1 “Xin chào, bưu kiện chuyển phát nhanh của bạn đã tới. Mời bạn lúc 12 giờ trưa đến cửa trường học nhận. Chuyển phát nhanh Thân Thông. ” Cố Lâm phát xong tin ngắn, nhìn đồng hồ, còn chưa đến 11 giờ.
2 Bởi vì phòng trọ của Cố Lâm cách A trung không xa, vì thế cậu nhanh chóng tới nơi.
“Xin chào tiên sinh, nhân viên bên ngoài thỉnh đưa giấy căn cước (giấy ID ha) để tiến hành đăng ký.
3 “Shit, thời khắc mấu chốt cư nhiên chết máy. ” Cố Lâm tức giận không chỗ phát, lúc đi mua xe, tên chào hàng vẻ mặt chân thành, son sắt thề rằng cam đoan không có bất cứ vấn đề gì, bây giờ mới được vài ngày thôi a.
4 “Tiểu Cố, dắt bằng hữu tới dùng cơm a. ” Chủ quán cầm thực đơn tới đây chào hỏi.
Cố Lâm nháy mắt mấy cái, “Đúng vậy a, bác cần phải dặn đầu bếp làm thật ngon đó, miệng bằng hữu con rất kén chọn.
5 Dựa theo Cố Lâm mà nói, “Tôi sẽ làm việc nhà, nhưng tôi không nấu cơm. ” Cho nên phát hiện các thi thể hộp mì ăn liền các loại ở trong phòng thì thực bình thường.
6 “Cố Lâm, tôi có việc nói cho cậu. ” Tô Chính dọn xong đồ ăn chén đĩa, nghiêm trang nói.
“Có chuyện gì. ” Cố Lâm vội vàng gắp rau, nhồi vào miệng, trong bát còn không ít.
7 Lưu Nham ngồi trong quán cà phê, gọi một ly Latte, “Kỳ thật em rất muốn nói, thật xin lỗi. ”
Tô Chính nhìn Lưu Nham tay quấy cà phê, “Không cần. ”
“Em có thể được anh tha thứ sao? Cho dù em lừa dối anh? Anh thật đúng là rộng lượng.
8 Cố Lâm dừng xe, đi vào cổng A trung.
“Anh trai Thân Thông, anh rốt cuộc đến rồi. ” Mấy học sinh nhìn thấy Cố Lâm, nhanh chóng chạy tới.
“Tôi làm việc chưa hoàn thành, làm sao có thể không đến.
9 “Cố Lâm, buổi tối ăn cái gì?” Nhiệm vụ mua thức ăn đều do Cố Lâm phụ trách.
“Bây giờ mới ăn xong cơm trưa thôi, anh lại nghĩ tới ăn cơm tiếp?” Cố Lâm sửa sang phòng ốc, mở điện thoại di động lên vừa nói.
10 Lưu Nham ngồi trong quán cà phê, ánh mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, “Ở đây. ” Cậu vẫy vẫy tay.
Tô Chính ngồi đối diện Lưu Nham, “Em làm sao vậy?”
“Chào tiên sinh, xin hỏi muốn uống chút gì không?” Nhân viên nhiệt tình hỏi.
11 Cố Lâm xuống xe taxi, cúi đầu chậm rãi bước về nhà.
Cửa phải. . mở? Cố Lâm tâm nói không ổn, một phen đẩy cửa ra, rống to, “Ăn trộm lớn mật!”
“Ăn trộm? Con còn biết trở về a!” Từ phòng khách truyền ra thanh âm tức giận của Cố mụ mụ.