Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhất Cá Ảnh Vệ Đích Sinh Hoạt

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 73
Chương mới nhất: Chương 73
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện Nhất Cá Ảnh Vệ Đích Sinh Hoạt của tác giả Phượng Trọng Hoàn là một trong những câu chuyện đam mỹ, tiểu thuyết hay. Một ngày đẹp trời nào đó, Khai Tâm tha lôi trên lưng một đống bao lớn bao nhỏ, tay cầm giấy báo trúng tuyển đại học đến trường.

Danh sách chương Nhất Cá Ảnh Vệ Đích Sinh Hoạt


Chương 21

21 CHƯƠNG 21

Tiểu Chi đi rồi, Phó Thư cảm thấy như mất mát chút gì, cũng bắt chước Tiểu Chi trước đây cứ ngơ ngơ đơ đơ ngồi trên xà nhà chờ hình bóng xinh đẹp của Tiểu Chi xuất hiện.


Loading...

Chương 22

22 CHƯƠNG 22

Triệu Cảnh Hoàng nhìn theo ánh mắt y, sách một tiếng: “Ngươi khác đều mang theo bội kiếm, ngươi thì sao, hai bên hông đều đeo bình nước, nếu có thích khách ngươi định bảo vệ chủ tử bằng cái gì?”

Hai cái bình đều để đựng nước, trong đó có một là đựng nước trái cây, trong ngực y còn có một cái túi đựng lương khô, hai bên tay áo cất điểm tâm với kẹo, trong đai lưng là một đôi đũa, hỏa chiết tử, một bọc muối ăn, hạt tiêu, trong giày là dao gọt hoa quả.


Chương 23

23 CHƯƠNG 23

Phó Thư liếc mắt một cái đã biết người kia nhất định là nhân tài kiệt xuất, người như vậy đừng nói là làm ảnh vệ hoàng gia, kể cả có là võ lâm minh chủ cũng không có gì quá đáng.


Chương 24

24 CHƯƠNG 24

Quan hệ của Triệu Cảnh Hoàng cùng Tiêu Thiên Thanh khiến cho Phó Thư càng ngày càng tò mò về vấn đề nam sắc, một lần y ngẫu nhiên đi ngang qua phòng hai người kia, nghe thấy âm thanh bên trong, liền xấu hổ lập tức bay tới tố cáo với Phượng Hữu Hoài.


Chương 25

25 CHƯƠNG 25

Phó Thư sống đến tuổi này, cả tay con gái còn chưa dám cầm, đừng nói đến việc đọc mấy loại sách báo 18+. Bởi vậy nên, trên đường về, trong đầu y chỗ nào cũng là “Hóa ra nam nhân cùng nam nhân là như này như này” “Hóa ra chỗ đó của nam nhân cũng có thể như kia như kia”, sau đó lại tự động ghép hình… mình vào, khiến cho máu mũi chảy tong tỏng suốt dọc đường đi, mãi mới ý thức được mình đang huyết khí cương phương!

Một nam nhân cao lớn anh tuấn cản đường y, hất hàm nói: “Trên tay ngươi cầm gì vậy?”

Phó Thư hồi thần nhìn lại, hóa ra là thần tượng của mình, liền cười: “Tiêu công tử.


Chương 26

26 CHƯƠNG 26

Chuyện Phó Thư một mình tới Xuân Vũ Lâu bị Phượng Hữu Hoài biết, sắc mặt hoàng đế bệ hạ cả ngày liền trầm trầm u ám, bất quá không phải ám Phó Thư, mà ám Thiên Thanh.


Chương 27

27 CHƯƠNG 27

Thập tam là ảnh vệ hoàng gia đầu tiên, so với ảnh vệ trưởng thập tứ còn thần bí hơn nhiều lắm. Hắn ban đầu vốn là ảnh vệ của hoàng đế, tới lúc Phượng Hữu Hoài tuyển ảnh vệ, cũng do một tay hắn chọn lựa, huấn luyện cho tới khi đạt được giấy phép.


Chương 28

28 CHƯƠNG 28

Câu đầu tiên mà thập tam nói có pha chút cảm tính: “Người yêu trước là người thua cuộc. ”

Phó Thư còn ít tuổi, không hiểu được thâm ý bên trong, chỉ có thể trầm mặt xuống.


Chương 29

29 CHƯƠNG 29

Kiếp trước Phó Thư từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện, đương nhiên quan hệ với những đứa trẻ khác trong cô nhi viện cũng rất tốt, Triệu Cảnh Hoàng thì đặc biệt thân với Tô Khinh Cuồng, y cũng giống vậy, cũng có bạn thân nhất, đó chính là Ôn Nhã, kẻ cuồng các loại hoa thảo.


Chương 30

30 CHƯƠNG 30

Kiếp trước Phó thư tên là Khai Tâm, Ôn Nhã thường thân thiết gọi y là bảo bối, hay người xưng hô như vậy đã quen rồi, không thấy có vấn đề gì.


Chương 31

31 CHƯƠNG 31

Gặp Phượng Hữu Hoài cùng Ninh Duệ thủy hỏa bất dung, thập tam liền cho ý kiến: “Trước khi gặp ngươi hai người bọn họ hợp nhau lắm nha. ”

Phó Thư nhíu mày: “Vậy phải làm sao giờ?”

Thập tam bất động thanh sắc lấy ra một tấm vải lớn.


Chương 32

32 CHƯƠNG 32

Ninh Duệ quả thật đúng là bảo mẫu của Phó Thư, suốt thời gian sau đó, hắn bảo hộ Phó Thư cẩn thận tới mức làm tổng quản công công An Đức cũng phải thấy xấu hổ.


Chương 33

33 CHƯƠNG 33

Nhị hoàng tử xinh xắn nhỏ tuổi, phấn nộn đáng yêu, người gặp người… sờ, hắn còn chưa đi tới bên người thái thượng hoàng, thái thượng hoàng đã nhào tới, không khác gì diều hâu cắp gà còn nhấc bổng lên, cười tới tà mị: “Tiểu bằng hữu, gọi bá bá đi.


Chương 34

34 CHƯƠNG 34

Khi thái thượng hoàng tới, hoàng hậu đã ngồi ngay ngắn trước một bàn điểm tâm. Chưa đợi hoàng hậu đứng dậy bái kiến, thái thượng hoàng đã nhảy lên ghế, cầm luôn một khối chi ma cao, cạp cạp hai cái hết luôn.


Chương 35

35 CHƯƠNG 35

Phó Thư ngồi yên lặng, nghe hoàng đế dùng giọng nói thanh việt ôn thuận của mình kể chuyện:

“Phượng gia chúng ta đời đời làm Tiêu Dao Vương, vô quyền vô thế, chỉ có một mảnh phiên địa giàu có.


Chương 36

36 CHƯƠNG 36

Từ lúc biết Phượng Hữu Hoài đã có người trong lòng, Phó Thư tưởng tượng về người kia tới cả trăm ngàn lần, nào là trầm ngư lạc nhạn bế nguyệt tu hoa đại gia khuê tú huệ tâm lan chất, y vốn cho rằng người Phượng Hữu Hoài coi trọng nhất định phải ôn nhu nhân từ, nếu không chắc chắn cũng là thiên chân đơn thuần tâm địa thiện lương – tuy rằng không lâu sau y đã bỏ cách nghĩ này, vì y cũng thiên chân, cũng đơn thuần, cũng thiện lương, nhưng Phượng Hữu Hoài không thích.


Chương 37

37 CHƯƠNG 37

Dung Cửu Châu biết mình phải cai nghiện là một chuyện, nhưng lúc lên cơn có kiềm chế được không thì lại là vấn đề khác.

Chỗ thuốc còn lại đều đã bị tiêu hủy, chiều hôm đó, Dung Cửu Châu phát cơn nghiện.


Chương 38

38 CHƯƠNG 38

Dạ thâm nhân tĩnh, thập tam lại đi phiêu. Cung điện rộng lớn chỉ còn hai người – hoàng đế cùng ảnh vệ.

Hoàng đế ngồi dưới, lẳng lặng nhìn bóng trăng bạc chiếu xuống mặt đất, đôi mắt đen như mực gợn gợn từng đợt sóng.


Chương 39

39 CHƯƠNG 39

Hình tượng Phượng Hữu Hoài trong tim Phó Thư hoàn toàn sụp đổ, Phó Thư đau khổ kể lại lịch sử đào hoa của hoàng đế cho bảo mẫu Ninh Duệ nhà mình nghe.


Chương 40

40 CHƯƠNG 40

Thập tam kể xong chuyện lập tức ra ngoài, sợ hoàng đế quay về không gặp ai sẽ nghi ngờ. Trong phòng chỉ còn Phó Thư với Ninh Duệ, Phó Thư chau mày, tâm sự trùng trùng.


Loading...