41 Dịch Thiển Mặc đi lên trước muốn kéo tay áo Diệp Dực, nhưng lại thu trở về. Nếu như nói những năm chung sống cùng anh còn không thể hiểu rõ ý nghĩa từng động tác nhỏ của anh thì đâu phải, Dịch Thiển Mặc cúi đầu đỏ vành mắt, anh chưa bao giờ nóng nảy cùng tức giận một lúc, sự quan tâm của anh đối với người trước mặt đã vượt qua giới hạn bình thường rồi.
42 Lúc Diệp Ngôn nhận được điện thoại đã là chín giờ rưỡi tối, lần thứ tư bị làm phiền trong bữa cơm đã hoàn toàn tiêu diệt chút nhẫn nại nhỏ bé của cô. Đang chuẩn bị cầm điện thoại lên thông báo cho Lý Thi, thì điện thoại di động liền vang lên.
43 Diệp Dực nhận được điện thoại bên ngoài tìm hiểu là lúc đang chuẩn bị đi ăn bữa trưa, gần đây chuyện quá nhiều, theo lệ thường lắc đầu một cái với Đồng Niệm, vừa mặc áo khoác vừa đi ra ngoài.
44 Gói một chút quần áo để tắm rửa, chưa tới một giờ Diệp Ngôn đã đứng dưới phòng trọ của Vạn Uyền, Diệp Ngôn mặc quần áo thoải mái nhưng cũng vẫn cảm giác như mặc đồng phục, đeo kính đen đứng cạnh Lí Thi, đặc biệt phong cách.
45 Vừa rồi lúc Vạn Uyển hắt trà sữa trên người mình cũng dính một chút trà sữa ngọt nhơn nhớt, một dúm tóc lớn dính vào nhau. Diệp Ngôn từ nhỏ đến lớn không để tóc quá dài, nhìn tóc Vạn Uyển cũng chỉ có thể tò ra bó tay.
46 Sáu giờ rưỡi sáng, Diệp Ngôn lần đầu tiên không cùng chạy bộ với Lý Thi, để ở nhà kiểm tra tấm máy sưởi ấm tối ngày hôm qua tạm thời bấm giảm. Lý Thi giội nước át rồi ra ngoài, liền nhìn thấy Diệp Ngôn mặc đồ ngủ ngồi chồm hổm ở trên mặt đất, bên cạnh bày một hộp dụng cụ lớn, mắt không chớp mà nhìn chằm chằm vào tấm máy sưởi ấm trong tay, có chút chán ghét mà chỉ vào nó nói, "Đồ dân dụng này đã không chịu được giày vò, một cái thao tác nho nhỏ ngày hôm qua đã cháy hòan toàn rồi.
47 Trong cửa hàng áo cưới trang trí xa hoa, Lộ Ninh giống như con bướm, đi giày cao gót xách theo các loại áo cưới đi vào phòng thử quần áo và sân khấu. Vạn Uyển vẫn mặc bộ quần áo sáng sớm hôm nay, tìm một góc.
48 Vạn Uyển buồn bực không yên mà nhìn cửa, mở cửa liền bị anh lính quèn đứng ở cửa chặn lại, nhìn vẻ mặt anh ta giống như cọc gỗ, Vạn Uyển cố gắng nói chuyện với anh ta, nhưng anh lính quèn mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, phục tùng tất cả điều kiện mà thượng cấp ra lệnh, hoàn toàn không quan tâm tới cô gái này.
49 Diệp Dực hơi nhức đầu dừng xe sang bên, nhìn Vạn Uyển bên cạnh vẫn đang khóc, muốn mắng lại không dám mắng, muốn an ủi lại không biết an ủi từ đâu. Vạn Uyển ngó qua anh, biết Diệp Dực ghét mình khóc sướt mướt, vội vàng rút giấy lau nước mũi rồi lại lau nước mắt.
50 Mặc dù khách của hôn lễ nhiều đến vô lý mà cô dâu còn tùy ý sửa lại ngày, nhưng mà rõ ràng danh tiếng của Lộ Ninh so với thay đổi cách bố trí của ngày thường càng khiến đám khách cảm thấy khó trị.
51 Tay Vạn Uyển bị kéo đau, Diệp Dực xuống tay hoàn toàn không biết nặng nhẹ. Lướt qua ánh mắt khác thường của khách, biểu tình của Diệp Dực hơi dịu đi, nhưng vẫn là xanh mặt mắt nhìn phía trước sải bước đi về phía trước.
52 Trải qua một màn tỏ tình như vậy, Diệp Dực không nỡ để Vạn Uyển rời khỏi tầm mắt của mình. Nhưng mà ngại sự truy đuổi của truyền thông và thân phận của mình, vẫn là sau khi Đồng Niệm mở cửa đi vào dò xét tình huống lần thứ ba thì mới mang Vạn Uyển ra.
53 Nhức đầu muốn nứt ra, cổ họng khô khốc. Vạn Uyển mở mắt nhìn lên trần nhà có phần ngây ngốc, đầu óc như một đống hồ. Chống thân thể lên dựa vào thành giường, nhất thời liền chóang váng, phanh - lại ngã xuống, phịch một tiếng đụng vào tấm đầu giường.
54 Hai người tay trong tay trở lại gần khu nhà, Vạn Uyển vẫn còn thú vị với câu Diệp phu nhân kia, lắc tay Diệp Dực hỏi, "Lúc nãy có phải là anh tỏ tình không?"Diệp Dực không cúi đầu nhìn cô, chuyên chú nhìn đèn xanh đèn đỏ ở đối diện, "Em đang hỏi anh?""Nói nhảm, nếu không em đi tìm ai tỏ tình?" Vạn Uyển bị anh kéo, đi qua đường theo anh.
55 Vạn Uyển nắm ống nghe, nếu không phải là còn kẹt đường dây điện thoại thật lòng có gan báo cho Diệp Dực một cước rồi. Câu vừa rồi Diệp Dực la lên rất có cảm giác là người đàn ông gia đình khiến bà Vạn đối với việc con gái thời gian lâu như vậy mà không báo chuẩn bị có con rể tương lai mà cảm thấy sụp đổ.
56 Cả con đường đi đến thành phố H gần như hòan toàn tê liệt. Vạn Uyển đứng ở cửa bán vé xe lửa, nhìn vẻ mặt người bán vé bực mình, lật đổ khắp túi xách đem toàn bộ tiền cùng với tiền lẻ cộng lại, "Cầu xin cô, loại nào cũng được!"Người bán vé nhìn Vạn Uyển giống như nhìn người điên, "Cô gái à, chỗ cô muốn đến là không đi được, cô dính vào làm gì chứ? Đi đi đi, cần đi đến đâu thì đi đến đó!"Người xếp hàng phía sau thấy người bán vé đang đuổi Vạn Uyển, cũng đẩy đẩy lên kêu la ầm ĩ bảo cô rời đi nhanh lên.
57 Đại Kết Cục:Hai người liền ăn cơm thức ăn nguội lạnh, Vạn Uyển mấy ngày qua là lần đầu tiên ăn cơm tối an tâm nhất. Mẹ cấp nhân vật đáng sợ thế nào, đã có núi dựa Diệp Dực này.