21 Càng về đêm, từng cơn gió nhẹ cuối xuân làm đung đưa lọn tóc của cậu con trai đó. Anh đứng trước cửa nhà của mình, ngóng trông ai đó. Anh không dám kêu người đi tìm cô, anh sợ mình vượt quá giới hạn của cái mục đích ban đầu.
22 Tuy số tiền không ảnh hưởng nhiều đến Thiên Phước nhưng Sun&Moon đã lợi dụng nó để đánh một đòn chí mạng vào đối thủ. Vì sự sơ hở không đáng có nên nhiều dự án đầu tư mở rộng thị trường đã rơi vào tay Sun&Moon một cách dễ dàng.
23 - Đánh vào bụng cô ta cho tôi – giọng Minh Nguyệt ra lệnh- Không. . . - còn tôi chỉ lí nhí được trong miệngBị bọn họ đá vào bụng tới tấp không thương tiếc.
24 Dạo này anh không về nhà nhiều nữa, vì Minh Nguyệt luôn giữ chân anh ở công ty. Anh có hỏi chuyện của Gia Hân thế nào rồi, cô ta nói đã giải quyết xong cả rồi.
25 - Cái gì? Vậy. . . chứ nó là con ai? – câu nói của Tiến như thức tỉnh anh khỏi cơn mộng mị- Nó. . . là con của cậu – Tiến ủ rũ thông báo- Làm sao chắc như vậy? 2 người cũng quan hệ với nhau mà- Chúng tôi không bao giờ làm cái chuyện đồi bại đó.
26 Đã một tháng trôi qua. Mùa thu theo đó mà cũng lặng lẽ tới. Nhanh thật, em rời xa tôi 1 tháng. 1 tháng không có tung tích của em, tôi như phát cuồng. Tôi vừa bận rộn vì Thiên Phước và hỗ trợ Sun&Moon, vừa lục tung cả thành phố này tìm em.
27 - Tôi nói cho anh biết, nếu như tôi không có được anh, tôi sẽ làm anh chết vì đau khổ- Cô nói rõ ra đi – anh gằn giọng đứng lên- Xem như tôi từ bi nói cho anh nghe – nói rồi cô ta lôi từ trong túi ra cái điện thoại"- Anh à, thí dụ như.
28 - Đây là cái công ty hay là cái chợ mà mấy đứa cứ đi ra đi vào vậy hả? – Tiến nổi giận lôi đình- Ba có mua bánh không? – nhỏ Linh mới 14 tuổi cũng lí lắc ngồi lên chân anh- Có, 6 cái – anh mỉm cười đáp lại- Chụt.
29 - Alo có phải cô Susan đó không ạ? – đầu dây bên kia vâng lên 1 giọng nói xa lạ- Đúng rồi, anh là ai?- Tôi là thư kí của công ty Sun&Moon. Sắp tới có cuộc họp hội đồng quản trị về việc phế bỏ chức giám đốc.
30 Đó có phải là em không? Khi em ra khỏi phòng, anh vẫn không phân biệt được. Nó hoàn hảo đến nỗi như mơ. Em trắng hơn nhiều, em không hiền lành dễ bắt nạt như trước.
31 - Tại sao có nhiều cổ đông lại đến trễ như vậy? – Minh Nguyệt tức tối la mắng. Còn Gia Kiệt ngồi đó với phong thái hờ hững. Anh cảm thấy nỗi sợ hãi đang vây quanh hắn.
32 Chân anh bật máu. Anh chạy nãy giờ đã hơn 1 cây rồi. Anh không cảm thấy đau đớn ở chân,. . . nhưng nước mắt anh vẫn rơi. Người đi đường nhìn anh như người điên.
33 - Không. . . em đã có cảm tình với anh rồi. Kể cả khi. . . em không quen anh, em vẫn quan tâm anh như vậy- Sao anh chắc chắn như vậy?- Bởi vì. . . cả ngày hôm nay, em đã chăm sóc cho anh- Còn 1 chuyện nữa – tôi lảng tránh ánh mắt trìu mến bất thường của anh - Đây là hợp đồng của tập đoàn Diamond.
34 - Ba cũng vậy còn gì? Bây giờ tụi con học cũng tốt chứ bộ - nghe anh nói giống như đang chửi xéo mình, Minh bực mình lên tiếng- Ba lớn khác, với lại chuyện của nhà trường ba không quản được đâu- Ba.
35 Gia Hân dùng vài đường kiếm điêu luyện là có thể hạ gục được hắn. Đương nhiên, những chiêu thức này chỉ có sư phụ dạy cho cô thôi, làm sao mà người ngoài biết được.
36 Gia Hân dùng vài đường kiếm điêu luyện là có thể hạ gục được hắn. Đương nhiên, những chiêu thức này chỉ có sư phụ dạy cho cô thôi, làm sao mà người ngoài biết được.
37 Gia Hân dùng vài đường kiếm điêu luyện là có thể hạ gục được hắn. Đương nhiên, những chiêu thức này chỉ có sư phụ dạy cho cô thôi, làm sao mà người ngoài biết được.
38 - Chúng ta về nhà đi được không?Tôi không nói gì cả, cũng không phản đối khi anh nắm tay tôi về nhà anh. Tôi tự hỏi đã bao lâu rồi mình không có cảm giác ấm áp như vậy.
39 - Hôm nay là 1 buổi sáng ấm áp, hạnh phúc – bé Linh cất cao giọng léo nhéo- Nhóc có im đi để anh tập trung cảm xúc không hả?- Thôi đi, để em tìm xem trong đó có cô diễn viên nào xinh hơm.
40 Coi như xong, số phận của mẹ con bà hiệu trưởng không biết đi về đâu nhưng họ đã bỏ về, cô gái tội nghiệp kia cũng đi, tôi vội vã đuổi theo, cũng không quên dặn dò mọi người trên micThật xin lỗi các bạn thí sinh.
Thể loại: Bách Hợp, Truyện Teen
Số chương: 37