1 CHƯƠNG1. 1
Cô Tình Nhai.
Không biết từ mấy trăm năm trước đột nhiên xuất hiện một tòa sơn trang thần bí có tên ——”Huyền Ky Môn”.
Không có ai biết nơi đó cao chót vót khó đi,ngay cả phi điểu cũng khó bay tới vách đá,nên làm sao có thể vận chuyển gỗ mun khổng lồ xây ra cả tòa đen nhánh,có được thiết kế kiến trúc tuyệt vời vẫn là một câu đố.
2 CHƯƠNG1. 2
Lâm Kỳ Uy và Mạc Đại Cừu hai người cùng liên thủ,bình thường mà nói cũng có thể xem như ngang hàng cao thủ nhất đẳng trong chốn võ lâm,nhưng hôm nay chẳng những ngay cả một góc áo của đối phương cũng không đụng nổi,còn nhìn không ra kiếm pháp đối phương sử dụng thuộc môn phái nào,trong lòng không khỏi hoảng hốt!
Đang ở Từ Dung động thân,trường kiếm nhanh như chớp xỏ xuyên qua võng kiếm chém ra,tốc hành đâm tới cổ họng Lâm Kỳ Uy ——
Cheng!
Tiếng trường kiếm bị bẻ gảy!
Từ Dung hoảng hốt,chăm chú nhìn chặt đứt phối kiếm của hắn lại là một đoạn cành khô!
Cao thủ so chiêu trường kiếm rót đầy chân khí sức mạnh vô địch lại bị một cành khô nhỏ nhỏ làm gãy,người có công lực thế này trong thiên hạ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
3 CHƯƠNG1. 3
Đầu truyền đến đau nhói quen thuộc,hắn ôm lấy đầu không ngừng dao động,mái tóc đen trong nháy mắt chuyển thành màu trắng!
“Tiểu vương gia!” Từ Dung nhào tới trước đở lấy thân thể đã hôn mê bất tỉnh,khóc ròng nói”Hu…hu.
4 CHƯƠNG2. 1
Ba năm sau
Huyền Ky Môn. . nơi mà người người trên giang hồ kính sợ,nhưng bởi vì có một gã thiếu niên đến mà thay đổi hoàn toàn. . . . .
5 CHƯƠNG2. 2
Hắn tình cờ nghe được bọn thị nữ nói chuyện,nói gì lúc trăng tròn đến ra Lan Uyển xông hương hoa,không những có thể gia tăng duyên phận với nữ nhân,còn rất nhanh tìm được đối tượng chung thân.
6 CHƯƠNG3. 1
Ánh trăng dịu dàng tựa như mặt trăng bạc nhẹ nhàng phủ lên Cô Tình Nhai.
Bạch Vô Ly thấy Tường nhi không xuất hiện ở buổi dùng cơm trưa và tối,lo lắng có phải còn đang thu dọn sân cỏ Lan Uyển,vì thế cố ý ra ngoài xem xảy ra chuyện gì.
7 CHƯƠNG3. 2
Đỗ Nguyệt Ảnh đang loay hoay thu Cốc U Lan vào tay ,vừa nhìn đồ đệ bảo bối hai chân nện xuống trên mặt đất,bày ra tư thế nghênh không vọng nguyệt.
8 CHƯƠNG4. 1
Mật thất phía sau núi chính là Thánh Địa của Huyền Ky Môn.
Tương truyền lịch đại chưởng môn nhân phải ở chỗ này thấu hiểu Huyền Ky,tu thành thần công mới có thể kế vị.
9 CHƯƠNG4. 2
Chỉ thấy thiếu niên vươn lưỡi liếm sạch sẽ dịch lỏng trên tay. . . . . .
“Ha. . . . . Ăn thật ngon. . . . . . “
Thiếu niên tuyệt mỹ nheo lại mị nhãn,bộ dạng vươn ra đầu lưỡi đỏ tươi liếm môi có thể khiến thánh nhân điên cuồng!
Bạch Vô Ly máu mũi thiếu chút phun ra,khe huyệt phía sau không tự chủ siết chặt——
“Ơ.
10 CHƯƠNG5. 1
Bảy bảy bốn mươi chín lần.
Ba ngày này Bạch Vô Ly phải ở bên trong cùng Tường nhi mập hợp bảy bảy bốn mươi chín lần mới có thể giải tám phần độc trong người y,chỉ cần gián đoạn thì bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển.
11 CHƯƠNG5. 2
“Không ngờ a,ta ở trong hoàng cung cũng chưa từng thấy qua hạt châu lớn thế …đẹp thế này đấy. ” Mộ Dung Tường cầm lên sợi trân châu tuyệt mỹ,mũ phượng hoa lệ không gì sánh bằng “Sư phụ,người không phải nói tổ sư gia không có lão bà sao? Ông ta tại sao giấu một cái mũ phượng giá trị giá liên thành ở chỗ này?”
“Vi sư cũng không biết.
12 CHƯƠNG5. 3
“Không thể cái gì?” Mộ Dung Tường cười cười,ép sư phụ đến trên bàn đá trong vườn hoa.
“Không thể túng dục quá độ!” Bạch Vô Ly hung hăng nhìn chằm chằm thiếu niên đè trên người mình,ra sức giãy dụa.
13 CHƯƠNG6. 1
Gió mát từ từ thổi đến lay động cành trúc.
Trên đài tỷ võ một mảnh yên lặng.
Mộ Dung Tường và Lâm Kỳ Uy hai người đứng chắp tay,trên mặt nhìn không ra bất kỳ biểu tình.
14 CHƯƠNG6. 2
Ánh trăng treo lên đầu cành.
Lăng Vân Đường…trên bàn lớn bày đầy đủ loại món ngon,thấy vậy mọi người đều thèm nhỏ dãi.
Vấn đề lại lànhìn được như ăn không được.
15 CHƯƠNG6. 3
“Ưh. . . . . . ừm. . . . . . ”
Sau hòn non bộ trong vường hoa,chưởng môn nhân Huyền Ky Môn đang quỳ gục trên bàn đá,bị phân thân thô to của đồ nhi từ sau lưng hung hăng xỏ xuyên qua ——
“Vù vù.
16 CHƯƠNG7. 1
Hai người tâm ý tương thông triền miên cả đêm,làm đến thiên hôn địa ám hoàn toàn quên mình.
Thân thể rõ ràng mệt mỏi không chịu nổi,nhưng Bạch Vô Ly tinh thần vô cùng phấn khởi thế nào cũng ngủ không được.
17 CHƯƠNG7. 2
Kế tiếp cả hai tỷ thí ———— nội lực và khinh công, Mộ Dung Tường dùng sự chênh lệch thắng Lâm Kỳ Uy.
Huyền Ky Môn ba trận thắng hai,cuối cùng thu được thắng lợi tuyệt đối.
18 CHƯƠNG8. 1
Hôm sau,thuận theo yêu cầu của Mộ Dung Tường,Bạch Vô Ly triệu tập mấy vị đồ đệ bắt đầu chỉ đạo diễn luyện trận pháp.
Chỉ thấy Bạch Vô Ly tay cầm lá cờ,lướt thật nhanh vào trong rừng,cắm Đông cắm Tây,không đầy một lát đã bày xong bố trận.
19 CHƯƠNG8. 2
Rào ——
Một thùng nước lạnh giội lên người nam nhân.
Bạch Vô Ly giật mình tỉnh dậy ——
Ánh vào mi mắt là ánh lửa đầy trời. . .
Những người này.
20 CHƯƠNG9. 1
Bạch Mậu trấn,cửa tiệm Đậu Hủ buôn bán vô cùng thịnh vượng.
Cửa tiệm Đậu Hủ này được mở nửa năm trước ngay cả chiêu bài bằng đồng cũng không có,nhưng bởi vì có món đậu hủ vang danh bốn phía,vô cùng trơn mềm,làm cho người ta ăn một lần liền nghiện,vì vậy mỗi ngày mở cửa tiệm luôn có một đống người đứng xếp dài như con rồng.