, Diệp Khuyết vẫn luôn giữ chặt tay con bé.
103 “Ngươi qua đó bằng cách nào?” Vân Liệt Diễm sửng sốt, mặc dù biết Hàn Chỉ rất mạnh nhưng nàng vẫn chưa đoán được cách hắn sẽ làm. “Nàng cứ ở đây, ta đi xem một chút rồi trở lại” Hàn Chỉ cho Vân Liệt Diễm ánh mắt trấn an.
104 Nếu cứ tiếp tục như vậy khẳng định không phải là cách hay. Nơi này là sa mạc hoang vu không có kẻ địch, cho nên bọn họ cứ không ngừng tấn công cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
105 Vân Liệt Diễm cảm thấy vô cùng may mắn, nếu như lúc nãy bọn họ không dừng lại thì chỉ sợ đã gặp bất trắc. Đầm lầy tuy không hề giống với sa mạc nhưng chúng có chung một đặc điểm, bão cát sa mạc có thể chôn sống hoặc cuốn người đi mà đầm lầy thì lại nuốt chửng người không chút lưu tình.
106 Sau khi Vân Thiểm Thiểm rời khỏi kinh thành mới nghe thấy một tiếng kêu yếu ớt: “Ca ca…”Khóe miệng Vân Thiểm Thiểm co rút, bị hù cho thiếu chút nữa đã ngã đập đầu.
107 Đợi đến khi Ngân Linh Nhi đi rồi, Vàng mới chui đầu ra từ chiếc túi đặt bên cạnh. Móng vuốt nhỏ cào cào vào người Vân Thiểm Thiểm, gọi: “Ca ca! Ca ca!”Vân Thiểm Thiểm trở mình, ném Vàng sang một bên, quát: “Đừng phá, để ta yên tĩnh một lát!”Vân Thiểm Thiểm thật sự rất mệt mỏi, tuy tỉnh táo nhưng vẫn cảm thấy không có sức lực.
108 “Ca ca! Ca ca!” Vàng nhìn thấy Vân Thiểm Thiểm sắp bị nhện khổng lồ nuốt sống liền bất chấp tất cả, vô số kim loại bay ra, điên cuồng cắt vào tơ nhện.
109 “Sư phụ, người cứ yên tâm!” Vân Thiểm Thiểm nháy nháy mắt với lão. Thật ra có người làm bạn cũng không tệ, từ lâu hắn đã muốn có một muội muội rồi, đáng tiếc mẹ lại không có lực để làm thỏa mãn nguyện vọng của hắn.
110 “Ha ha! Cho nên ta mới nói, Thiểm Thiểm à, ở nơi đó, bất luận là người nào cũng không thể lưu tình, cho dù là người thân của con cũng có khả năng sẽ đâm một dao sau lưng con.
111 “Thiểm Thiểm!” Ngân Linh Nhi kinh hãi kêu to ra tiếng. Thân thể Vân Thiểm Thiểm như diều đứt dây, bị đánh bay rất xa. Bên này, Long Nham cũng nhịn không được mà liếc nhìn Vân Thiểm Thiểm bằng ánh mắt phức tạp.
112 Đến lúc chính thức đặt chân vào đại lục Thần Chi, đám người Vân Liệt Diễm mới chân chính cảm nhận được sự khác biệt lớn lao của nơi này. Lúc này, bọn họ đang đứng giữa đường lớn.
113 Đại hội tuyển chọn thành chủ?Vân Liệt Diễm đột nhiên cảm thấy có hứng thú. Đại lục Thần Chi không có quân vương, cho nên trong mắt dân chúng ở đây thì người có quyền lực nhất ngoại trừ bát đại gia tộc ra thì chính là thành chủ.
114 Đoá Đoá đi vào phòng, nhìn xung quanh một lượt, xác định không có người mới leo lên giường, buông màn xuống. “Cổng Minh Giới, mở!” Đoá Đoá niệm một câu, mười ngón tay xoè ra.
115 Vân Liệt Diễm nhớ Hàn Chỉ từng nói rằng chiếc nhẫn này không nhận chủ nhân, cho nên ngay từ đầu nàng đã không có tính toán chuyện nhỏ máu nhận chủ. Nàng chỉ tò mò không biết chiếc nhẫn này có cái gì đặc biệt, rõ ràng cảm thấy bên trong có một nguồn năng lượng rất lớn nhưng tại sao thoạt nhìn vẫn thấy bình thường như vậy.
116 Đại hội tranh cử chức vị thành chủ. Ngày hôm nay tuyệt đối là ngày náo nhiệt nhất của thành Hỏa Quý trong suốt ba năm qua. Cao thủ trong thành đều chạy tới quảng trường trung tâm để tham gia đại hội tranh cử ba năm một lần này.
117 “Ngươi mới là con nuôi! Cả nhà ngươi đều là con nuôi!” Đóa Đóa tức giận trừng mắt với Vinh Hình, sau đó từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống “Ô ô ô… Thúc thúc thối tha, các ngươi ức hiếp ta, ta không phải là con nuôi mà! Ta là con của cha mẹ, ta thật không phải là con nuôi mà…”Vinh Hình bĩu môi, không phải con nuôi thì không phải là con nuôi, còn khóc lóc cái gì!“Tử Mộ, huynh khoan hãy tin lời con nhóc này.
118 “Đói bụng không? Thúc thúc đưa con đi ăn nhé!” Tử Mộ nhìn Đóa Đóa, nhẹ giọng nói. Đóa Đóa cũng nhìn Tử Mộ. Thật ra vị thúc thúc này cũng không quá xấu, ít nhất hắn cũng không tổn thương nó và mẹ.
119 Vân Liệt Diễm hô to trong sân lớn, chỉ chốc lát sau đã có không ít người chạy đến bên này. “Liệt Diễm, có chuyện gì vậy?” Tử Mộ là người đầu tiên chạy đến.
120 Chẳng lẽ nàng thật bị lời nói của hắn dọa sợ?Vinh Hình không khỏi nghi hoặc nhìn chằm chằm Vân Liệt Diễm. Rốt cuộc, nàng cũng chỉ là một nữ nhân bình thường!Mọi người đều nghĩ có thể được bát đại gia tộc chọn lựa đợt huấn luyện là một chuyện vô cùng quang vinh, nhưng chỉ những người đã trải qua huấn luyện chân chính mới biết được khổ sở của nó.
Thể loại: Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 14