61 (1) Phối ngẫu: ý chỉ người hoặc vật kết đôi với nhau dựa trên quan hệ về mặt sinh học, ngày nay từ này thường được dùng để chỉ vợ hoặc chồng. Tuy nhiên dưới góc độ của yêu quái, từ này có ý nghĩa thiên về ý đối tượng giao phối hơn.
62 Liễu Triêu Hoa khẽ nhíu mày nhìn hắn, khóe miệng nàng hơi nhếch lên một nét cười không rõ ý tứ: “Ngươi cảm thấy ta có thể đi theo ngươi sao?” vừa nói một tay nàng vừa chỉ chỉ chân của mình.
63 Sa La hơi nheo mắt lại, khóe mắt cong cong một đường lóe lên một tia sáng sắc bén, hắn dùng ánh mắt vô cùng có lực xuyên thấu suy nghĩ của đối phương quét lên người Liễu Triêu Hoa từ trên xuống dưới.
64 Viên Viên lúc này cảm thấy rất sốt ruột, nhìn thấy ca ca mình lần này lại sắp làm hỏng chuyện, nó vội vàng đẩy lũ yêu quái ra để đứng lên phía trước: “Ta vẫn còn nữa!”.
65 Hắc Miêu cười mà như không cười vuốt ve chòm râu của mình, tỏ vẻ ý tứ sâu xa nói: “Không, những thứ này là danh mục sính lễ. ”, nó vừa dứt lời, ngay cả những trưởng lão từng thấy qua những chuyện lạ thường trên đời cũng không khỏi cả kinh.
66 “Ta có thể mở miệng nói chuyện hay sao chứ!”, Liễu Triêu Hoa vừa đưa hai tay ôm lấy cổ họng của mình thì đã bị Sa La túm lấy, kéo cao lên quá đỉnh đầu nàng.
67 Nam thanh niên nhìn Đoàn Đoàn cười một tiếng: “Ôi, vật nhỏ, lão phu đã sớm không ăn thỏ nữa, chuyển qua ăn gà rồi!”Đoàn Đoàn bị dọa mà run lên, loảng xoảng một tiếng, chén trà liền rơi trên mặt đất.
68 Sa La ung dung đưa tay liền chặn lại “hung khí” đang bay thẳng về phía mặt mình, một tay hắn ôm cái gối trong ngực, bộ dạng cực kỳ giống trượng phu bị thê tử đuổi ra khỏi cửa phòng.
69 “Đi gọi điện hạ của các ngươi đến đây. ”, mặc dù đã cố gắng kiềm nén nhưng lời nói của Liễu Triêu Hoa đã lộ rõ vẻ nghẹn ngào. Viên Viên hoảng hốt, nó sợ nếu Sa La nhìn thấy bộ dạng Liễu Triêu Hoa như vậy nhất định sẽ trách tội xuống dưới, đến lúc đó không biết sẽ phạt ai.
70 Sa La nhíu mày, một lần nữa khẳng định rằng nữ nhân là một loại động vật không thể nói lý lẽ, toàn nổi giận vì những chuyện không thể giải thích được.
71 Ánh mắt Liễu Triêu Dương gắt gao nhìn Liễu Triêu Hoa, bên tai nàng là giọng nói chậm rãi xen lẫn ý cười của muội muội: “Vậy thì đã sao?”. “Vậy thì đã sao?”.
72 Liễu Triêu Hoa thật sự không chịu nổi nữa mới hung hăng nện lên tấm lưng rắn chắc của hắn, cắn mạnh vào môi dưới của hắn khiến môi dưới của Sa La bật máu.
73 Nguyệt Mãn rũ đầu xuống, trên mặt lộ ra vài phần cô đơn, cúi đầu nói: “Cũng không phải là thích, chẳng qua là thiếu một phần ân tình nên không khỏi có chút để ý, lão không cần lo lắng cho ta.
74 Cho dù là ai đi nữa cũng không muốn để cho người mình yêu thương nhiều năm nhìn thấy bộ dạng xấu xí của mình. “Nói cho cùng vẫn là lỗi của muội. ”, Liễu Triêu Hoa chậm rãi nói, từng câu từng chữ đều toát lên sự áy náy từ tận sâu trong đáy lòng.
75 Liễu Triêu Hoa bất đắc dĩ thở dài một hơi, nàng biết Triêu Dương sốt ruột, nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải là cách. Liễu Triêu Hoa cũng không biết làm sao chỉ có thể nản lòng hỏi Sa La: “Loài hoa kia thật sự không có tác dụng phụ sao?”.
76 Lần này, không chỉ có Thiên Nguyên tông bị chấn động dữ dội mà tất cả tu chân giả trong thiên hạ cũng bị một tin tức làm cho khiếp sợ. Liễu chưởng môn của Thiên Nguyên tông lại gả nữ nhi cho yêu vương vừa phá ấn mà ra, hơn nữa trước đó không lâu hắn vẫn là tử địch của bọn họ!Sáng sớm, các đệ tử Thiên Nguyên tông tình cờ ngẩng đầu liền nhìn thấy phía chân trời xa xa xuất hiện một dải màu đỏ đang bay tới.
77 (1) Biệt lai vô dạng: nghĩa gốc là “bạn vẫn khỏe từ lần cuối chúng ta gặp nhau chứ?”, tuy nhiên thường được xem như một câu chào hỏi đại ý là “rất vui được gặp lại bạn” hoặc là “lâu rồi không gặp”.
78 “Sư huynh! Chúng ta đến thăm huynh!”, tiếng gọi vui vẻ của đám tiểu sư đệ ở ngoài cửa khiến Phó Nguyên hồi phục tinh thần lại, lúc này hắn mới phát hiện khung cửa gỗ mình nắm trong tay đã bị biến dạng.
79 Liễu Triêu Dương vừa mở miệng: “Tên Sa La kia thế nhưng đã có vợ! Nhất định là phụ thân và mẫu thân đã có được lợi ích gì đó, cho nên mới gả Triêu Hoa cho hắn! Sư huynh, chúng ta phải nhanh đi nói cho Triêu Hoa!”.
80 (1) Xuân triều thừa vũ lộ: “xuân triều” là thủy triều mùa xuân thường được hiểu như tình yêu (hoặc tình dục), “thừa” nghĩa là thừa nhận, chịu ơn, “vũ lộ” nghĩa là “mưa móc” thường được ví với ân huệ.